Chỉ chốc lát sau, rừng cây lại quay về yên tĩnh.
Lam Lan nhìn Tùy Qua, trong lòng dấy lên một suy nghĩ:
- Hắn lại cứu ta một lần nữa. Khi ta gặp phiền toái, nguy hiểm, hắn luôn xuất hiện trước tiên, thay ta giải quyết vấn đề, ngăn trở nguy hiểm cho ta. Nhưng, tại sao hắn lại là bạn trai của người khác, hắn lại thuộc về nữ nhân khác...
- Lam tỷ, cô làm sao vậy? Choáng váng sao?
Tùy Qua hỏi, cho dù là Tiên Thiên kỳ, hắn cũng không cách nào nhìn thấu tâm tư của nữ nhân.
- Không có... Không có gì.
Lam Lan nói:
- Chẳng qua bị thanh âm nổ tung hù dọa, chúng ta mau rời khỏi nơi này. Tôi nghĩ, đợi lát nữa nhất định sẽ có người chạy tới đây, tôi lười đi ghi khẩu cung ở cục cảnh sát rồi.
- Nói cũng đúng, chúng ta mau đi thôi.
Tùy Qua nói.
Lam Lan gật đầu, đi theo Tùy Qua xuống dưới chân núi.
Lúc này, tay hai người gần trong gang tấc, nhưng lại giống như cách một con sông lớn, tựa hồ mãi mãi không cách nào gặp nhau.
Mới vừa đi vài bước, Tùy Qua đột nhiên dừng lại, sau đó hoảng sợ nhìn lên bầu trời.
Lúc này trên bầu trời bao la, xuất hiện một ánh sáng mờ xinh đẹp.
Hào quang ngũ sắc, chiếu rọi núi rừng vô cùng huyết lệ.
- Ánh nắng chiều thật đẹp!
Lam Lan không nhịn được cảm thán một tiếng.
- Đúng vậy, thật là đẹp... Nhưng đây không phải là ánh nắng chiều.
Tùy Qua thở dài nói, trong hào quang ngũ sắc, quả nhiên xuất hiện một bóng người.
Một nữ nhân mặc đạo bào bạch y trắng như tuyết, cứ như vậy từ trong hào quang đi ra, trong khoảnh khắc đã đến trước mặt Tùy Qua và Lam Lan.
- Ngươi đã đến rồi.
Đối mặt với đạo cô vô cùng cường đại, lạnh như sông băng này, Tùy Qua không dám nói lời trêu chọc.
- Nàng... tới tìm Tùy Qua sao?
Lam Lan thầm hoảng sợ. Nữ nhân trước mặt này, mặc dù mặc đạo bào màu trắng, nhìn như một đạo cô, nhưng Lam Lan không phải là người mù, đương nhiên nhìn ra được vị đạo cô này là một nữ nhân tuyệt mỹ, bất nhiễm phàm trần, giống như tiên tử trên trời. Bất kỳ nữ nhân nào đứng trước mặt nàng, tựa hồ cũng sẽ sinh ra một loại cảm giác tự ti mặc cảm.
- Chẳng lẽ ta lại có thêm một tình địch hay sao?
Lam Lan nghĩ thầm, nhưng lại tự giễu cười, nàng làm gì có tình địch nào. Trong lòng Tùy Qua, nàng chẳng qua là một bằng hữu, còn là một cô gái không thích nam nhân.
Đạo cô giống như không để ý tới tồn tại của Lam Lan, chỉ nhìn Tùy Qua nói:
- Ngươi rốt cục đã đạt tới Tiên Thiên cảnh giới, có thể đi theo ta rồi.
- Đi theo ngươi? Đi đâu?
Tùy Qua hỏi. Hắn từng nhiều lần nghĩ tới cảnh tượng gặp lại đạo cô thần bí này, nhưng không ngờ nàng lại xuất hiện vào lúc này, tại địa điểm này.
Trong lòng Tùy Qua, đạo cô tựa hồ phải giống như lần trước, khi hắn gặp rủi ro, lái kiếm quang năm màu xuất hiện trước mặt hắn, sau đó bình thản thay hắn bình định tất cả địch nhân.
Nhưng, nàng lại xuất hiện vào lúc này.
Đạo cô không trả lời, tựa hồ căn bản không quan tâm đến ý kiến của Tùy Qua.
- Để ta đưa bằng hữu về thành phố đã.
Tùy Qua vội vàng nói.
- Vậy thì đi đi.
Đạo cô bình thản nói, vung tay lên, đã cuốn Tùy Qua và Lam Lan đồng thời đi.
Chỉ chốc lát sau, Lam Lan đã xuất hiện trong khu vực thành thị.
Nhưng bên cạnh nàng, không có bóng dáng Tùy Qua, cũng không có bóng dáng của đạo cô tuyệt mỹ kia.
Trong thiên không, mơ hồ có thể thấy một chút hào quang ngũ sắc còn chưa hoàn toàn tiêu tán.
