Tùy Qua dùng tốc độ nhanh nhất xuyên qua đám ác linh, không ngừng oanh ra.
- Thảo Mộc Nhất Giới!
Tùy Qua không ngừng đánh ra từng quyền uy mãnh.
Hắn liên tục đánh ra sáu quyền, khi đánh ra quyền thứ bảy đã trúng quyền đầu của Quân Thương Sinh.
Oanh long!
Một tiếng vang thật lớn, song phương va chạm, cục diện ngang hàng.
Nhưng sáu tu la ác linh đã táng thân dưới quyền đầu của Tùy Qua.
Hơn nữa nguyên khí của chúng cũng bị luyện hóa hoàn toàn.
Tuy rằng Tùy Qua tổn thất sáu phần trăm nguyên khí của Hồng Mông Thạch, nhưng thủ tiêu sáu ác linh tu la, xem như buôn bán lời.
Mà Quân Thương Sinh quả thật tức giận đến sôi máu, hai mắt phun lửa!
- Dừng tay!
Quân Thương Sinh quát to một tiếng.
Tùy Qua khoanh tay đứng giữa hư không, xa xa nhìn hắn:
- Như thế nào, ngươi nhận thua sao?
- Nhận thua?
Quân Thương Sinh hừ lạnh một tiếng:
- Ta chính là kỳ tài ngút trời, ngày sau sẽ trở thành ma thần cái thế, há lại thua một người phàm như ngươi! Nhưng Tùy Qua, ta thừa nhận trước kia ta đánh giá thấp thực lực của ngươi. Nhưng ngươi vẫn không đấu lại được ta!
- Như thế nào, Quân Thương Sinh, chẳng lẽ ngươi còn có tuyệt chiêu hay sao?
Tùy Qua khinh thường cười lạnh nói.
- Tùy Qua, ngươi chung quy chỉ là người phàm, còn có nhược điểm tồn tại!
Quân Thương Sinh lạnh lùng nói:
- Vốn ta không có ý định vận dụng một ít thủ đoạn phi thường, nhưng nếu đã tới bước này, ta bất chấp nhiều như vậy. Tùy Qua, ngươi còn nhớ rõ nội dung đánh cuộc của chúng ta sao?
- Đương nhiên nhớ rõ, ta đã nói ta muốn san bằng Ma Quỷ thành!
Tùy Qua thản nhiên nói:
- Hơn nữa ta đang chuẩn bị làm như vậy.
- Không, ngươi không nhớ rõ chúng ta vì nguyên nhân gì mới đánh cuộc.
Quân Thương Sinh cười lạnh nói:
- Xem ra phải nhắc nhở ngươi một chút.
Trong lòng Tùy Qua sinh ra cảm giác không ổn.
Ngưu Xà chợt phát ra tiếng gầm lên giận dữ.
Theo sau nó mở ma mồm to như chậu máu, hai mắt Tùy Qua thoạt nhìn như sắp phun ra lửa.
Trong mồm của Ngưu Xà xuất hiện một người, một người làm Tùy Qua không thể không kiêng kỵ.
- Lam Lan!
Trong miệng Tùy Qua phun ra tên người này.
Lam Lan lại rơi vào trong tay Quân Thương Sinh, Tùy Qua bỗng nhiên ý thức được mình đã tính sai, hắn vốn nghĩ rằng Quân Thương Sinh tự cho mình siêu phàm, hẳn xem như kiêu hùng, sẽ không dùng tính mạng người phàm như Lam Lan đi uy hiếp chính mình, giữa song phương là đánh cuộc công bình, nếu không trước kia Quân Thương Sinh sẽ không thả Lam Lan trở về.
Đáng tiếc chính là Tùy Qua đã phỏng đoán sai lầm, Quân Thương Sinh không phải kiêu hùng, mà là một ma vật. Ma vật đương nhiên không nói chữ tín, dù hắn cố gắng giả tạo mình là một kiêu hùng, nhưng đến cuối cùng vẫn hiện ra bản năng của ma đầu.
Tùy Qua chợt cảm giác mình thật sự ngu ngốc, nếu Quân Thương Sinh có thể bắt Lam Lan ép mình đánh cuộc, vì sao lại không thể bắt Lam Lan ép mình quy phục đây?
Nhưng cho dù Tùy Qua tính ra điểm này, Quân Thương Sinh vẫn có thể dùng Đường Vũ Khê, Trầm Quân Lăng, An Vũ Đồng đến uy hiếp Tùy Qua, nếu Quân Thương Sinh muốn xuất thủ, ngoại trừ chính bản thân Tùy Qua, còn ai chống lại được hắn?
- Quân Thương Sinh, ta thật không nghĩ tới, nhân phẩm của ngươi lại thấp như vậy.
Tùy Qua lạnh lùng nói.
- Tùy Qua, có đôi khi ta nghĩ làm một người, tuân theo quy tắc của nhân loại. Nhưng có đôi khi ta lại muốn làm một ma thần, bởi vì ta phát hiện nhân loại giả dối, còn không rõ ràng bằng ma vật chúng ta, chỉ tuân theo quy tắc duy nhất, chân lý duy nhất, đó là cá lớn nuốt cá bé.
