- Hôm nay ta tiễn ngươi xuống địa phủ.
- Ngươi là Quân Thương Sinh đúng không?
Tùy Qua mỉm cười nói:
- Như thế nào? Không dám lộ mặt thật gặp người?
Người quan sát sửng sốt, sau đó tháo mặt nạ xuống.
Người quan sát mỉm cười nói:
- Đúng vậy! Bản nhân chính là Quân Thương Sinh. Tùy Qua, xem ra ngươi nhớ kỹ ta, chẳng lẽ vì ta là kẻ thù truyền kiếp của ngươi?
- Kẻ thù truyền kiếp?
Tùy Qua cười khẩy nói:
- Ngươi chưa xứng.
Khóe môi Quân Thương Sinh co giật, tiếp tục bảo:
- Ngươi rất cuồng vọng, nhưng Tùy Qua, dù ngươi cuồng cỡ nào thì cuối cùng sẽ chết trong tay ta.
Tùy Qua phản ứng rất hờ hững:
- À.
Tùy Qua khinh thường nói:
- Nếu ta không nhớ lầm thì ngươi chết rất nhiều lần trong tay ta đúng không?
- Đúng vậy! Nhưng như thế thi sao?
Quân Thương Sinh mở miệng nói:
- Ta chết một ngàn lần có thể chuyển sinh một ngàn lần. Còn ngươi, chỉ cần bị ta giết một lần là ngươi chết chắc.
- Vậy sao?
Tùy Qua hỏi:
- Ngươi nghĩ lần này sẽ giết được ta?
Quân Thương Sinh mở miệng hỏi:
- Đúng! Ngươi rất mạnh nhưng hai đấm khó đấu lại bốn tay, bây giờ ngươi đã là nỏ mạnh hết đà đúng không?
- Nói vậy là ngươi đến giết ta vì danh ngạch vào tiên giới?
- Sai rồi.
Quân Thương Sinh kiêu ngạo trả lời:
- Tiên giới không có chút gì hấp dẫn với ta, lý do ta xuất hiện ở đây chẳng qua cho ngươi hai con đường. Thứ nhất, bị ta giết. Thứ hai, làm thuộc hạ của ta.
- Làm thuộc hạ của ngươi?
Tùy Qua nói:
- Ngươi có vô địch đại kế hoạch gì đó không? Ta phải biết chắc đi theo ngươi có tương lai gì không.
- Được làm thuộc hạ của ta là tương lai sáng lạn nhất cho ngươi.
Quân Thương Sinh kiêu ngạo nói:
- Đi theo ta có tương lai hơn vào tiên giới, ít ra ta cho ngươi tấm thân bất tử. Sao? Ngươi muốn chết hay làm thuộc hạ của ta?
Tùy Qua nói:
- Ta không muốn chết.
- Vậy ngươi muốn . . .
- Ta cũng không muốn làm thuộc hạ của ngươi.
Tùy Qua nói câu kế làm khuôn mặt đầy mong chờ của Quân Thương Sinh sa sầm.
Quân Thương Sinh lạnh lùng nhìn Tùy Qua, nói:
- Ta không nên nói nhiều với ngươi, loại người như ngươi chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.
- Sai rồi, dù ta thấy quan tài cũng không đổ lệ.
Tùy Qua đáp:
- Ngươi muốn giết ta là chuyện không thể.
- Ta đã nói rồi, ta biết bây giờ ngươi đã là nỏ mạnh hết đà.
Quân Thương Sinh nói:
- Ngươi liên tục chiến đấu với mấy ngàn tu sĩ đẳng cấp tán tiên, không có thời gian phục hồi, cơ thể của ngươi đã trong tình trạng cực kỳ yếu ớt. Ngươi nói chuyện với ta chính là vì kéo dài thời gian, để ngươi nhanh chóng phục hồi. Nhưng đó là suy nghĩ của ngươi, ta sẽ không cho ngươi có cơ hội đó.
- Quân Sát Sinh, ngươi đi ra chào chính mình đi.
Tùy Qua thả Quân Sát Sinh ra khỏi Hồng Mông thạch.
Khi Quân Thương Sinh trông thấy Quân Sát Sinh ánh mắt tóe lửa, Quân Sát Sinh cũng vậy.
Người ta hay nói kẻ thù gặp lại hết sức đỏ mắt, nhưng Quân Thương Sinh nhìn Quân Sát Sinh thì thù hận chất chứa trong mắt nhiều hơn cả với Tùy Qua. Điều này khiến Tùy Qua rất khó hiểu, hắn mơ hồ đoán được bí mật của Quân Thương Sinh.
- Tùy Qua, ngươi dám mang thế thân này đến trước mặt ta, ngươi thật sự muốn chết!
Giọng điệu của Quân Thương Sinh tràn ngập tức giận như muốn băm vằm Quân Sát Sinh ra nhiều mảnh.
Quân Sát Sinh cũng thế, dù không có mệnh lệnh của Tùy Qua thì bản tính gã cũng hận Quân Thương Sinh thấu xương.
Thù hận này không đơn giản là một núi không chứa hai cọp.
