Thời điểm này đột nhiên Linh Ưng yêu cầu ngưng chiến.
Bởi vì chỉ đọ sức khí thế uy áp, cho nên song phương rất dễ dàng thu tay.
Tùy Qua khóe miệng dù có vài tia máu tươi, nhưng mà không ảnh hưởng toàn cục, hơn nữa hắn vô cùng cao hứng, bởi vì Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp rốt cục hiện ra hư ảnh vốn có, tuy vẫn không phải chân thân Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp, nhưng mà hư ảnh nguyên vẹn cũng có thể sánh ngang tuyệt phẩm linh khí, thậm chí chỉ cần tu vị Tùy Qua tiếp tục tăng lên, chỉ sợ Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp sẽ trực tiếp tăng lên thành tiên khí. Mà nếu như chân thân Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp hoàn toàn xuất hiện trên người Tùy Qua, khẳng định sẽ vượt qua cả tiên khí bình thường. Thục Sơn Kiếm Tông Tử Thanh song kiếm chỉ sợ cũng không thể phá vỡ phòng ngự của hắn, chớ đừng nói là tạo thành tỏn thương cho hắn.
- Linh Ưng tông chủ, ngươi nghĩ như thế nào? Là chiến hay là hòa?
Ngữ khí của Tùy Qua trở nên cường thế, đối mặt với hơn mười tu sĩ Hóa Thần hậu kỳ, Tùy Qua khí thế uy áp không có giảm xuống, đương nhiên cũng sẽ không chịu thua trước mặt Linh Ưng.
Nên cường ngạnh thì phải cường ngạnh!
Tùy Qua cường ngạnh làm cho người của Thục Sơn Kiếm Tông có cảm giác đâm lao phải theo lao.
Chiến?
Hòa?
Linh Ưng cau mày, nhiều năm qua hắn mới lần đầu tiên do dự như thế!
Tùy Qua bỗng nhiên cường thế, làm cho Linh Ưng không rõ ràng thực lực chân chính của Thần Thảo Tông cùng Tùy Qua. Bởi vì không thể suy đoán, bởi vậy Linh Ưng không thể đưa ra quyết định ngay được, với tư cách là tông chủ Thục Sơn Kiếm Tông, hắn phải cân nhắc cho cả Thục Sơn Kiếm Tông.
- Chiến hay hòa?
Linh Ưng cười lạnh một tiếng, nói:
- Tùy thiếu tông chủ đã sớm lựa chọn chiến, làm gì còn có hòa?
- Cho dù muốn chiến cũng là do người Thục Sơn Kiếm Tông các ngươi khơi mào. Chuyện Hoàng Linh Phong là do Thục Sơn Kiếm Tông các ngươi hùng hổ dọa người, ta chưa so đo với các ngươi; không nghĩ tới Vương Dần Quan còn dám tới khiêu khích ta, bảo Thần Thảo Tông tiến cống cho Thục Sơn Kiếm Tông. Hừ! Cho dù là Không Động Môn cũng chỉ có thể hợp tác với Thần Thảo Tông chúng ta, Thục Sơn Kiếm Tông các ngươi tự nhận tài trí hơn người, cho nên có thể hùng hổ dọa người?
Tùy Qua lạnh lùng nói:
- Nếu như Thục Sơn Kiếm Tông muốn khơi nguồn chiến tranh, Thần Thảo Tông chúng ta cũng chỉ phụng bồi!
- Phụng bồi? Thần Thảo Tông các ngươi có thể phân cao thấp với Thục Sơn Kiếm Tông sao?
Thục Sơn Kiếm Tông là cao cao tại thượng, Linh Ưng cũng cao ngạo, hắn không cho phép tôn nghiêm của Thục Sơn Kiếm Tông bị Tùy Qua chà đạp.
- Còn có Thiên Lam Kiếm Tông chúng ta!
Thời điểm này ở xa xa có giọng nói truyền tới, đây là tông chủ Thiên Lam Kiếm Tông Tô Ngạn Tiên.
Giọng nói chưa dứt, người đã đến trước mặt.
Trừ Tô Ngạn Tiên có tu vị Hóa Thần trung kỳ ra,còn có bảy thái thượng trưởng lão Hóa Thần hậu kỳ của Thiên Lam Kiếm Tông.
Chỉ từ điểm này, cũng có thể thấy được Thiên Lam Kiếm Tông so với Thục Sơn Kiếm Tông còn thua kém mấy phần.
Nhưng mà người của Thiên Lam Kiếm Tông lại lựa chọn đứng bên cạnh Tùy Qua đối chiến với Thục Sơn Kiếm Tông, xem ra cũng có chút tính tình. Có lẽ, có thể là bởi vì Tô Ngưng Yên khẩu tài rất tốt, nói động Tô Ngạn Tiên và một đám thái thượng trưởng lão.
- Tô Ngạn Tiên!
Linh Ưng hừ lạnh nói:
- Thiên Lam Kiếm Tông các ngươi muốn lấy trứng chọi đá sao?
- Có phải lấy trứng chọi đá hay không, hiện tại nói còn quá sớm.
