Oanh long!
Ma trảo vỗ lên Tam Thánh Phong, Tam Thánh Phong rung mạnh, sau đó lại vang ra thanh âm bị rạn nứt.
Chỉ một kích Tam Thánh Phong lại bị rạn nứt!
- Tùy Qua, đối lập với ta ngươi còn dám dùng pháp bảo cấp bậc bảo khí?
Thanh âm Ngu Kế Đô vang lên trong không gian hắc đỉnh, hiển nhiên tinh thần lực của hắn liên hệ cùng một chỗ với khí linh, cho nên từng cử động của Tùy Qua cùng khí linh đều nằm trong “quan sát” của hắn. Không chỉ như thế, Ngu Kế Đô còn truyền nguyên khí cùng tu vi vào trong vương đỉnh, gián tiếp gia trì trên người khí linh, chính vì như thế khí linh mới có thể dũng mãnh như vậy, chỉ một trảo đã đánh rách Tam Thánh Phong.
Tùy Qua vội vàng thu lại Tam Thánh Phong, nhưng có pháp bảo cản lần này, cũng giúp cho hắn tránh khỏi cục diện bị khí linh đánh vỡ đầu. Giờ phút này Tùy Qua cũng ý thức được tình thế của mình không lạc quan, cực kỳ không lạc quan.
- Ha! Tùy Qua, Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ của ngươi không gì hơn cái này đi!
Ngu Kế Đô vừa thúc giục hắc đỉnh vừa cười nhạo Tùy Qua:
- Những kẻ ngu xuẩn trong tu hành giới, đem Mộc Hoàng giáp trụ thổi lên vô cùng thần diệu, cái gì trời sinh dị tượng, cái gì thiên mệnh sở quy, tất cả đều nói nhảm! Ngu Kế Đô này không tin thần phật, cũng không tin tà, càng không tin cái gì là thiên mệnh! Ai dám chắn con đường của ta, ta giết kẻ ấy đến chứng đạo! Tùy Qua, hoàng giả tương lai như ngươi hôm nay táng thân trong tay ta, trở thành đá kê chân cho ta trở thành bá chủ thiên địa này đi!
Oanh long!
Không gian hắc đỉnh truyền đến tiếng nổ vang, Cửu U Minh Hỏa đột nhiên phát sáng, trong khoảnh khắc Tùy Qua hoàn toàn lâm vào một mảnh biển lửa màu đen, chịu đựng hai loại nóng rực cùng rét lạnh dày vò.
Tùy Qua biết đây là Ngu Kế Đô toàn lực thúc giục hắc đỉnh bắt đầu luyện hóa hắn.
Nếu chỉ chống cự Cửu U Minh Hỏa thì thôi, mấu chốt là còn một khí linh hắc đỉnh không cho Tùy Qua có cơ hội ngưng khí chống cự, một trảo chụp vỡ Tam Thánh Phong, một trảo lại chụp vào đầu Tùy Qua, trong miệng vẫn còn kêu gào:
- Tiểu tử! Nhìn ngươi còn có pháp bảo gì khác!
Tùy Qua không phải không còn pháp bảo.
Nhưng những pháp bảo khác của hắn tỷ như tiểu Ngân Trùng, Tây Môn Trung hay Hồng Mông Thạch đều không thể sử dụng trong lúc này, bởi vì nếu nguyên khí của Tùy Qua cạn kiệt sẽ cho Ngu Kế Đô cơ hội tập kích.
Về phần dùng hồng mông tử khí đến trói buộc Ngu Kế Đô, Tùy Qua nghĩ cũng không dám nghĩ, với tu vi của Ngu Kế Đô, căn bản không khả năng làm được! Cho nên cục diện bây giờ đích xác không chút lạc quan, thậm chí ngược lại bị hắc đỉnh hạn chế hành động, tựa hồ chỉ có thể mặc người chém giết.
Oanh long long!
Bàn tay của khí linh hắc đỉnh va chạm cùng Mộc Hoàng cương khí trên đỉnh đầu Tùy Qua.
May mắn Mộc Hoàng cương khí dù sao cũng là hoàng giả trong cương khí, mặc dù có Ngu Kế Đô gia trì lực lượng cho khí linh, trong lúc nhất thời cũng không cách nào xé mở được phòng ngự, nếu không Tùy Qua đã bị người đánh vỡ thành thịt vụn.
Nhưng mặc dù phòng ngự không bị xé rách, mà Cửu U Minh Hỏa đã bắt đầu xâm nhập vào. Chỉ chốc lát Tùy Qua cảm thấy da thịt toàn thân như muốn bốc cháy, nhưng gân cốt lại như ngâm vào trong hàn đàm, sắp bị đông cứng hoàn toàn.
Đúng là băng hỏa lưỡng trọng thiên!