Quân Thương Sinh khôi phục thái độ khiêm tốn dĩ vãng:
- Nhắc tới, loại chuyện chơi thủ đoạn này ta mới học biết được sau khi làm người đâu. Như thế nào, ngươi muốn tiếp tục san bằng Ma Quỷ thành, hay là muốn cứu nữ nhân của ngươi?
- Tùy Qua…Tùy Qua!
Lúc này Lam Lan rốt cục đã tỉnh, tình huống trước mắt làm nàng cảm thấy bối rối cùng sợ hãi. Nhưng rất nhanh nàng nhìn thấy Tùy Qua, nỗi sợ hãi trong lòng có chút sút giảm.
- Lan tỷ, đừng sợ, có tôi ở đây!
Tùy Qua lớn tiếng nói:
- Tôi nhất định sẽ cứu cô!
- Phải đó, hắn nhất định sẽ cứu ngươi.
Quân Thương Sinh nở nụ cười:
- Tùy Qua, ngươi cứ nói đi, ngươi có phải sẽ cứu nàng hay không?
- Quân Thương Sinh, ngươi rốt cục muốn làm gì?
Tùy Qua đè nén phẫn nộ nói, lúc này hắn thật muốn đem Quân Thương Sinh bằm thây vạn đoạn, nhưng hắn không thể làm như vậy, bởi vì hắn không khả năng miểu sát Ngưu Xà. Hơn nữa hắn cũng không thể miểu sát Quân Thương Sinh, vì an toàn của Lam Lan hắn chỉ có thể nén giận trong lòng.
- Ta muốn rất đơn giản, hướng ta thần phục, sau đó đem trận pháp Minh Châu hồ giao cho ta.
Quân Thương Sinh nói.
- Tùy Qua…anh…anh đừng đáp ứng hắn!
Lam Lan lớn tiếng nói:
- Anh đừng lo lắng sự chết sống của tôi!
- Nữ nhân ngu xuẩn!
Quân Thương Sinh lạnh lùng ngắt lời Lam Lan:
- Ngươi căn bản không biết chúng ta đang nói chuyện gì!
- Tôi mặc kệ các người đang nói chuyện gì, tôi chỉ biết là Tùy Qua không thể vì tôi thỏa hiệp!
Mặc dù nàng biết mình đang ở hiểm cảnh, nhưng vẫn trấn định lại, có lẽ bởi nguyên nhân có Tùy Qua.
- Tùy Qua, sự kiên nhẫn của ta rất có hạn.
Quân Thương Sinh nói:
- Coi như ta có kiên nhẫn, nhưng lòng kiên nhẫn của Ngưu Xà không nhiều lắm. Nữ nhân này yếu ớt như vậy, để Ngưu Xà cầm đi lót dạ, ta cũng không có biện pháp. Như thế nào, Tùy Qua, ngươi suy nghĩ kỹ chưa? Ta cho ngươi ba giây thời gian!
- Ba…
- Đừng!
Tùy Qua cắt lời Quân Thương Sinh, đè nén lửa giận nói:
- Ta đã suy nghĩ kỹ! Ta đáp ứng…
- Vậy thì được rồi, ha ha…
Thanh âm tiếng cười đắc ý của Quân Thương Sinh còn chưa dứt, đột nhiên nét tươi cười của hắn đọng lại.
Bởi vì Ngưu Xà của hắn đã bị người chém rụng đầu!
Đây là chuyện tuyệt không khả năng, nhưng lại xảy ra.
Ngưu Xà, đây chính là viễn cổ hoang thú! Nhất là được ma khí tẩm bổ, lực lượng hoàn toàn kích phát, tương đương đạo sĩ hóa thần sơ kỳ, thậm chí còn mạnh hơn Lam Noãn cùng Trần Thiên Thạch. Mặc dù Tùy Qua có toàn lực ra tay, cũng rất khó giải quyết được nó.
Nhưng lúc này nó lại bị người trực tiếp chặt đầu, hoàn toàn là miểu sát!
Tùy Qua thật sự không biết là ai có tu vi cường hãn như vậy, có thể miểu sát Ngưu Xà, nhưng rất nhanh hắn liền hiểu được người ra tay là ai, bởi vì kiếm khí chém đầu Ngưu Xà chính là một đạo ngũ sắc kiếm khí.
Đầu Ngưu Xà bị chém đứt, Lam Lan thoát khốn, nhưng ngũ sắc kiếm khí như thiên ngoại phi tiên, lập tức biến mất. Tùy Qua không kịp suy nghĩ, lập tức thu Lam Lan vào Hồng Mông Thạch, đồng thời tinh khí thần đề thăng cực hạn, trong tích tắc mơ hồ cảm nhận được vận mệnh của mình tồn tại.
Tùy Qua biết trong một khắc này, hắn đã đụng chạm tới cánh cửa mệnh đan cảnh. Nhắc tới đây là vì bị Quân Thương Sinh bức bách, trong lòng sinh ra tín niệm, mình phải tăng tiến tu vi, nắm giữ vận mệnh trong tay.