Tùy Qua ngẫm lại nói:
- Trước kia em không phải nói sao, đại tỷ Hoa Tuyết Nhạn đã thu mua mấy công ty bảo hiểm, chuẩn bị thêm đông y vào phạm trù baior hiểm cho người bình thường sao?
- Đúng vậy a, nhưng mà tiến triển cũng không thuận lợi.
Đường Vũ Khê nói:
- Bởi vì quan hệ lợi ích trong đó không gì phá nổi. Với tư cách thị dân bình thường, nhưng phàm là có công tác, bảo hiểm xã hội đã sớm bị công ty ép buộc mua rồi, bản thân cũng không thể lựa chọn loại hình bảo hiểm. Cho nên cho dù chúng ta thành lập hạng mục bảo hiểm đông y, nhưng mà cũng rất khó hấp dẫn thị dân bình thường mua chúng, bởi vì bọn họ không có khả năng đồng thời đóng hai loại bảo hiểm, dù sao thu nhập của những người này không cao.
- Đúng vậy, em nói đúng!
Tùy Qua nói:
- Trước mắt quốc gia chúng ta tiêu phí không thấp hơn quốc tế, nhưng mà thu nhập của người dân thấp hơn quốc tế nhiều, nếu bảo bọn họ mua sắm hai loại bảo hiểm, đây không phải là bảo đảm, mà là gánh nặng.
- Đúng là như thế. Trước kia chúng ta cân nhắc quá đơn giản, xem nhẹ tình cảnh hiện tại, cho dù hiện tại có rất nhiều người có lòng tin vào Tiên Linh Thảo Đường của chúng ta, nhưng mà bọn họ căn bản không có khả năng thừa tiền mua hai phần bảo hiểm. Kỳ thật đừng nói hai phần bảo hiểm, rất nhiều người mua một phần bảo hiểm cũng không nói, không phải là không muốn mua, mà là không có cơ sở kinh tế như vậy.
Đường Vũ Khê cảm thán một tiếng, nói:
- Hiện tại cơ cấu chính phủ cũng thế, làm sao ủng hộ một công việc mà không phải là của bọn họ chứ?
- Em cũng không phải không hiểu đức hạnh của đám quan chức hiện tại, rất nhiều người đều hám lợi, bọn họ không ủng hộ sản nghiệp của chúng ta, nói cho đúng, bọn chúng chỉ ủng hộ sản nghiệp có lợi của bọn họ. Phần dược phẩm này rất nhiều nhét vào phạm trù dược phẩm, giá cả cao không hợp thói thường, giá cả chênh lệch trong đó, em cho rằng thật sự là toàn bộ nhà máy dược ăn sao? Tóm lại những chuyện này không nói cũng được, quan viên Hoa Hạ băng dày ba thước không phải cái lạnh một ngày, chúng ta không nên gửi hi vọng vào lương tâm của bọn họ. Biện pháp duy nhất, cũng chỉ có bốn chữ: không ngừng vươn lên.
Tùy Qua ngữ khí rất bình thản, nhưng quyết tâm không chút dao động, nói:
- Mặc dù ngoài có cường địch, bên trong có tham nhũng, sản nghiệp của chúng ta phải không ngừng vươn lên. Tiên Linh Thảo Đường chúng ta phải gương mẫu a, cho dù không kiếm tiền, chúng ta cũng nên tiếp tục tiến hành tiếp, là vàng thì sẽ sáng, anh tin tưởng nếu thuốc đông y đủ tốt, đầy đủ hoàn thiện thì mọi người sẽ lựa chọn đông y của Tiên Linh Thảo Đường! Đến lúc đó ai hoàn nguyện ý đi tin tưởng ‘ bảo hiểm thuốc tây ’ giá cao chứ?
- Ân. Em cũng nghĩ như vậy!
Đường Vũ Khê nặng nề gật đầu, nói:
- Trước kia em vẫn cho rằng anh là thương nhân hám lợi, lại không nghĩ rằng anh lại lo cho dân chúng như vậy.
- Ách... Quan không lo quốc lo dân, chỉ có dân tự lo.
Tùy Qua thở dài một tiếng.
- Kỳ thật cũng không hoàn toàn như thế.
Đường Vũ Khê nói:
- Kỳ thật trong nước vẫn có không ít quan tốt.
- Anh biết rõ, ví dụ như Đường gia của em. Nhưng mà cây cao đón gió -- không nói cũng được.
Tùy Qua đổi giọng, nói:
- Thuốc đông y nhét vào bảo hểm xem ra nhất thời không làm được gì, nhưng mà không có sao, cứ chậm rãi làm đi. Dù sao bệnh viện đã mở rồi, danh tiếng cũng tạo dựng lên, cuối cùng có một ngày, thuốc đông y sẽ là lựa chọn hàng đầu của dân chúng.
