Hơn nữa Ngũ Dực Huyết Đằng đâm vào trong người địch thủ, còn có thể nhanh chóng hấp thu máu huyết của đối phương, suy yếu sức chiến đấu của đối thủ cho mình sử dụng. Tóm lại, uy lực của Ngũ Dực Huyết Đằng kinh người, nhưng mà thủ đoạn đúng là huyết tinh, nhưng đối với đám người Long Đằng mà nói, truy cầu là sức chiến đấu, vô số lần chiến đấu đã giúp bọn họ ngộ ra một chân lý: nhân từ với địch nhân là tàn nhẫn với bản thân mình.
Cho nên chỉ cần đối phó địch nhân, thủ đoạn tự nhiên càng tàn khốc càng tốt!
- Bằng không thì, gọi Lạc tổ trưởng theo cùng nhé?
Tùy Qua đề nghị.
- Nam nữ phối hợp, làm việc không phiền lụy, ba nam nhân chúng ta đi làm nhiệm vụ, luôn có cảm giác đơn điệu.
- Tùy lão đệ, anh cũng nói chúng ta là đi làm nhiệm vụ, cũng không phải du sơn ngoạn thủy, anh còn muốn nam nữ phối hợp không phiền lụy a.
Tang Thiên hơi buồn bực, hắn không biết Tùy Qua cố ý chế tạo cơ hội cho hắn tiếp cận Lạc Thanh Liên.
Tang Thiên này có đôi khi khôn khéo, nhưng mà về mặt cảm tình thì hắn chính là kẻ đần.
- Tang lão đại, xem như làm nhiệm vụ cũng không thể làm thần kinh căng cứng a. Nếu anh mời tôi hỗ trợ, chẳng lẽ để cho tôi lựa chọn không khí nhẹ nhàng cũng không được sao, hiện tại quốc gia không phải đề xướng nam nữ bình đẳng à, nếu như anh thường xuyên làm việc, mọi người tùy thời đều căng thẳng thần kinh, như vậy dễ suy nhược thần kinh, tôi biết trung y, tin tưởng lời tôi nói đi...
- Lão đệ, anh không phải lão đệ, ạnh quả thật là lão đại của tôi.
Tang Thiên im lặng nói:
- Không phải tìm thành viên nữ sao, được rồi, tôi lựa cho anh mấy nữ đội viên xinh đẹp, được không?
- Nghe anh nói làm như tôi rất háo sắc đấy.
Tùy Qua nói thầm đây là vì tốt cho ngươi, vì sao ngươi không biết cảm kích, vì vậy Tùy Qua nói tiếp.
- Nữ đội viên khác anh giữ lại làm bình hoa đi. Lạc tổ trưởng có bản lĩnh chân thật, mang theo ra ngoài làm nhiệm vụ, không chỉ ngắm nhìn cho cảnh đẹp ý vui, làm cho người ta vui vẻ thoải mái, hơn nữa thời khắc mấu chốt còn có thể giúp đỡ, cớ sao mà không làm chứ?
- Được rồi, tôi xem ra, nếu tôi không mang Lạc tổ trưởng theo cùng, anh vẫn sẽ không đi đúng không?
- Không khác bao nhiêu đâu.
Tùy Qua đành phải nhận thức xuống.
- Được, tôi hiểu rồi.
Tang Thiên cười hắc hắc, sau đó thông qua điện thoại ra lệnh cho Lạc Thanh Liên cùng Đặng Hạc.
Lúc này Tùy Qua tới kinh thành, vốn chỉ muốn hiểu thực lực của Long Đằng một chút, sau đó lại thương lượng với Tang Thiên những chuyện cần thiết tăng cường thực lực của Long Đằng, ai biết chuyện này vừa bắt đầu lại nhận được nhiệm vụ, hơn nữa còn là nhiệm vụ quốc gia.
Nhưng mà, Tùy Qua suy nghĩ cũng không sai, dù sao hôm nay tập đoàn Tiên Linh Thảo Đường phải quốc tế hóa, mà Cao Ly và Uy quốc chính là mục tiêu, hôm nay mượn cơ hội này hiểu tình huống thực tế của bán đảo Cao Ly, cũng không tệ. Dù sao thông qua truyền thông Hoa Hạ rất khó hiểu được tình huống chân thật, bởi vì thông qua truyền thông Hoa Hạ cũng chưa chắc đã nói đúng sự thật, có khi là thêm bớt vào, có khi là không đưa tin, quá nhiều che dấu, quá nhiều loại bỏ, dân chúng tự nhiên khó biết chân tướng chân chính.
Ví dụ như sự kiện "Hố tử thần", xuất hiện quá nhiều "Hố tử thần" xuất hiện nhưng không có ai biết vì sao hố trời lại tạo thành. Tất nhiên là quy cho tai họa hoặc là công trình kém chất lượng, cũng hoặc là lực lượng thần bí?
