- Ta cũng không muốn rắc rối. Cũng được, nơi này rồng rắn lẫn lộn, tối nay sau khi ban bố huyền mệnh trạng, sáng sớm sẽ rời đi. Đúng rồi, Tiết tiên tử, ngươi biết huyền mệnh trạng ban bố như thế nào không?
- Nghe nói sau khi tiến vào khách sạn Huyền Mệnh, tự nhiên sẽ có người đưa tới huyền mệnh trạng. Sau đó, đến nửa đêm, trên Huyền Mệnh Nhai đối diện khách sạn Huyền Mệnh, sẽ xuất hiện đèn lồng màu đỏ như máu, phía trên đèn lồng sẽ viết tên người và thù lao, coi như là công khai ghi giá.
- Nói như vậy, buôn bán huyền mệnh trạng, chính là khách sạn Huyền Mệnh lo liệu ?
Tùy Qua nhăn mày.
Nếu là khách sạn Huyền Mệnh phụ trách buôn bán huyền mệnh trạng, từ biểu hiện của Hắc Thập Bát, hiển nhiên không hề hữu hảo với Tùy Qua.
- Trong đó nhất định có liên lạc, nhưng chưa chắc là khách sạn lo liệu.
Tiết Như Tư giải thích như thế:
- Bởi vì tên trên huyền mệnh trạng, thậm chí có một số lão quái vật Nguyên Anh kỳ bị huyền mệnh, nếu như khách sạn Huyền Mệnh lo liệu..., làm ăn lớn như vậy, chỉ sợ bọn họ không làm được.
- Có lý.
Tùy Qua nhẹ nhàng gõ đầu, trầm tư chốc lát:
- Nhưng nếu chúng ta ban bố huyền mệnh trạng, chẳng lẽ không phải người của khách sạn Huyền Mệnh lập tức cũng biết chúng ta muốn đối phó người nào?
- Cái này. . . Ta cũng không rõ lắm.
Tiết Như Tư cũng mờ mịt.
Tùy Qua suy nghĩ một lát, gọi một thị nữ đi vào, thị nữ kia thấy bên cạnh Tùy Qua có người, hơi kinh ngạc, nhưng thần sắc rất nhanh bình tĩnh, nhìn Tùy Qua nói:
- Không biết tiền bối gọi ta tới có gì sai khiến, chỉ cần là chuyện tiểu nữ có thể làm chắc chắn sẽ làm hết sức.
- Ngươi là người của khách sạn Huyền Mệnh sao?
Tùy Qua hỏi thị nữ.
Thị nữ không ngờ Tùy Qua sẽ hỏi vấn đề như vậy, vẻ mặt thoáng kinh ngạc, sau đó nói:
- Không phải, ta chỉ ở đây phục vụ tiền bối. Nếu tiền bối muốn thân thể của ta, ta sẽ lấy một chút đan dược, sau đó sẽ rời đi.
- Giới tu hành. Quả nhiên bất chấp mọi thứ vì đan dược.
Tùy Qua thở dài, sau đó giọng nói lại chuyển:
- Thật ra có lúc, một chút tin tức tình báo có giá trị còn đáng giá hơn xử nữ chân âm.
- Tiền bối muốn biết tin tức gì? Nếu ta biết, tất nhiên sẽ nói; không biết, ta cũng sẽ nghĩ biện pháp hỏi thăm cho ngài.
Thị nữ khôn khéo nói.
- Ngươi tên Hàm Hương đúng không? Ta tới khách sạn Huyền Mệnh, đương nhiên là muốn biết tin tức của huyền mệnh trạng. Ngươi nói cho ta biết, huyền mệnh trạng ban bố thế nào?
- A, vấn đề này rất đơn giản. Huyền Mệnh trạng là do người của khách sạn đưa tới , tiền bối chỉ cần viết tên vào thù lao người muốn lấy mạng là đủ. Sau đó, đến giờ Tý, tất cả huyền mệnh trạng sẽ được treo phía dưới đèn lồng đối diện Huyền Mệnh Nhai.
Thị nữ Hàm Hương giải thích nói.
- Đơn giản như vậy sao? Vậy thân phận của người viết huyền mệnh trạng có thể giữ bí mật hay không?
Tùy Qua hỏi vấn đề mấu chốt.
Hàm Hương khó hiểu nhìn Tùy Qua:
- Dĩ nhiên có giữ bí mật. Tổ chức sát thủ của giới thế tục, cũng phải giữ bí mật cho cố chủ, huống chi là tổ chức thao túng huyền mệnh trạng? Nếu không có cố chủ, bọn họ làm sao làm người trung gian, tiếp tục kiếm đan dược?
Tùy Qua lại hỏi một vấn đề mấu chốt:
- Nói cho ta biết, vì sao đám người Hắc Thập Bát giống như biết ta?
- Cái này. . . Hàm Hương tựa hồ đang do dự.
Thay vì nói do dự, không bằng nói đang đòi nhiều chỗ tốt hơn.
Tùy Qua hiểu rõ suy nghĩ của Hàm Hương, lại lấy ra hai hạt đan dược.
