Bởi Nhâm Ngọc tinh tường cảm giác được, thời gian lực đang ăn mòn, vẫn mang đi thật nhiều sinh mệnh lực của Tùy Qua, ý nghĩa tuổi thọ của hắn đang nhanh chóng giảm bớt, mà không phải Lưu Ly Bình vô dụng!
Đáng tiếc chính là nữ nhân này bị sự chấp nhất cùng phán đoán của mình che mắt.
Nàng càng điên cuồng chấp nhất, càng thêm hao phí chí tôn tiên khí của mình.
Mà điểm này Tùy Qua thật vui vẻ nhìn thấy!
- Nữ nhân, quả nhiên cố chấp!
Lúc này đang nhắm mắt tĩnh tu, trong lòng Tùy Qua hừ lạnh một tiếng.
Nhâm Ngọc là một nữ nhân cường thế, nhưng nữ nhân càng cường thế, lại càng có một căn bệnh chung: cố chấp.
Thời gian lực càng ma luyện, Hồng Mông Thụ càng khôi phục lại thật nhiều trí nhớ thời viễn cổ, lực lượng càng thêm cường hãn, năng lực càng nhiều, mà làm chủ nhân của Hồng Mông Thụ, Tùy Qua nhận được ưu đãi sẽ càng nhiều.
Nguyên bản tu vi Tùy Qua luôn dừng lại ở trạng thái luyện hư hậu kỳ đỉnh phong mà không thể đột phá, chủ yếu là do hắn thiếu thời gian cô đọng lại. Dù sao từ luyện hư kỳ đến hợp thể kỳ đều cần trải qua hơn trăm năm thậm chí mấy ngàn năm tu luyện, thông qua chiến đấu lĩnh ngộ, ngộ đạo lại lắng đọng kinh nghiệm tu hành mới có thể lĩnh ngộ chỗ huyền diệu của hợp thể kỳ.
Bởi vì bản chất của đạo sĩ hợp thể kỳ cùng luyện hư kỳ là khác nhau.
Chính là nguyên thần cùng thân thể của đạo sĩ sẽ dung hợp lần thứ hai!
Hợp thể sơ kỳ tứ chi bị chém đứt cũng có thể nối lại hoặc là nhanh chóng sinh trưởng. Hợp thể trung kỳ dù ngũ tạng lục phủ cùng kinh mạch tổn hại cũng có thể sống lại phục hồi. Mà hợp thể hậu kỳ là nguyên thần cùng thân thể hoàn toàn dung hợp, năng lực sống lại vô cùng cường đại, cho dù chỉ có một chút huyết nhục cũng có thể hồi sinh, bởi vậy được xưng là bất tử cảnh.
Lúc này trải qua thời gian lực tẩy lễ, Tùy Qua rốt cục lĩnh ngộ được huyền bí của hợp thể kỳ, pho tượng pháp thần cực lớn hiện lên trên đỉnh đầu của hắn, đứng chổng ngược, dùng phương thức này hoàn thành dung hợp giữa pháp thần cùng thân thể.
Nhìn thấy biến hóa của Tùy Qua, Nhậm Ngọc hoàn toàn sợ ngây người.
Không ai có thể trong hoàn cảnh bị thời gian lực ăn mòn còn đột phá cảnh giới!
Không ai có được pháp thần khổng lồ như vậy!
Cũng không có luyện hư kỳ hay hợp thể kỳ bị độ kiếp trung kỳ tán tiên trấn áp vẫn có thể đột phá cảnh giới!
Luyện hư hậu kỳ còn có thể đối chiến với nàng, như vậy nếu tiến vào hợp thể kỳ thì sao?
- Không! Ngươi nhất định phải chết!
Nhâm Ngọc như bệnh tâm thần, nàng biết nếu Tùy Qua không chết để cho hắn thuận lợi đột phá chỉ sợ người chết chính là nàng. Bởi vì sau khi đột phá cảnh giới, tu vi của Tùy Qua sẽ gia tăng ngàn lần vạn lần, thực lực khủng bố khó thể tưởng tượng!
- Tam Quang Lưu Ly Bình! Nghịch Chuyển Thời Không!
Nhâm Ngọc đem toàn bộ chí tôn tiên khí rót vào trong Tam Quang Lưu Ly Bình, chuẩn bị vặn vẹo không gian cùng thời gian chung quanh người Tùy Qua, lợi dụng thời gian cùng không gian hỗn loạn hoàn toàn giết hắn. Ít nhất không cho hắn hoàn thành đột phá tu vi cảnh giới, thậm chí sẽ bị tẩu hỏa nhập ma!
- Đã quá muộn!
Tùy Qua hét lớn một tiếng:
- Chấn Linh Trảm! Phá cho ta!
Dùng tiên cương hóa thành Chấn Linh Sư, hướng quang mang khắp bốn phía bổ xuống.
Thế giới mộng ảo bị đánh tan, thời gian cùng không gian loạn lưu bị phá vỡ.
- Tiên cương! Không có khả năng!
