- Tốt!
Nam Cung Minh Hầu quát một tiếng:
- Xem ra tiểu tử ngươi thật có chút bổn sự. Nhưng ngươi vẫn phải chết!
Nam Cung Minh Hầu vung tay lên, mấy ngàn hư ảnh phi toa lập tức bắn nhanh tới.
Tùy Qua cũng không khinh thường, vội vàng điều khiển hư ảnh giáp trụ chống đỡ.
Nhưng làm Tùy Qua không ngờ chính là hư ảnh phi toa không trực diện đối chiến với giáp trụ, lại xảo diệu xuyên qua khe hở hư ảnh, giống như đang dệt vải.
Tùy Qua cảm giác có chút không ổn.
- Bạo!
Lại oanh ra một quyền, đánh ra hư ảnh giáp trụ nổ tung trên không trung, chuẩn bị va chạm vào hư ảnh phi toa đang đến gần.
- Đã muộn!
Nam Cung Minh Hầu cười lạnh một tiếng, mười ngón tay vừa động, nhất thời hư ảnh phi toa xuất hiện “sợi tơ” rất nhỏ, cơ hồ không thể nhìn thấy, nhưng những “sợi tơ” lần lượt giao xoa, mơ hồ phong bế không gian hành động của Tùy Qua.
Một “sợi tơ” cắt lên hư ảnh giáp trụ, Tùy Qua có thể tinh tường cảm giác được “sợi tơ” kia đã bắt đầu xâm nhập vào trong hư ảnh.
“Sợi tơ” kia tuyệt đối không phải do cương khí hình thành, bởi vì cương khí bình thường không có khả năng sắc bén như thế.
Tùy Qua tâm niệm vừa động, đột nhiên nhớ lại ngày đó khi cùng chiến sĩ Long Đằng đối kháng tiểu phân đội Vinh Diệu quân đoàn tại Nam Hải, nữ đoàn trưởng Vinh Diệu quân đoàn có chiêu thức Không Gian Thiết Cát, khi cắt không gian sử dụng không gian lực, tựa hồ có chút tương tự với “sợi tơ” kia.
Tựa hồ sợi tơ kia là do không gian lực dung hòa cương khí mà hình thành, bởi vậy mặc dù là hư ảnh giáp trụ cũng không thể hoàn toàn chống đỡ bị sợi tơ kia cắt trúng.
Phi toa tránh né tuyệt đại bộ phận hư ảnh giáp trụ, hình thành một võng lưới rậm rạp chung quanh Tùy Qua, trừ phi Tùy Qua biến hóa thành phi trùng bay ra, nếu không sau khi Xích Hà Toa hoàn thành “dệt vải” chỉ sợ Tùy Qua sẽ nửa bước khó đi.
Tùy Qua đương nhiên biết loại cương khí dung hợp không gian lực này hết sức lợi hại, cũng biết tuyệt đối không thể để cho Nam Cung Minh Hầu thành công dệt thành thiên la địa võng, vì thế hét lớn một tiếng:
- Bạo!
Toàn bộ hư ảnh Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ quanh thân Tùy Qua đều bị hắn dẫn nổ!
Oanh long!
Cuồng phong khuếch tán, bao trùm trời đất.
Mấy trăm hư ảnh giáp trụ cùng lúc nổ mạnh, uy lực đủ so sánh với mấy viên kim đan tự bạo.
Lực nổ mạnh hung mãnh như vậy, cho dù đạo sĩ nguyên anh kỳ cũng phải tránh né hung mang.
Nam Cung Minh Hầu cũng không nghĩ tới Tùy Qua lại liều mạng như thế, mấy trăm hư ảnh Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ, mỗi một hư ảnh đều phải hao phí thật nhiều nguyên khí mới có thể hình thành, Nam Cung Minh Hầu thật sự không biết thân thể cùng kim đan của Tùy Qua làm sao có thể cung cấp nguyên khí khổng lồ như vậy cho hắn tiêu hao. Nhưng Nam Cung Minh Hầu là nhân vật đã thành tinh, hắn suy đoán trong người Tùy Qua phải có pháp bảo cực kỳ lợi hại, chỉ cần thủ tiêu Tùy Qua đương nhiên có thể lấy tới.
Nam Cung Minh Hầu tính toán thật vang, nhưng không biết bị Tùy Qua tính kế.
Nếu không với thân pháp của Tùy Qua, sau khi thúc giục Phong Lôi Sí, Nam Cung Minh Hầu sẽ không cách nào đuổi kịp.
Mấy trăm hư ảnh giáp trụ nổ mạnh, cho dù Nam Cung Minh Hầu cũng không chịu được, bất chấp tiếp tục “dệt vải”, hắn vội vàng triệu hồi bản thể Xích Hà Toa trở về, thân hình tiến vào bên trong, dùng bản thể pháp bảo chống đỡ nổ bạo kinh thiên của Tùy Qua.
Đất rung núi chuyển, bão cát tung bay, giống như đạn hạt nhân nổ mạnh.