Tùy Qua sớm nghi ngờ giữa Quân Thương Sinh và Quân Sát Sinh có liên quan nhau, bây giờ càng khẳng định suy đoán của hắn.
- Thế thân.
Tùy Qua mỉm cười nói:
- Ngươi nói hắn là thế thân? Quân Thương Sinh, ngươi đúng là biết lừa mình dối người. Bản thân ngươi hiểu rõ hắn không phải thế thân, hắn giống như ngươi, hoặc nên nói các ngươi đều là thế thân, đúng không?
- Ngươi . . . Hừ! Ngươi muốn lừa ta nói ra bí mật? Đừng mơ!
Quân Thương Sinh lạnh lùng nói:
- Ta biết ngươi rất e sợ ta vì không thể giết ta được, dù ngươi có giết ta thì rất nhanh ta sẽ lại xuất hiện và càng trở nên lợi hại hơn.
- Nếu ngươi tự tin như vậy tại sao lúc này lại thấy sợ hãi?
Tùy Qua hỏi:
- Ngươi đang sợ cái gì? Chẳng lẽ ngươi sợ bị Quân Sát Sinh giết sao? Đúng vậy, nhìn ngươi sợ Quân Sát Sinh đã chứng minh suy đoán của ta không sai. Ngươi và Quân Sát Sinh đều như nhau.
Quân Thương Sinh tức giận gầm rống:
- Ngươi không biết gì hết! Ngươi sẽ chết trong tay ta!
Lục Đạo Luân Hồi kiếm bỗng hiện ra trong tay Quân Thương Sinh, gã chém hướng Tùy Qua. Hắn đứng im không nhúc nhích. Trước mặt Tùy Qua bỗng có Lục Đạo Luân Hồi kiếm khác chặn lại sát chiêu của Quân Thương Sinh.
Quân Sát Sinh ra tay.
Tùy Qua bình tĩnh nhìn Quân Thương Sinh và Quân Sát Sinh đánh nhau.
Thực lực hai người ngang ngửa, cho nên trận long tranh hổ đấu này khá hấp dẫn. Nếu Tùy Qua tham gia cuộc chiến hì sẽ nhanh chóng kết thúc, nhưng hắn không làm như vậy. Bởi vì Tùy Qua muốn xem thủ đoạn của Quân Thương Sinh, hoặc trợ giúp hắn đoán chính xác hơn lai lịch của gã.
Tùy Qua cảm thấy Quân Thương Sinh là ma đầu tâm ma, nhưng gã khác với tâm ma khác. Có vô số tâm ma chết vào tay Tùy Qua, chỉ một mình Quân Thương Sinh sống sót. Đây không phải lần đầu tiên Quân Thương Sinh sống lại, dù là tiên đan cũng không thể sống lại một người hoàn toàn chết không có chút sức sống.
Nhưng Quân Thương Sinh thật sự sống.
Nếu tìm hiểu rõ lai lịch của Quân Thương Sinh, khám phá bí mật của gã thì dù Tùy Qua giết chết gã vẫn mai mãi không thể hoàn toàn trấn áp, giết chết. Quân Sát Sinh là chìa khóa Tùy Qua sử dụng để khám phá bí mật của Quân Thương Sinh.
Công pháp của Quân Thương Sinh đa số là Tâm Ma giới, nhưng cũng có pháp thuật từ thế giới khác. Nhìn công pháp rất khó kiếm được tin tức có giá trị.
Lúc này Quân Thương Sinh, Quân Sát Sinh đều là cảnh giới nửa bước chân tiên, hai người đấu ngang nhau, không phân thắng bại.
Tùy Qua biết chắc Quân Thương Sinh còn sát chiêu, nếu gã không có bản lĩnh khác thì đã không dám bám theo sau lưng hắn gây rối. Tùy Qua đã nổi tiếng chư thiên vạn giới, lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa. Tùy Qua không bị thương thì sẽ không dễ dàng bị đánh bại, càng không thể nào bị giết chết. Tùy Qua phỏng đoán Quân Thương Sinh còn thủ đoạn lợi hại nào khác.
Tùy Qua đoán đúng, khi Quân Thương Sinh và Quân Sát Sinh giằng co kịch liệt, quả nhiên bản nhân sử dụng sát chiêu của mình.
Phân thân khôi lỗi.
Lục Đạo Luân Hồi kiếm trong tay Quân Thương Sinh dựng thẳng trước chóp mũi, gã lộ nụ cười tàn nhẫn, lạnh lùng. Lục Đạo Luân Hồi kiếm bỗng tách ra mấy chục cái, cơ thể Quân Thương Sinh cũng tách ra mấy chục người. Lực lượng của mỗi phân thân ngang bằng bản thể, tương đương với thực lực của Quân Thương Sinh trong khoảnh khắc tăng vọt gấp mấy chục lần.
Quân Thương Sinh cuồng vọng hét to một tiếng:
- Tùy Qua, ngươi vất vả có được thế thần này sẽ thuộc về ta!
Nhờ phân thân khôi lỗi khiến lực lượng của Quân Thương Sinh trong khoảnh khắc tăng cao gấp mấy chục lần, gã không để Tùy Qua 'đã bị thương' và Quân Sát Sinh vào mắt.