Tô Ngạn Tiên lúc này cực kỳ cường ngạnh, nói:
- Thiên Lam Kiếm Tông thua kém Thục Sơn Kiếm Tông không chỉ một bậc, nhưng mà chúng ta liên hợp với Thần Thảo Tông chưa hẳn không thể quần nhau với các ngươi một phen. Linh Ưng tông chủ, chắc hẳn ngươi cũng biết, ngay cả khi ngươi có thể đánh bại Thần Thảo Tông, Thục Sơn Kiếm Tông, ngươi cũng phải đại thương nguyên khí.
- Hừ!
Linh Ưng hừ lạnh một tiếng, không có nói gì, xem như thừa nhận.
Hiển nhiên Tô Ngạn Tiên cũng không phải thật muốn khai chiến, nàng và mấy thái thượng trưởng lão tới nơi này chỉ vì cho Tùy Qua thấy thái đổ của Thiên Lam Kiếm Tông, vì vậy nàng tiếp tục nói:
- Linh Ưng tông chủ, kỳ thật đúng sai của chuyện này, có lẽ Thục Sơn Kiếm Tông các ngươi hiểu rõ nhất, không cần ta nhiều lời. Tùy tiên sinh chính là người hào sảng, nếu không có các ngươi bức bách, hắn khẳng định không muốn khai chiến với Thục Sơn Kiếm Tông. Cho nên lưỡng bại câu thương với hắn, không bằng nghĩ xem làm thế nào biến chiến tranh thành tơ lụa.
- Làm sao biến chiến tranh thành tơ lụa?
Linh Ưng nói:
- Phó môn chủ Thục Sơn Kiếm Tông bị người ta giết, việc này truyền đi, uy nghiêm của Thục Sơn Kiếm Tông ở đâu? Uy nghiêm của Linh Ưng ta ở đâu?
- Thân thể Vương Dần Quan tuy bị hủy, nguyên thần lại chưa có chết.
Tùy Qua nhàn nhạt nói:
- Nếu như Thục Sơn Kiếm Tông cố ý khai chiến thì ta sẽ lập tức luyện hóa nguyên thàn của hắn; nếu như muốn thương lượng thì ta có thể đưa nguyên thần của hắn cho các ngươi. Nhưng mà cầm nguyên thần của hắn, các ngươi nên trở về đi, tại đây không chào đón các ngươi.
- Ngươi --
Linh Ưng đè nén lửa giận, sau đó nhìn Tùy Qua, nói:
- Tốt! Chỉ cần ngươi giao nguyên thần Vương Dần Quan cho chúng ta, chuyện còn lại có thể bàn. Nhưng mà, uy danh Thục Sơn Kiếm Tông không thể bị hao tổn, ngươi phải cho chúng ta một câu trả lời.
- Trả lời?
Tùy Qua cười lạnh nói:
- Ta biết rõ suy nghĩ của các ngươi, đơn giản chính là muốn linh điền và linh thảo của Thần Thảo Tông chúng ta mà thôi. Tốt, ta cũng lườihao tổn với các ngươi. Ta cho các ngươi hai mươi vạn mẫu linh điền, linh thảo ngàn vạn gốc. Cầm đi.
Tùy Qua lúc này cực kỳ kiên nhẫn, trực tiếp mang linh điên và linh thảo trong Hồng Mông thạch ném ra, kèm theo đó là nguyên thần của Vương Dần Quan, cùng ném cho Linh Ưng. Linh Ưng vung tay lên thu những thứ này vào trong không gian pháp bảo.
- Tông chủ, ngươi nhất định phải làm chủ cho ta!
Rốt cuộc nguyên thần của Vương Dần Quan cũng rời khỏi Hồng Mông tử khí trói buộc, lại tụ hợp với người mình, nhìn thấy đám người Linh Ưng thì hắn lập tức cáo trạng.
- Đồ vô dụng!
Linh Ưng đáp lại Vương Dần Quan, hắn tát một cái. Một tát này không chỉ làm Vương Dần Quan tỉnh lại, đồng thời cũng là cho Tùy Qua một câu trả lời, dù sao Tùy Qua cho Thục Sơn Kiếm Tông hai mươi vạn mẫu linh điền, linh thảo ngàn vạn gốc.
Vương Dần Quan khó hiểu nhưng cũng câm miệng.
- Linh Ưng tông chủ, không tiễn!
Tùy Qua trực tiếp hạ lệnh trục khách.
Đám người Linh Ưng cũng biết không thể ở tiếp, cho nên rời đi.
Đối với đám người Linh Ưng mà nói, hai mươi vạn mẫu linh điền cùng ngàn vạn gốc linh thảo, trở về có thể cho đám người ở Thục Sơn Kiếm Tông một câu trả lời. Dù sao thân thể Vương Dần Quan tuy tinh quý, nhưng mà cũng không đáng giá tiền này, cũng biến tướng là Thần Thảo Tông chịu thua.
Nhưng nếu như Linh Ưng nhìn thấy khóe miệng của Tùy Qua cười lạnh, cẩn thận thưởng thức thì đại khái sẽ không nghĩ như thế.
- Người Thục Sơn Kiếm Tông quả nhiên hung hăng càn quấy. Tùy tiên sinh, ngươi không cần chấp nhặt với bọn chúng. Cái gọi là quân tử báo thù, mười năm không muộn.
Đám người Linh Ưng sau khi rời khỏi, Tô Ngạn Tiên an ủi Tùy Qua.