Thật lâu sau mới hoàn toàn bình ổn.
Thân hình Nam Cung Minh Hầu lại xuất hiện.
Bởi vì có Xích Hà Toa phòng hộ, hắn lại không chút tổn thương gì!
Tùy Qua không khỏi nhíu mày.
Thân hình Tùy Qua cũng không di động, bởi vì “sợi tơ” chung quanh vẫn chưa biến mất.
- Tiểu tử, nhìn ngươi còn có kỹ năng gì! Lần này đã bạo rớt hơn phân nửa nguyên khí của ngươi đi?
Nam Cung Minh Hầu lạnh lùng nhìn Tùy Qua, nhìn như cười nhạo hắn, kỳ thật cũng đang thăm dò gốc gác của hắn.
- Lão hồ ly!
Trong lòng Tùy Qua cười lạnh, không nghĩ tới Nam Cung Minh Hầu lão gian cự hoạt, xem ra thật sự không dễ dàng đối phó. Cổ họng Tùy Qua chợt nhúc nhích, làm ra động tác như nuốt đan dược, sau đó mới nói:
- Nam Cung Minh Hầu, nếu ngươi sợ thì cút nhanh lên! Vừa rồi không đem ngươi nổ chết là ta đã hạ thủ lưu tình!
- Vậy sao?
Nam Cung Minh Hầu cười lạnh:
- Ta thừa nhận ngươi đã xem như không tệ, cho dù là đạo sĩ kết đan hậu kỳ bình thường cũng chưa chắc là đối thủ của ngươi. Đáng tiếc ngươi gặp được chính là ta!
- Nam Cung Minh Hầu, chẳng lẽ ngươi chỉ dựa vào cái miệng là có thể trở thành gia chủ Nam Cung thế gia sao?
Tùy Qua khinh thường châm chọc:
- Nếu thực lực cùng miệng của ngươi cũng lợi hại như nhau, có lẽ ta đã sớm bị ngươi chém giết. Đáng tiếc, ngươi chỉ là một kẻ chỉ biết kêu gào mà không có bản lĩnh gì. Có một câu ngạn ngữ ngươi có từng nghe qua, cẩu càng sủa càng không biết cắn người!
- Ngươi…muốn chết!
Nam Cung Minh Hầu bị Tùy Qua châm chọc thành cẩu, đây là lời nhục nhã vô cùng, làm hắn thật sự nổi giận, rốt cục không màng thăm dò thực lực Tùy Qua, điên cuồng thúc giục Xích Hà Toa, vô số hư ảnh phi toa bắn thẳng tới.
Tê! Tê!
Hư ảnh phi toa hình thành sợi tơ, không ngừng cắt quanh không gian, hoàn toàn không cho Tùy Qua đường tránh lui.
Tùy Qua nhìn thấy vô số hư ảnh ép tới, hét lớn một tiếng, lăng không đánh ra hơn mười quyền, quanh thân thể hắn lại hiện lên vô số hư ảnh giáp trụ, chống cự công kích của Nam Cung Minh Hầu.
Lặp lại chiêu cũ.
Nam Cung Minh Hầu miệt thị cười lạnh, muốn xem tiểu tử kia có bao nhiêu nguyên khí chống đỡ, có bao nhiêu đan dược cầm cự!
- Bạo!
Tùy Qua không để ý tới hắn, lạnh lùng bình tĩnh quát một tiếng, lại một lần dẫn bạo hư ảnh giáp trụ chung quanh người mình.
Nam Cung Minh Hầu đành phải thu hồi Xích Hà Toa, toàn lực đối kháng lực nổ mạnh điên cuồng của Tùy Qua.
Trong lòng Nam Cung Minh Hầu đầy oán hận, vốn theo hắn xem ra hắn toàn lực thúc giục Xích Hà Toa, nhờ vào sự sắc bén hoàn toàn có thể chiếm cứ thượng phong, chỉ cần vây khốn Tùy Qua là có thể hoàn toàn đem hắn chém giết, nhưng tiểu tử kia thật vô sỉ, luôn trong khoảnh khắc đánh ra hơn mười quyền, ngưng tụ thành hư ảnh giáp trụ sau đó lại kíp nổ.
Hư ảnh giáp trụ bị kíp nổ, uy lực sánh ngang vài viên kim đan tự bạo, Nam Cung Minh Hầu chỉ phải thúc giục Xích Hà Toa toàn lực phòng ngự. Nhưng bởi như vậy hắn cũng không thể dùng pháp bảo vây khốn Tùy Qua, thế công của hắn tự nhiên cũng tan rã.
Càng căm tức chính là Nam Cung Minh Hầu thúc giục Xích Hà Toa cũng phải hao tổn thật nhiều nguyên khí. Mỗi lần thúc giục đều hao hết nguyên khí trong người, cho nên tới lần thứ hai nổ mạnh, Nam Cung Minh Hầu chỉ còn có thể dựa vào đan dược mà duy trì.