Một nhóm người khác xuất hiện, cầm đầu là một lão giả nguyên anh hậu kỳ, vẻ mặt cung kính nhìn Tùy Qua nói:
- Bản nhân Cổ Dụ, là trưởng lão chấp sự Thiên Lam kiếm tông, phụng lệnh tông chủ nghênh đón Tùy tiên sinh.
- Cổ trưởng lão khách khí, thỉnh dẫn đường đi.
Tuy Qua đúng mực nói.
Đi theo Cổ Dụ, Tùy Qua đến một ngọn núi lớn trong kiếm tông.
Ngọn núi nguy nga trong sơn mạch, dốc đứng thẳng tắp, cao vút trong mây, phải hơn vạn trượng. Ngọn núi sừng sững, cho người ta cảm giác cao cao tại thượng, quan sát hết thảy, tuy rằng chung quanh có thật nhiều người tu hành ngự kiếm xuyên qua, ngược lại cho người ta cảm giác uy hiếp thật mạnh, làm cho lòng người sinh kính sợ.
Cổ Dụ dẫn Tùy Qua phi hành lên lưng chừng núi thì dừng lại, sau đó đi bộ lên đỉnh, biểu hiện lòng tôn trọng đối với tông chủ cùng thái thượng trưởng lão trong tông môn.
Mà Tô Ngưng Yên sau khi đi tới chân núi cũng đã cáo từ rời đi.
Tuy nói là đi bộ lên núi, nhưng mọi người bước đi như bay, qua chừng hai mươi phút Cổ Dụ đã dẫn Tùy Qua đi lên một cung điện cách đỉnh núi không xa. Cung điện kim bích huy hoàng, lộ ra một cỗ đại khí, vừa nhìn cũng biết địa phương kiếm tông dùng để tiếp đãi khách quý.
Tùy Qua âm thầm gật đầu, xem ra Thiên Lam kiếm tông vẫn tương đối xem trọng hắn. Về phần chút nhạc đệm của Đường Tuyết Long, hẳn chỉ là muốn thăm dò thực lực của Tùy Qua mà thôi. Bởi vì tuy Tùy Qua được xưng thiếu tông chủ Thần Thảo tông, hơn nữa có chút uy danh trong tu hành giới, nhưng thực lực chân thật thế nào phải thử qua mới biết được.
- Tùy thiếu tông chủ, xin mời.
Cổ Dụ đưa tay mời, cửa cung điện từ từ mở ra.
Nhìn thấy tình huống bên trong, trên mặt Tùy Qua lộ vẻ kinh ngạc.
Trong cung điện lớn như vậy nhưng chỉ có một người.
Người này lăng không mà ngồi, làm cho Tùy Qua sinh ra một loại ảo giác giống như cung điện ngồi “đầy” người, một mình nàng tựa hồ bao phủ cả không gian điện phủ.
Nhưng làm cho Tùy Qua kinh ngạc không phải tu vi của người kia, mà là người này lại là một nữ tử, hơn nữa rất giống Tô Ngưng Yên, nhưng khí chất hoàn toàn khác hẳn.
- Bản nhân Tùy Qua, gặp qua tông chủ.
Tùy Qua đúng mực chắp tay hành lễ, hắn biết nữ tử trước mắt chính là tông chủ Thiên Lam kiếm tông.
Xem tu vi của nàng, chỉ sợ đã vượt qua hóa thần sơ kỳ, đạt tới hóa thần trung kỳ cảnh giới.
- Tùy Qua, ngươi quả thật không sai, mời ngồi.
Nàng vươn ngón tay, ngay lập tức xuất hiện một bồ đoàn bên cạnh Tùy Qua.
Tùy Qua khoanh chân ngồi xuống, nói:
- Đa tạ tông chủ. Tông chủ, phong cách hành sự của ta từ trước tới nay đi thẳng về thẳng, cho nên ta chỉ muốn hỏi tông chủ một câu, tông chủ nghĩ thế nào về chuyện hợp tác giữa chúng ta?
- Bổn tông chủ cũng thích đi thẳng về thẳng. Nhưng ta cũng muốn hỏi ngươi một vấn đề, ngươi vì sao muốn hợp tác với Thiên Lam kiếm tông? Theo ta được biết, phái Không Đông là đầu tiên phái sứ giả đến mời ngươi đi.
- Bởi vì ta không thích tác phong làm việc của phái Không Đông. Hơn nữa ta không quen biết với bọn họ.
- Theo ý của Tùy tiên sinh, rất quen thuộc với Thiên Lam kiếm tông chúng ta?
- Ta rất quen thuộc với Tô Ngưng Yên Tô cô nương.
Tùy Qua khẽ cười nói:
- Ít nhất đối với những ẩn thế tông môn khác, ta có chút quen thuộc với Thiên Lam kiếm tông nhiều hơn. Nghe ý tứ của tông chủ, tựa hồ không quá tin tưởng thành ý của ta?
