Trong ao đầm đen tuyền không ngừng có bọt khí bốc lên, Tùy Qua vốn nghĩ thật tanh tưởi, nhưng lần này hắn lại không ngờ tuy rằng nhìn nước bùn thật ghê tởm, ngược lại không thối, còn có mùi vị lan tỏa nhè nhẹ…
Mùi dược hương!
Tùy Qua phi thường mẫn cảm với hương vị dược thảo, cho nên khi ngửi được liền nhận định là mùi thuốc Đông y trong nước bùn. Nhưng càng thêm kỳ quái chính là hương thuốc trong nước bùn cũng không phải dược thảo bình thường, mà là chân khí linh thảo!
Nhưng thời gian của linh thảo đã quá xa xưa, chỉ còn lưu lại khí tức nhàn nhạt.
Như thế xem ra nơi này cách Như Mộng Thủy Cốc hẳn không xa.
Tuy ao đầm nơi này thật sâu, người bình thường cùng động vật rơi vào chỉ còn con đường chết, nhưng không ảnh hưởng đến người tu hành. Mặc dù không có cỏ cây, nhưng Tùy Qua vẫn cảm giác được chân khí nhóm người Tây Môn Huyền Tỗn lưu lại, bởi vì khoảng cách đôi bên đã rất gần, Tùy Qua chỉ cần tiến thêm một chút thì đối phương sẽ cảm giác được sự tồn tại của hắn!
Nhưng Tùy Qua cũng không dự định chơi trò trốn tìm với nhóm người kia, mục đích của hắn là tìm Như Mộng Thủy Cốc, xác định vị trí cụ thể, sau đó để nhóm người Tây Môn Huyền Tỗn đi giải quyết Nam Cung Thái Nhất cùng Nam Cung Hoàng.
Vì thế Tùy Qua dứt khoát phóng xuất ra chân khí.
Sau một lát sương mù bốn phía bốc lên, nhóm người kia quả nhiên xuất hiện.
Song phương đều là cường giả, bởi vì đều có thể phân biệt được chân khí đối phương.
- Tùy Qua, vì sao hiện tại ngươi mới đến!
Tây Môn Huyền Tỗn mang theo nghi hoặc lẫn phẫn nộ nhìn Tùy Qua.
Hắn cho rằng Tùy Qua xúi giục Tây Môn Vân Hỏa tiết lộ vị trí Như Mộng Thủy Cốc, bởi vì chuyện này ba nhà khác đã oán giận, yêu cầu hắn buông tha quyền lợi bảo quản “chìa khóa” ở nhiệm kỳ kế tiếp.
Tùy Qua tản ra khí thế, đẩy hơi nước nhìn Tây Môn Huyền Tỗn nói:
- Cái gì gọi là hiện tại mới đến? Ta không biết lời này của Tây Môn đạo hữu là có ý tứ gì?
- Có ý tứ gì!
Xuân Thân Mạnh dựng râu trừng mắt:
- Tiểu nghiệp chướng Tây Môn Vân Hỏa dẫn ngươi tới nơi này đi?
- Làm gì có nha?
Tùy Qua giả vờ hồ đồ nói:
- Lúc này Tây Môn Vân Hỏa còn ở Tây Tượng sơn đâu, nếu như ngươi không tin, cứ việc đi xem, hỏi thăm thế nào. Xuân Thân Mạnh, ngươi dù gì cũng là tiền bối nguyên anh kỳ, sao luôn vu oan vãn bối đâu.
Tây Môn Huyền Tỗn nhíu mày, khóe môi chợt cười âm hiểm, tựa hồ hiểu được dụng ý của Tùy Qua.
- Ngươi dám nói không phải tiểu nghiệp chướng Tây Môn Vân Hỏa dẫn ngươi đến?
Xuân Thân Mạnh hừ lạnh nói.
Những người còn lại cũng nhích tới gần.
- Nếu là Tây Môn Vân Hỏa dẫn ta đến, vì sao hiện tại ta mới đến?
Tùy Qua thản nhiên nói:
- Muốn nói là ai dẫn ta đến, kỳ thật chính là ngươi đi.
- Ngươi…nói bậy!
Mặc dù Xuân Thân Mạnh là đạo sĩ nguyên anh kỳ, nhưng lòng độ lượng thật không lớn.
- Ta không nói bậy.
Tùy Qua nhìn nhìn mọi người:
- Lúc ấy ta rời đi Tây Tượng sơn, đang do dự có nên quay đầu lại bàn việc với các ngươi hay không. Ai biết khi ta trở lại, liền thấy các ngươi chạy ra khỏi Tây Tượng sơn, ta nghĩ xảy ra chuyện lớn gì, vì vậy đi theo tung tích của các ngươi đến đây. Nhưng thân pháp của các ngươi quá nhanh, cho nên lúc này ta mới đến.
Đây đương nhiên là lời nói dối.
Vô luận là ai cũng biết hắn đang nói dối.
Nhưng mấu chốt của vấn đê là, mọi người biết hắn nói dối cũng không thể làm gì.