Chẳng bằng tự mình hắn đi ra ngoài nhìn.
Bởi vì có bắc Cao Ly chủ động cầu viện, cho nên Tùy Qua, Tang Thiên, Lạc Thanh Liên cùng Đặng Hạc bốn người quang minh chính đại tiến vào biên cảnh bắc Cao Ly, nghênh đón bọn họ là một sĩ quan, người này tuổi chừng ba mươi, nhưng nhìn ra quân đội ở bắc Cao Ly rất có sức ảnh hưởng, điểm này từ thái độ dân chúng ở biên cảnh với binh sĩ là biết.
Trải qua Tang Thiên nhắc nhở, Tùy Qua mới biết được gia hỏa gọi là Lý Quân này là "Đội đặc công tổng thống" bắc Cao Ly, tính chất của đội đặc công này tương tự Long Đằng, tuy thực lực thua xa Long Đằng, nhưng lại có thể nói rõ đây là tổ chức có địa vị cực cao tại bắc Cao Ly, bởi vì bọn họ đại biểu tổng thống bắc Cao Ly chí cao vô thượng.
Nhưng mà tu vị của Lý Quân là Tiên Thiên trung kỳ, trong mắt Tang Thiên cùng Tùy Qua đúng là không đáng nhắc tới.
Đương nhiên đây cũng là chuyện không thể làm khác, bởi vì phong cách khác nhau quá rõ ràng, giống như thực lực quân sự của bắc Cao Ly, trong mắt quân đội Hoa Hạ không đáng nhắc tới. Trên thực tế, sõ dĩ bắc Cao Ly có thể tồn tại, cũng bởi vì nó là còn cờ trong tay các đại lão Hoa Hạ, có giá trị nhất định, giá trị tồn tại của nó chính là kiềm chế người Mỹ và Uy quốc.
Mà sự thật cũng chứng minh, năm đó các đại lão Hoa Hạ nhìn xa trông rộng, tuy hạ quân cờ này rất gian khổ, nhưng lại phát huy giá trị cực lớn. Nhưng mà những năm gần đây, trong đại lão Hoa Hạ cao thủ đánh cờ càng ngày càng ít, luân phiên đi các nước cờ dở, mới tạo thành tình thế nguy cơ hiện tại, nghĩ đến đều cảm thấy thật đáng buồn.
Vốn tiền nhân trồng cây tạo bóng mát cho hậu nhân, nhưng mà hậu nhân hóng mát không nói, lại ngồi dưới đại thụ bị sâu mọt đục khoét, đây chính là chuyện vô cùng ngu xuẩn..
Tuy tu vị của Lý Quân không sánh bằng Tang Thiên cùng Tùy Qua, nhưng hắn cũng rõ ràng, trước mặt đám người Tùy Qua, Lý Quân này dùng thần sắc không kiêu ngạo không siểm nịnh đón tiếp bọn người Tùy Qua, sau đó dùng xe Jeep quân dụng chở bốn người Tùy Qua đi tới nơi gặp chuyện không may.
Ven đường, Tùy Qua nhìn thấy cảnh tượng chân thật của bắc Cao Ly, bởi vì đám người Tùy Qua tới làm nhiệm vụ chứ không phải du lịch, cho nên tất cả những gì nhìn thấy tự nhiên không có tô son trát phấn.
Trời thu ôn hòa, mặc dù trải qua nhiều năm khô hạn, chỗ nầy vẫn cảnh tượng bình hòa như thế.
Ánh mắt Tùy Qua nhìn ra xa, tình huống trường học, Tùy Qua nhìn thấy rõ ràng.
Bọn nhỏ chỉ ăn cơm cho nên không có nhìn thấy cái gì, nhưng mà Tùy Qua cảm thấy "Quốc gia phong kiến, vùng đất khủng bố", người chỗ này không có cực đoan như lời đồn, bọn họ cũng chỉ là người bình thường, người trưởng thành phải cố gắng vì ăn, mặc, ở, đi lại, hài tử tương lai mà cố gắng.
Nếu bỏ đi phân chia quốc gia, thân thế, Tùy Qua cảm giác chỗ nầy không có cảm giác yêu hóa một chút nào, chỉ có bình thản, chất phác, dân chúng bình thường ở nơi nào cũng lương thiện như nhau, không có phân chia nơi nào với nơi nào.
- Tùy tiên sinh, sao anh không nói lời nào, chẳng lẽ đang ngắm mỹ nữ Cao Ly sao?
Đặng Hạc không nhịn cười được, kể từ khi đi theo Tang Thiên đánh vài lần thắng trận, can đảm càng ngày càng lớn, lúc này khôi phục bộ dáng cà lơn như ban đầu, ngay cả Tùy Qua cũng dám đùa.