Nữ tử không tránh né câu hỏi, nói:
- Theo bổn tông chủ xem ra, nếu ngươi cần hợp tác, đại khái có thể lựa chọn tông môn cường đại hơn chúng ta. Cho nên nếu nói ta không có chút nghi ngờ, thật sự là lời nói dối.
- Kỳ thật tông chủ có thể đổi một ý nghĩ.
Tùy Qua nói:
- Không bằng tông chủ suy nghĩ một chút, hợp tác lợi và hại như thế nào, rốt cục lợi nhiều hơn hại, hay hại lớn hơn. Nếu tông chủ cảm thấy đối với Thiên Lam kiếm tông là có lợi, thì chúng ta hợp tác. Nếu cảm thấy được không ổn, chúng ta không cần làm, nhưng đàm phán không thành nhân nghĩa còn, không hợp tác vẫn còn có thể làm bằng hữu có phải không.
- Tùy tiên sinh nhìn vấn đề quả nhiên thấu đáo.
Tông chủ nói:
- Như thế xem ra Thiên Lam kiếm tông hợp tác với Thần Thảo tông, thật sự là một lựa chọn sáng suốt.
Tông chủ nói như thế, chẳng khác gì là đáp ứng hợp tác với Tùy Qua.
Nghe đối phương nguyện ý hợp tác, trên mặt Tùy Qua vẫn thản nhiên, bình tĩnh nói:
- Chuyện khác không dám nói, nhưng ta có thể cam đoan với tông chủ, Thiên Lam kiếm tông hợp tác với Thần Thảo tông, chắc chắn sẽ không có hại.
- Điểm này ta tin tưởng.
Tông chủ nói:
- Hài tử Ngưng Yên luôn mắt cao hơn đầu, có thể để cho nàng xem trọng ngươi tất nhiên không sai. Chuyện hợp tác Tùy tiên sinh có thể bàn với nàng. Mặt khác không biết tông chủ Thần Thảo tông có thời gian hay không, bổn tông chủ muốn đi bái phỏng.
- Đa tạ ý tốt của tông chủ, nhưng gia sư luôn bế quan tìm hiểu tiên đạo, thật sự không thể gặp khách, thật có lỗi.
Vẻ mặt Tùy Qua không thay đổi nói.
- Một khi đã như vậy, chờ sau khi hắn xuất quan bổn tông chủ mới đến bái phỏng. Tùy tiên sinh, mục đích ngươi tới nơi này hẳn là vì muốn nhận được câu trả lời của ta đi. Hiện tại ngươi đã đạt được mục đích, nếu như không còn chuyện khác, bổn tông chủ không tiễn.
Tông chủ nói, nghe ngữ khí tựa hồ vẫn không đủ xem trọng Tùy Qua.
- Nghe ý tứ của tông chủ, tựa hồ nhận thức phân lượng của Thần Thảo tông chúng ta còn chưa đủ?
Tùy Qua hỏi ra lời này có chút vô lễ, nhưng chỉ có như vậy mới khiến cho Thiên Lam kiếm tông phải xem trọng hắn, hắn không muốn lãng phí thời gian chứng minh năng lực cùng giá trị của mình.
- Sao Tùy tiên sinh nói ra lời ấy?
Tông chủ hỏi:
- Bổn tông chủ tự mình gặp ngươi, chẳng lẽ còn có ý tứ lãnh đạm hay sao? Huống chi phân lượng của Thần Thảo tông thế nào cũng không phải chỉ cân nhắc ngoài miệng, sau khi ngươi cùng Ngưng Yên hợp tác, bổn tông chủ sẽ biết phân lượng của các ngươi.
- Không cần đợi sau này.
Tùy Qua chậm rãi nói:
- Quyết định thực lực của một tông môn, không phải có bao nhiêu tuyệt đại cường giả trấn thủ, mà quyết định tương lai của một môn phái, phải xem trong môn phái có bao nhiêu đệ tử tiên thiên cùng trúc cơ, có bao nhiêu nhân tài. Mà bồi dưỡng nhân tài thì không thể thiếu đan dược linh dược, ta không biết vốn liếng của Thiên Lam kiếm tông có bao nhiêu hùng hậu, nhưng ta có thể hiển lộ một chút vốn liếng của cá nhân ta, hi vọng tông chủ đừng trách ta thô tục.
Nói xong Tùy Qua đem toàn bộ đan dược chứa trong Hồng Mông Thạch phóng thích.
Đúng vậy, toàn bộ phóng thích!
Bên trong Hồng Mông Thạch rốt cục có bao nhiêu đan được?
Số lượng chỉ sợ ngay chính Tùy Qua cũng không biết rõ ràng.
Toàn bộ đan dược phóng thích ra, đây là trường hợp đồ sộ bậc nào?
Chỉ thấy một đầu “đan long” do đan dược tạo thành gào thét từ trong đại điện xông ra ngoài, đường kính chừng hai mươi thước, chiều dài phải lên tới mấy chục cây số, đan long không ngừng xoay quanh ngọn núi, uy thế hết sức kinh người, hơn nữa nơi long đầu có một đan linh dược đồng đang ngồi, càng làm cho đầu đan long nhìn thêm sống động.