Hải Sắt Vi lạnh lùng:
- Ta biết ngươi nghĩ ta thế nào, nhưng ta nói cho ngươi, ta từng là chiến sĩ Vinh Diệu quân đoàn, nhưng là chiến sĩ chân chính, mà không phải đồ tể! Tranh đấu quốc gia không thể nói đến chính nghĩa, nhưng giết hại bình dân, phụ nữ và trẻ em ta tuyệt đối sẽ không làm! Mặc kệ ngươi thấy thế nào, ta nhất định phải đi ngăn cản!
- Đã không thể ngăn trở!
Tùy Qua bình tĩnh nói:
- Khe không gian đã mở ra. Đây đã được bố trí từ sớm, không ai ngăn cản được. Lúc trước xây dựng ngục giam nơi này trên thực tế đã chôn xuống “bom hẹn giờ”, những người kia đã bố trí sẵn sàng, Đặc Lỗ Y chỉ là phụng lệnh chấp hành mà thôi. Đúng vậy, mở khe không gian ở nơi này, cần lực lượng tội ác, cho nên các ngươi cố ý xây dựng ngục giam lớn như vậy ở đây là vì tập trung tội ác, vĩnh viễn chỉ có tội ác. Mà vật dưới ngục giam không ngừng hấp thu tội ác, sau đó mở cửa khe không gian.
- Đó là vật gì?
Hải Sắt Vi hỏi:
- Rốt cục là vật gì?
- Đợi lát nữa chính ngươi xem đi.
Tùy Qua quan sát động tĩnh bên dưới:
- Ân, đã ra rồi…
Tùy Qua còn chưa nói xong, chỉ nghe dưới ngục giam truyền ra tiếng gầm lên giận dữ, sau đó là một tiếng nổ vang, kiến trúc ầm ầm sụp đổ, một đầu quái vật khủng bố khổng lồ nhảy ra, toàn thân bốc cháy địa ngục hỏa diễm, trong miệng không ngừng gào thét phẫn nộ, đó là một đầu địa ngục ác khuyển, nhưng thân hình còn lớn hơn voi, vừa xuất hiện duỗi ra móng vuốt đem tù phạm đang chạy trối chết trực tiếp đập thành thịt vụn.
Ngay sau đó đầu của địa ngục ác khuyển liền bay ra ngoài.
Một đạo bạch quang lướt qua cổ của nó.
Hải Sắt Vi rốt cục xuất thủ!
Đây là một cô gái tính tình xúc động!
Khi Hải Sắt Vi vừa ra tay, người Vinh Diệu quân đoàn vây tới.
Một người nói:
- Hải Sắt Vi, cô đừng ép chúng tôi động thủ!
- Khố Khắc, anh nghe mệnh lệnh của Đặc Lỗ Y như vậy sao? Đáng tiếc, hắn đã bị đánh chết!
Hải Sắt Vi cười lạnh:
- Người kia cầm mật lệnh giả của tổng thống, các anh lại tin sao?
- Không có khả năng! Đặc Lỗ Y đoàn trưởng cường đại như vậy, làm sao bị đánh bại? Hải Sắt Vi, cô đi đi, đoàn trưởng đại nhân không ở trong này, cô còn cơ hội chạy trốn. Nếu hắn trở về, cô sẽ nguy hiểm!
Khố Khắc nói chuyện vẫn lo lắng cho Hải Sắt Vi.
- Hắn sẽ không trở về.
Hải Sắt Vi nói:
- Tôi nói rồi, hắn đã bị đánh chết!
- Hải Sắt Vi!
Một người khác bước ra quát:
- Cho dù Đặc Lỗ Y đoàn trưởng bỏ mình, như vậy cũng do Bác Cách này tạm thời đảm nhiệm chức vụ đoàn trưởng!
Người này chính là Bác Cách.
Vẫn từng là bảo kiếm đắc lực của Hải Sắt Vi, nhưng không nghĩ tới lại trở mặt.
- Bác Cách!
Hải Sắt Vi cười lạnh:
- Anh dám chống lại tôi? Chẳng lẽ không sợ tôi giết anh sao!
- Hải Sắt Vi, cô có thể giết toàn bộ Vinh Diệu quân đoàn sao?
Bác Cách quơ móng vuốt khủng bố, diễu võ giương oai nói:
- Người đàn bà kia, ta đã sớm nhịn ngươi đủ rồi!
- Tốt lắm! Xem ra ta hẳn nên bắt ngươi khai đao trước!
Hải Sắt Vi đằng đằng sát khí nói, Bác Cách phản bội, chuyện này làm cho nàng tuyệt đối không thể khoan dung.
- Hải Sắt Vi đoàn trưởng, cuộc chiến này để cho ta tới đi.
Một thanh âm hung ác nham hiểm vang lên.
Thanh âm kia đối với Hải Sắt Vi cùng Bác Cách phi thường quen thuộc.
Đó là…thanh âm của Cổ Đức Lạp!