Vừa bị phân thần, cương khí cũng giảm sút, liền bị khí linh cảm ứng nhe răng cười nói:
- Nhanh như vậy đã nỏ mạnh hết đà, Mộc Hoàng cương khí cũng không tệ lắm, đáng tiếc cảnh giới của ngươi quá thấp! Buông tha chống cự đi, để cho ta luyện hóa ngươi, có lẽ phẩm cấp của ta lại tăng lên, kiệt kiệt…
Ngu Kế Đô lại nói:
- Dù sao chỉ là một tên tiểu bạch kiểm chỉ biết trà trộn cùng nữ nhân mà thôi!
Có thể nói Tùy Qua hoàn toàn rơi vào hoàn cảnh xấu, chỉ cần hộ thể cương khí vừa vỡ, hắn chỉ có thể bị luyện hóa thành Nhân Nguyên Đan!
- Lời của các ngươi thật quát nhiều!
Tùy Qua giật giật thân hình, ngồi trên Hồng Mông Thạch, như lão tăng nhập định, lạnh nhạt nói:
- Ngươi làm sao biết trà trộn cùng nữ nhân lại không phải là một phương pháp tu hành?
Sau khi nói xong, Tùy Qua không thèm nhắc lại, nhìn như nhắm mắt chờ chết, nhưng vẫn thúc giục cương khí vận chuyển.
- Được! Đã không có thiên địa linh khí chống đỡ, ta nhìn ngươi còn có thể chống được bao lâu!
Ngu Kế Đô lạnh lùng nói, hắn đã tính kế thật hoàn hảo kế hoạch lần này.
Tùy Qua ngồi ngay ngắn trên Hồng Mông Thạch, nhắm mắt, hộ thể cương khí quanh thân dần dần thu nhỏ trong phạm vi phòng ngự, tựa hồ đã bị Ngu Kế Đô dần dần công phá.
Hộ thể cương khí nhanh chóng co rút lại trong tam xích.
Hai thước!
Một thước!
Năm tấc!
Ba tấc!
Một tấc!
Cuối cùng toàn bộ tan rã.
- Cơ hội tốt! Đi chết đi! Hắc Vương động thủ!
Ngu Kế Đô hô to.
Hắc Vương cũng đã sớm mất kiên nhẫn, không đợi phân phó, năm đầu ngón tay toát ra cương khí hắc hồng sắc, hướng đầu Tùy Qua chụp xuống!
- Chết đi!
Tùy Qua vẫn không động đậy.
Chẳng lẽ hắn không thể nào nhúc nhích được nữa sao?
Oanh long!
Ma trảo của khí linh vỗ lên đỉnh đầu Tùy Qua, phát ra tiếng nổ vang như sơn băng địa liệt.
Đây là một kích liên thủ của Ngu Kế Đô cùng khí linh hắc đỉnh, đích xác có oai lực băng sơn địa liệt không nhỏ.
Huống chi Tùy Qua cũng không phải thân thể tiên phật, mà chỉ là thân thể huyết nhục mà thôi!
Trên mặt Ngu Kế Đô cùng khí linh đều hiện ra vẻ dữ tợn, một người một linh đều cảm thấy Tùy Qua hẳn phải chết không nghi ngờ.
Dưới sự trấn áp đầy hủy diệt, tất nhiên phải bị chụp vỡ thành một đoàn huyết nhục.
Nhưng rất nhanh nụ cười trên mặt Ngu Kế Đô chợt cứng ngắc.
Khí linh lại trợn mắt há hốc mồm!
- Làm sao có thể!
Ngu Kế Đô không cam lòng nổi giận gầm lên một tiếng.
Đã không còn Mộc Hoàng cương khí hộ thể, Tùy Qua làm sao có thể ngăn trở một kích toàn lực của hắn cùng khí linh mà vẫn không chút tổn hao gì?
Chẳng lẽ cảnh giới của tiểu tử này không chỉ là âm dương cảnh hay sao?
- Đồ côn trùng! Ngươi là đồ côn trùng bất tử, ngươi hoàn toàn chọc giận bản tôn!
Trong không gian hắc đỉnh truyền ra thanh âm tiếng rít gào nổi giận của khí linh, nó thật sự đã phẫn nộ, nó cùng Ngu Kế Đô cố gắng lâu như vậy, thật vất vả công phá phòng ngự của tiểu tử kia, vốn tưởng rằng có thể chụp thành thịt nát luyện hóa, ai nghĩ tới thân thể của tiểu tử kia lại còn cứng rắn hơn cả cương khí, điều này làm sao không làm cho nó nổi giận.
- Côn trùng?
Lúc này Tùy Qua vẫn chưa mở mắt, ngữ khí cực kỳ bình thản nói:
- Chỉ là một con khí linh xấu xí mà thôi, ngay cả hình người còn chưa có, ngươi lại là thứ gì, bất quả chỉ là trọc vật!
- Ta nhất định phải giết côn trùng như ngươi!
Khí linh nghe Tùy Qua gọi nó là “trọc vật” càng thêm thẹn quá hóa giận, hoàn toàn phẫn nộ, không gian tựa hồ đều run rẩy.