Chỉ chốc lát sau, hai cảnh sát lao đến, đưa nàng lên trên xe cảnh sát.
Vẻ mặt Lam Lan lộ ra vẻ buồn bã, nàng không nói gì, chỉ ngơ ngẩn nhìn phía ngoài cửa xe.
Lần đầu tiên Tùy Qua thể nghiệm được ngự kiếm phi hành là cảm giác gì.
Lúc này, hắn và đạo cô, thân ở giữa không trung, dưới chân hắn, là kiếm quang năm màu. Chẳng qua, những kiếm quang này không giống như kiếm, mà giống hào quang ngũ sắc, Tùy Qua cũng không ngờ, kiếm quang lại có thể tùy ý biến hóa, cương nhu chuyển hóa. Tu vi cảnh giới của nữ nhân này, thật sự đã đến trình độ nghe rợn cả người.
- Ngươi rút cuộc muốn mang ta đi đâu?
Tùy Qua không nhịn được hỏi.
Đạo cô không trả lời, chỉ toàn lực thúc dục kiếm quang, phá không phi hành.
Khoảng nửa giờ sau, phía trước xuất hiện một tòa tuyết phong cao vút trong mây.
Đạo cô đè mây hạ xuống, vòng quanh ngọn tuyết phong kia.
Khi cách ngọn tuyết phong khoảng mấy trăm thước, đạo cô khẽ mở miệng, quát một tiếng
- Đi.
Nhất thời mấy đạo kiếm quang năm màu bay đi, mở ra một đại động cao chừng mười thước, sâu vài chục thước trên tuyết phong, sau đó nàng liền cuốn theo Tùy Qua tiến vào trong đại động.
Sau tiến vào cửa động, đạo cô khẽ giơ tay, nhất thời cửa động đã đóng băng.
May là, Tùy Qua hiện tại đã tiến vào cảnh giới Tiên Thiên thai tức, cũng không cần lo lắng hít thở không thông.
Chẳng qua, Tùy Qua thật sự không rõ, tại sao vị đạo cô này lại đưa hắn tới huyệt động?
Nếu nói cô nam quả nữ, cùng ở một chỗ, làm sao cũng làm cho người ta có chút suy nghĩ miên man bất định.
Nhưng, Tùy Qua nhìn đạo cô bên cạnh, mặc dù không giống như tiên nữ trên tuyết sơn, nhưng cũng lạnh lùng như hàn băng ngàn năm mãi mãi không thay đổi. Mặc dù Lam Lan từng được mệnh dang là “Mỹ nữ băng giá”, nhưng Tùy Qua còn có cách khiến nàng thỉnh thoảng tuyết tan, lộ ra nụ cười . Nhưng người trước mặt này, giống như vĩnh viễn không bao giờ tan tuyết.
Lần này Tùy Qua không hỏi nhiều.
Bởi vì hắn phát hiện, chỉ cần chuyện đạo cô này không muốn nói, ngươi có hỏi cũng vô ích.
Hơn nữa, tu vi của nàng cao như vậy, Tùy Qua căn bản không dám động tâm tư. Cho dù nàng muốn cưỡng dâm Tùy Qua, Tùy Qua cũng vô lực phản kháng và chạy trốn.
Cho nên, Tùy Qua cứ đứng như vậy, chờ đợi nàng lên tiếng.
Đạo cô không nói gì, sợi dây lụa thắt trên lọn tóc của nàng đột nhiên bay lên, sau đó nhanh chóng trở nên to lớn, hơn nữa thả ra kiếm quang năm màu, trong huyệt động được kiếm quang chiếu sáng, trở nên vô cùng mê huyễn.
Kiếm quang ngũ sắc càng ngày càng mạnh, đan vào với nhau, ở chỗ động khẩu, trên vách động tạo thành một tầng trận pháp kiếm khí phòng ngự.
Nhưng Tùy Qua không rảnh thưởng thức những kiếm quang hoa mỹ trong huyệt động này, bởi vì ánh mắt của hắn hoàn toàn bị đạo cô kia thu hút.
Khi mái tóc dài của nàng buông xõa, trái tim Tùy Qua không thể tự chủ kịch liệt nhảy lên. Chỉ một động tác buông xõa mái tóc, nhưng xuất hiện trên người nàng, lại mang theo một loại lực mị hoặc không gì sánh kịp.
Có lẽ, đây chính là cái gọi là cấm kỵ yêu.
Trong ánh mắt mọi người, yêu nữ thường có lực hấp dẫn hơn tiên nữ, bởi vì yêu nữ biết mị hoặc, biết trêu chọc. Nhưng, tiên nữ mặc dù thoạt nhìn cao ngạo lạnh lùng như băng, không hiểu phong tình, nhưng càng là loại tiên nữ lạnh lùng như băng, thỉnh thoảng lộ ra một chút “cử động nữ nhân”, cũng sẽ khiến cho rất nhiều người có ý nghĩ kỳ quái, miên man bất định .