Tây Môn Huyền Tỗn biết Tùy Qua lợi dụng bọn hắn cùng đi tới nơi này, bọn họ chỉ bị hắn lợi dụng mà thôi. Nhưng hắn lại có chút vui sướng khi thấy người gặp họa, bởi vì ít nhất không ai có thể đem món nợ này đặt lên trên đầu của hắn.
Mà hiện tại Tùy Qua đã hoàn toàn nắm giữ cục diện chủ động. Hắn đã đại khái tìm được vị trí của Như Mộng Thủy Cốc, mặc dù còn chưa thể đi vào, nhưng hoàn toàn có thể phái người ở lại theo dõi, chờ khi Nam Cung Thái Nhất cùng Nam Cung Hoàng xuất hiện thì hắn có thể lập tức hay biết.
Đến lúc đó Tùy Qua chỉ cần đem tin tức truyền ra ngoài, những người “đón việc” sẽ chạy tới vây công hai người kia tới chết.
- Tùy đạo hữu, ngươi đã đi theo chúng ta tới nơi này, chuyện này không dễ dàng bỏ qua như vậy.
Sắc mặt Xuân Thân Mạnh trầm xuống.
- A? Có ý tứ gì?
Tùy Qua giống như không nghe được ý uy hiếp của hắn.
- Có ý tứ gì? Như Mộng Thủy Cốc là bí mật của mấy đại thế gia chúng ta, làm sao có thể cho người ngoài như ngươi hiểu biết!
Xuân Thân Mạnh cười lạnh nói:
- Ngươi tự cho là thông minh, lại không biết thông minh bị thông minh hại!
Đây chính là uy hiếp trắng trợn, Tùy Qua không thể giả vờ hồ đồ:
- Xuân Thân Mạnh phải không? Ngươi muốn uy hiếp ta? Uy hiếp Thần Thảo tông phải không? Như vậy xem ra ngươi tính toán dẫm vào vết xe đổ của Nam Cung thế gia sao?
Không phải chỉ là uy hiếp sao, Tùy Qua đương nhiên cũng biết.
- Tiểu tử! Ngươi còn dám uy hiếp chúng ta!
Xuân Thân Mạnh lạnh lùng nói:
- Bốn đại thế gia chúng ta đồng khí liên chi, hôm nay ngươi dám dòm ngó bí mật Như Mộng Thủy Cốc, nên biết sẽ có kết quả như vậy! Dù ngươi là người của Thần Thảo tông thì thế nào, chẳng lẽ ngươi nghĩ chúng ta nhiều người như vậy còn không thu thập được ngươi!
- Đây là ý tứ của ngươi? Hay là ý tứ của bốn đại thế gia?
Tùy Qua có chút khinh thường nhìn Xuân Thân Mạnh, sau đó dừng trên người Tây Môn Huyền Tỗn:
- Tây Môn đạo hữu, ngươi không phải nhanh như vậy muốn trở mặt với khách khanh như ta chứ?
Tây Môn Huyền Tỗn ha ha cười:
- Tùy tiên sinh là khách khanh của gia tộc chúng ta, lại không làm ra hành động gì quá phận, tại sao lại có trở mặt?
- Nhưng vị Xuân Thân đạo hữu này không phải nói các ngươi đồng khí liên chi sao? Hắn muốn đối phó ta, các ngươi có phải cũng muốn đối phó ta?
Tùy Qua cười nói:
- Biết sớm như vậy ta sẽ không làm khách khanh của Tây Môn gia tộc, dù sao người tìm ta nhờ luyện đan thật không ít, trước đó Tô Ngưng Yên đạo hữu của Thiên Lam kiếm tông không phải cũng mời ta luyện đan giúp nàng hay sao.
Nghe nhắc tới tên của Thiên Lam kiếm tông cùng Tô Ngưng Yên, thần sắc nhóm lão quái vật không khỏi có chút biến hóa.
Tùy Qua đồng học bỗng nhiên ý thức được chiêu bài Thiên Lam kiếm tông còn có lực uy hiếp hơn Thần Thảo tông của hắn.
- Các vị, Tùy đạo hữu là khách khanh của Tây Môn thế gia chúng ta, vốn cũng do chúng ta mời đến hợp lực đối phó Nam Cung Hoàng cùng Nam Cung Thái Nhất. Nếu lúc này còn tính toán chi li, chỉ sợ vô ích, thậm chí ngược lại rất có thể để cho hai dư nghiệt kia lợi dụng!
Tây Môn Huyền Tỗn vội vàng nói. Dù nói thế nào Tùy Qua cũng không kéo Tây Môn Vân Hỏa xuống nước, hơn nữa trên danh nghĩa Tùy Qua còn là khách khanh Tây Môn gia tộc, hắn phải đứng bên phía Tùy Qua.
- Tây Môn Huyền Tỗn, chuyện này không thể bỏ qua như vậy!
Xuân Thân Mạnh tựa hồ nuốt không trôi khẩu khí này.
- Xuân Thân Mạnh! Nếu ngươi cảm thấy được khó chịu, chúng ta có thể đi luyện luyện!