- Cổ Đức Lạp…
Ngay cả Hải Sắt Vi cũng có chút kinh ngạc, vì sao Cổ Đức Lạp lại hiện thân, hắn không phải bị Tùy Qua bắt giữ rồi sao, vì sao lúc này xuất hiện. Hơn nữa tu vi hiện tại của hắn còn tăng lên thật nhiều lần, thân hình càng thêm khổng lồ, người này đã không còn là bá tước mà tấn thăng thành công tước quỷ hút máu!
- Cổ Đức Lạp!
Bác Cách rít gào:
- Ngươi cũng muốn phản bội Vinh Diệu quân đoàn sao!
- Bác Cách, là ngươi phản bội Hải Sắt Vi đoàn trưởng! Ngươi là súc sinh đê tiện!
Cổ Đức Lạp cũng lớn tiếng rít gào, thanh âm tràn ngập phẫn nộ lại chân thành, làm cho tiếng nói của hắn càng thêm có sức thuyết phục:
- Ngươi lại dám cùng người ngoài như Đặc Lỗ Y hãm hại đoàn trưởng đại nhân, trước đối phó ta, sau đó dùng mệnh lệnh giả tiếp quản Vinh Diệu quân đoàn. Ngươi không nghĩ xem, nếu không có đoàn trưởng đại nhân, quân đoàn đã không còn tồn tại! Thần ma huyết thống trên người chúng ta có chỗ thiếu hụt trí mạng, luôn nhờ đoàn trưởng đại nhân giúp chúng ta nghĩ biện pháp, thậm chí không tiếc tự lâm vào hiểm cảnh! Ngươi là súc sinh, ngươi lại dám phản bội đoàn trưởng đại nhân!
Thanh âm của hắn tràn ngập phẫn nộ khiến thành viên Vinh Diệu quân đoàn nghe có vẻ như thật “chính nghĩa”, nhưng không ai biết là bởi vì hắn ở trong Hồng Mông Thạch bị Tùy Qua giày vò thật thảm.
- Các ngươi…còn thất thần làm chi, cùng nhau đối phó hai người bọn họ ah!
Bác Cách giận dữ gào lên, nhưng không có người nghe hắn.
- Ta giết ngươi!
Cổ Đức Lạp rống giận, bổ nhào về hướng Bác Cách, hắn nhất định phải giết chết người này vì đây là lệnh của Tùy Qua, hơn nữa lần này thoát khốn hắn đã tức giận tràn đầy, cần tìm người phát tiết. Tuy hắn bị Tùy Qua tra tấn thật lâu, trở thành “huyết trạm” của Tùy Qua, nhưng mầm móng thiếu hụt trong người hắn đã được Tùy Qua giải trừ, còn hấp thu dược lực “thần ma gia tỏa”, huyết thống quỷ hút máu càng thêm thuần túy, trở thành công tước, lực lượng mạnh hơn Bác Cách rất nhiều, xử lý người kia không cần phải nói.
Những thành viên còn lại của Vinh Diệu quân đoàn đều biết nên lựa chọn như thế nào.
- Người của Vinh Diệu quân đoàn nghe rõ, cửa địa ngục đã mở ra, hiện tại ta muốn các ngươi diệt sát đám quái vật địa ngục kia, không cho bọn chúng thoát khỏi phạm vi hai trăm cây số!
- Rõ!
Mọi người vội vàng tuân lệnh.
Mà lúc này càng nhiều tiếng rống giận dữ từ dưới phát ra, từng nhóm địa ngục ác khuyển chen chúc lao ra ngoài.
Mà chân khí càng thêm cường đại tà ác vẫn đang giãy dụa trong khe không gian bên dưới.
Bên ngoài phạm vi hai trăm cây số của ngục giam chính là khu dân cư.
Mục đích của Hải Sắt Vi chính là muốn thành viên Vinh Diệu quân đoàn tử thủ trong phạm vi này, khiến ác thú trào ra từ cửa địa ngục sẽ không lan tràn ra khu vực bình dân ở lại. Xem ra nàng thật sự không nói dối, nàng chỉ là một chiến sĩ mà không phải đồ tể.
Chẳng qua Hải Sắt Vi cùng Vinh Diệu quân đoàn đã không còn khả năng khống chế được cục diện như thế, sau khi cửa địa ngục mở ra, càng nhiều địa ngục ác thú bừng lên như thủy triều, trạng huống như vậy Tùy Qua phi thường quen thuộc, thật giống như lúc hoang thú ma quật trên Bình Nghiêm đảo mở ra.
Nhưng Tùy Qua vẫn chưa động thủ, bởi vì hắn đang quan sát tình huống.
Bên dưới ngục giam xuất hiện khe không gian, hơn nữa còn thông thế giới địa ngục, điều này cũng không đáng ngạc nhiên.
Bởi vì hắn biết thánh đường cũng là một thế giới độc lập, như vậy thế giới địa ngục này hiển nhiên cũng độc lập, không khác gì hoang thú giới, nhưng sinh vật khác nhau mà thôi.