- Anh có lòng tin như thế, đương nhiên em cũng có lòng tin rồi.
Đường Vũ Khê nhìn qua Tùy Qua, trong ánh mắt tràn ngập khen ngợi, thậm chí còn có một chút sùng bái, nói:
- Tùy Qua, em thật sự không nghĩ tới, trong thời gian một năm ngắn ngủn này, anh đã làm được nhiều chuyện như thế. Nói thật ra, lúc trước lúc anh khoe khoang khoác lác trước mặt ông ngoại, em còn cho rằng anh nói lung tung đấy.
- A, nói cái gì lung tung, anh tuyệt đối rất nghiêm túc. Nhất là, giữa chúng ta có đổ ước. Chờ mục tiêu của chúng ta hoàn thành, em cũng phải thực hiện lời hứa, gả làm vợ của anh.
Tùy Qua cười nói.
- Biết rõ! Lời này anh đã nói không dưới trăm lần.
Trong miệng Đường Vũ Khê bất mãn, trong đầu lại vui thích, ước gì Tùy Qua mỗi một ngày đều nói một lần.
- Đúng rồi, lại nói tiếp trong khoảng thời gian này em nghiên cứu ra một ít linh dược mới, ngược lại có thể lợi dụng.
Tùy Qua hôm nay có rất nhiều linh thảo, muốn làm ra đến mấy thứ linh dược, tự nhiên là dễ như trở bàn tay.
- Có anh cung cấp linh dược, thị trường thuốc của chúng ta chiếm hữu đã tăng lên.
Đường Vũ Khê rất tin tưởng bản lĩnh nghiên cứu dược vật của Tùy Qua mười phần, nói:
- Nhưng mà, lại nói tiếp em nghĩ tới một thị trường khác, có thể kiếm tiền rất tốt.
- Em nói nghe một chút.
Tùy Qua nói.
- Nếu là nói chuyện làm ăn, không bằng đi công ty đi.
Đường Vũ Khê đề phòng nói:
- Trên giường nói chuyện làm ăn, em lo lắng còn chưa nói tới một nửa là anh động tay động chân rồi.
- Ai, nếu em đã nói như vậy, anh làm sao dám động tay động chân.
Tùy Qua biết rõ hôm nay đại khái không có đùa giỡn, phiền muộn nói:
- Anh biết rõ em đại khái muốn Trầm Quân Lăng cũng biết việc này a?
- Đã biết rõ dấu diếm không được anh mà.
Đường Vũ Khê khẽ cười nói:
- Hiện tại em điện thoại cho Quân Lăng tới Tiên Linh Thảo Đường, có rất nhiều chuyện phải cho cô ấy biết trước tiên. Anh nghĩ lại xem, nếu như chúng ta đàm luận sinh ý mà bỏ qua cô ấy, chẳng lẽ không phải cho thấy không tín nhiệm cô ấy sao? Lòng dạ đàn bà đều rất mẫn cảm, cho nên tốt nhất là đừng xúc phạm tới cô ta.
- Hiểu rồi!
Tùy Qua nói:
- Vậy em nhanh đi rửa mặt đi.
Đường Vũ Khê gật gật đầu, đại khái không qua năm phút đã rửa mặt, thay y phục xong.
- Nhanh như vậy?
Tùy Qua kinh ngạc, trong ấn tượng của hắn con gái muốn đi ra ngoài, ít nhất cũng phải ngây ngốc trong phòng nửa giờ.
- Ha ha... Kinh ngạc?
Đường Vũ Khê tự nhiên cười nói:
- Còn không đều là vì anh sao. Trước kia làm nữ nhân, em đương nhiên phải hao phí thời gian bão dưỡng da, trang điểm các loại, nhưng mà hiện tại đã khác, tu vị đến Tiên Thiên kỳ thì mỹ phẩm dưỡng da không dùng được, trừ Mỹ Lệ Họa Thủy ra. Về phần trang điểm thì càng không cần. Cho nên không cần bảo dưỡng, không cần trang điểm, dĩ nhiên là không cần lãng phí nhiều thời gian như vậy.
- Như vậy chúng ta đi ra ngoài đi, cố gắng đi tới văn phòng trước Trầm Quân Lăng một bước..
Nói xong Tùy Qua nắm tay Đường Vũ Khê biến mất.
Đường Vũ Khê nhìn thấy chỉ trong nháy mắt đã tới văn phòng Tiên Linh Thảo Đường
Quả nhiên, sau một lát Trầm Quân Lăng mới khoan thai đi tới.
Trầm Quân Lăng nghe thấy Đường Vũ Khê cùng Tùy Qua đến văn phòng, lập tức tiến vào phòng Đường Vũ Khê, sau đó cười trêu ghẹo Tùy Qua:
- Không thể nào, hai người anh anh em em xong nhanh như vậy? Trước đó không phải nói phải nghỉ ngơi một ngày sao?