Hàm Hương khẽ thất vọng, nhưng trong chốc lát ánh mắt đột nhiên sáng ngời, kinh hô:
- Đây là. . . Địa Nguyên đan?
- Đúng vậy. Địa Nguyên đan, phẩm chất nhất đẳng, có trợ giúp rất lớn để ngươi đề cao tu vi.
Tùy Qua nói:
- Nhưng phải xem ngươi có cung cấp tin tức hữu dụng hay không.
- Nghe nói tiền bối mấy hôm trước có tới Thông Bảo Nhai?
Hàm Hương thấy Tùy Qua khẽ gật đầu mới nói tiếp:
- Nghe nói sau khi tiền bối rời đi, ở gần Thông Bảo Nhai xuất hiện chuyện tự bạo kim đan, hai vị tu sĩ Kết Đan kỳ Cổ Tác Chương và Xa Tân Phong bỏ mạng. Vì vậy, rất nhiều người đồn đãi, chuyện này là tiền bối làm.
- Chuyện này thì có quan hệ gì đến Hắc Thập Bát?
Tùy Qua bất động thanh sắc hỏi thăm Hàm Hương, sau đó tăng thêm một câu:
- Yên tâm, sẽ không có người nghe được chúng ta nói chuyện.
- Cổ Tác Chương là bằng hữu của Hắc Thập Bát.
Hàm Hương giải khai nghi ngờ trong lòng Tùy Qua, sau đó rất biết điều nói tiếp:
- Nhưng tiền bối yên tâm, mặc dù Hắc Thập Bát bất mãn đối với tiền bối, nhưng khẳng định không dám rối loạn quy củ của khách sạn Huyền Mệnh, dù sao hắn chẳng qua là Nhị đương gia mà thôi. Cho nên, mặc dù hắn bất mãn, cũng không dám trực tiếp đối phó với tiền bối, mà chỉ có thể từ bên cạnh làm chút tay chân mà thôi. Huống chi, thủ đoạn cao minh lúc trước của tiền bối, đã chấn nhiếp hắn, cho nên ——
Tùy Qua mặc dù thích nghe người ta vuốt mông ngựa, nhưng hiện tại hiển nhiên không phải thời điểm nghe vuốt đuôi, cho nên trực tiếp cắt đứt lời Hàm Hương:
- Ngươi có biết về Đại đương gia của khách sạn Huyền Mệnh không?
Hàm Hương lắc đầu:
- Đại đương gia rất ít lộ diện, trừ người trong nội bộ khách sạn Huyền Mệnh, không người nào biết thân phận của hắn. Nhưng nếu tiền bối muốn lấy mạng của người khác, cũng vẫn làm được. Nếu như Hắc Thập Bát dám phá hư quy củ của khách sạn Huyền Mệnh, chỉ sợ Đại đương gia sẽ không tha cho hắn .
- Ngươi khẳng định như vậy?
Tùy Qua cười nhạt.
- Danh tiếng của khách sạn Huyền Mệnh rất cao.
Hàm Hương giải thích.
- Đúng vậy, tiên sinh.
Tiết Như Tư xen vào nói:
- Khách sạn Huyền Mệnh thành lập từ rất lâu, có lẽ không cần thiết vì ân oán cá nhân mà phá hỏng quy củ cả khách sạn.
- Các ngươi đã nói như thế, ta cũng không nghĩ nhiều nữa.
Tùy Qua phân phó Hàm Hương:
- Ngươi đi chuẩn bị chút rượu ngon trà ngon đưa lên, nếu đã vào phòng chữ Thiên, dù sao cũng phải hưởng thụ một chút đãi ngộ của phòng chữ Thiên. Ngoài ra, ta cho ngươi một nhiệm vụ, nếu như ngươi làm được, ta sẽ cho ngươi chỗ tốt. Ngươi đi bẻ một nhánh cây Ngân Hoa Hỏa Thụ ở cửa khách sạn cho ta.
- Tiền bối, mặc dù Ngân Hoa Hỏa Thụ không có giá trị gì lớn, nhưng người của khách sạn Huyền Mệnh không cho phép người ngoài bẻ gãy.
- Ngươi không có cách để người của khách sạn Huyền Mệnh bẻ gãy cho ngươi sao?
Tùy Qua lại cắt đứt lời Hàm Hương...:
- Khách sạn Huyền Mệnh có nhiều nhân viên như vậy, ngươi tùy tiện đi câu dẫn một tên, ta chỉ muốn mấy nhánh cây mà thôi. Nếu ngươi làm được, một cành cây mười viên Tinh Nguyên Đan!
Hàm Hương tràn đầy vui mừng đi làm việc cho Tùy Qua.
Lúc này, Tùy Qua lại gọi một thị nữ khác vào, sau khi đánh giá một phen, mới mỉm cười nhìn thị nữ này nói:
- Ngươi tên Từ Mộng có phải không? Vừa rồi khi Hàm Hương đi ra ngoài, nhất định là mặt đầy vui mừng?