Nhâm Ngọc lại phát ra tiếng kêu hoảng sợ:
- Ngươi làm sao có được tiên cương của độ kiếp kỳ tán tiên! Không có khả năng! Hơn nữa ngươi không có khả năng nhanh như vậy đột phá cảnh giới! Ngươi làm sao có đủ nguyên khí khổng lồ như thế để đột phá tu vi!
- Ma nữ, ngươi có thể câm miệng!
Tùy Qua lãnh đạm quát, oanh thẳng một quyền vào người Nhâm Ngọc:
- Thảo Mộc Câu Hủ!
Cảnh giới một quyền tuy là hợp thể kỳ, nhưng lực lượng đã siêu việt thời gian cùng không gian pháp tắc Thất La giới, cho dù là Nhâm Ngọc cũng không thể né tránh, chỉ đành trơ mắt nhìn thấy một quyền kia oanh thẳng lên lồng ngực của mình.
Thảo Mộc Câu Hủ, có thể oanh giết hết thảy sinh cơ đối phương, hoàn toàn giết chết đối phương.
Nhưng Tùy Qua đã nắm giữ lực lượng tới mức tùy tâm sở dục, cho nên một quyền kia vẫn không hoàn toàn đánh chết Nhâm Ngọc, chỉ thông qua một quyền phong bế sinh cơ toàn thân nàng, khiến cho nàng lâm vào trạng thái “ngủ say”.
Lúc này Nhâm Ngọc ngã quỵ trước mặt Tùy Qua.
Tùy Qua nhàn nhạt cười, dùng Hồng Mông Tử Khí trói buộc nàng, đem nàng mang đi.
Khi hắn quay về Tu La cốc thì trận pháp thông đạo cũng đã bị Trúc Vấn Quân phong ấn lại.
Lúc này nhóm người Tang Thiên, Hải Sắt Vi đã trở lại, mặc dù có người bị thương nhưng Tùy Qua đã sớm chuẩn bị tiên đan cứu mạng, cho nên không đáng lo ngại, chỉ bị hao tổn một ít nguyên khí mà thôi, nhưng nhìn vẻ mặt họ kích động cùng vui sướng sau trận khổ chiến, xem ra những đạo sĩ của Tu La giới đều bị họ bắt giữ.
- Tùy lão đệ, cậu thật biết chọn lựa đối tượng, lại chọn nữ nhân xinh đẹp như vậy!
Tang Thiên nhìn Tùy Qua trêu ghẹo một câu.
- Tang lão đại, anh đừng khoe mã. Nếu anh thật thích cô nàng này, đưa cho anh xử lý!
Tùy Qua cười nói.
- Thôi đi, nữ nhân mọc sừng trên đỉnh đầu, quá sốc người! Tôi không chịu nổi đâu!
Tang Thiên cười ha ha, lại dùng thần niệm nói:
- Huống chi Lạc tổ trưởng sẽ mất hứng.
- Ha ha! Anh rốt cục thông suốt.
Tùy Qua cười to nói, vì chuyện của Tang Thiên mà thật sự cao hứng.
- Tình nghĩa lâu năm, cậu biết là được.
Tang Thiên nói:
- Đúng rồi, nữ nhân Tu La giới này cậu tính toán xử trí như thế nào? Cậu đã bắt sống người ta, có phải tính toán phát triển thu vào hậu cung không đây?
- Thôi đi, mặt dù nàng xinh đẹp, nhưng cũng như lời anh đã nói, mọc sừng trên đỉnh đầu, rất sốc người! Rất đau!
Tùy Qua đáp:
- Huống chi kế hoạch kế tiếp còn phải nhờ ở nàng đâu. Nói thế nào chúng ta cũng nên rời khỏi nơi này trước đã, cần phải thẩm vấn đám người Tu La giới để chúng ta biết nhiều tình huống của họ tốt nhất.
Đoàn người rời khỏi Minh Hải, quay về Tần Hán vương triều.
Tùy Qua mang theo Nhâm Ngọc đi tới một ngọn núi hoang vắng, sau đó đem nàng bỏ lên một tảng đá.
- Uy, lão đại, ngươi muốn làm gì đây?
Thanh âm tiểu Ngân Trùng vang lên:
- Lão đại, ngươi làm vậy không tốt đâu!
- Vì sao không tốt?
Tùy Qua hỏi lại.
Tiểu Ngân Trùng nghiêm trang nói:
- Cho dù nữ nhân này đến từ Tu La giới, nhưng dù sao vẫn là nữ tử, dưới tình huống như vậy làm loại chuyện đó với nàng, lão đại, đây không phải phong cách của ngươi ah! Hơn nữa làm như vậy thật không quá quang minh lỗi lạc!
Tùy Qua thật nghiêm túc suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu nói:
- Đúng vậy, nếu như ta giậu đổ bìm leo làm gì nàng, đích thật có tổn hại hình tượng anh minh của ta.
- Phải đó, lão đại.
Tiểu Ngân Trùng nói:
- Dùng phương pháp khác cũng có thể đối phó nàng, căn bản không cần dùng thủ đoạn hạ lưu này…
- Không.