Thụ linh nói không sai, Hồng Mông Thụ tuy là cây, nhưng tuyệt không phải cây cối đơn thuần, nếu không đầu cành của Hồng Mông Thụ vì sao có thể đản sinh ra Tam Túc Kim Ô, đây chính là tinh khí Cửu Dương Chân Hỏa thai nghén mà thành hỏa diễm tinh linh a?
Cho nên Tùy Qua đối đãi với Hồng Mông Thụ như cây cối, thật sự là mười phần sai, cũng làm suy yếu Hồng Mông Thụ rất lớn.
Hồng Mông Thụ hẳn là tồn tại trước khai thiên tích địa, trong Hồng Mông tử khí thai nghén ra thần mộc, mà cũng không phải là linh thảo, linh mộc do mộc hành linh khí thai nghén ra. Nó có thể làm cây cối, nhưng không phải cây cối bình thường, nó không cần e ngại bạch kim tinh khí bổ chém.
Đột nhiên trong lòng Tùy Qua hiểu ra, hắn ý thức được chỗ lợi hại chính thức của Hồng Mông Thụ.
- Hồng Mông Thụ! Hồng Mông chi nộ!
Tùy Qua đột nhiên hét lớn một tiếng, toàn lực thúc dục Hồng Mông Thụ, hư anh của nó hiện ra trên đầu của hắn.
Gốc cây Hồng Mông Thụ hiển hiện ra, lập tức lớn như núi cao, cơ hồ bao trọn bầu trời trên Mính Kiếm Sơn lại. Bóng của Hồng Mông Thụ bao phủ toàn bộ loạn cổ lâm.
Thời điểm Hồng Mông Thụ hiển hiện ra, Tùy Qua đồng thời cảm giác được rễ của nó đâm vào hư không loạn cổ lâm, kết nối với rễ cây cây cối bên dưới.
Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp có thể hiệu lệnh cỏ cây thiên hạ; mà Hồng Mông Thụ hoàn toàn có thể câu thông với cỏ cây thiên hạ.
Cả hai kết hợp, có thể phát huy lực lượng cường đại hơn, nhưng mà Tùy Qua vẫn không hoàn toàn hiểu ra.
Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp, chủ phòng ngự; Hồng Mông Thụ, chủ tiến công. Thế nhưng mà Tùy Qua vẫn xem Hồng Mông Thụ như thứ phụ trợ, bởi vì hắn cảm giác, cảm thấy Hồng Mông Thụ là cây cối, vẫn "Yếu ớt ", thật sự không thích hợp làm lợi khí tiến công.
Nhưng hiện tại đã khác, Tùy Qua cảm giác được Hồng Mông Thụ có một mặt khác.
- Tùy Qua, đây là bí mật điểm cường đại của ngươi sao?
Vũ Hoàng cao giọng cười nói:
- Linh mộc thật lớn, không thể ngờ nó bị ngươi luyện thành pháp bảo, khó trách nguyên khí ngươi dồi dào, lực lượng ngươi cường đại như thế -- nhưng mà những thứ này sẽ là vật trong tay bổn tông. Đến lúc đó, bổn tông sẽ lưu nguyên anh của ngươi, cho ngươi kéo dài hơi tàn, nhìn thấy ta chiếm tất cả mọi thứ của ngươi thành của mình, kể cả nữ nhân Khổng Bạch Huyên! Nàng là một gốc tiên thảo, chỉ có thể trở thành công cụ song tu của bổn tông.
- Kẻ đáng thương không biết sống chết!
Tùy Qua hừ lạnh một tiếng, Hồng Mông Thụ cực lớn bắt đầu chậm rãi rơi vào bàn tay Tùy Qua, vững vàng không sứt mẻ.
- Như thế nào, ngươi muốn dùng cây cối này làm vũ khí đấu với bổn tông sao?
Vũ Hoàng dường như nhìn ra ý đồ của Tùy Qua, nhưng mà trong tay của hắn cầm chính là Bạch Kim Đế Tà Kiếm, tiên khí sắc bén nhất thiên hạ, hơn nữa cũng là khắc tinh cỏ cây trong thiên hạ, chặt đứt một cây đại thụ cũng không tốn bao nhiêu công phu.
- Đúng vậy!
Tùy Qua vung Hồng Mông Thụ lên, nện vào đầu Vũ Hoàng, trong miệng chậm chạp mà lạnh lùng quát.
- Hồng Mông Thụ! Cháy lên di!
Bồng!
Thân cây, nhánh cây Hồng Mông Thụ cộng thêm lá và hoa cùng bốc cháy lên.
Mộc sinh Hỏa, Hỏa khắc Kim.
Tùy Qua bày ra điệu bộ này dường như ý định triệt để thiêu đốt Hồng Mông Thụ, sau đó dùng nó khắc chế Bạch Kim Đế Tà Kiếm.
Nhưng sự thật cũng không phải là như thế, bởi vì Hồng Mông Thụ tuy thiêu đốt hừng hực, nhưng mà thân cây của nó không tổn thương chút nào, cũng nói đúng hơn Hồng Mông Thụ cũng không phải dùng bản thân là tài liệu thiêu đốt, mà là bản thân của nó đã có lửa sẵn rồi.
Đúng, trong mắt Vũ Hoàng Hồng Mông Thụ lúc này làm cho hắn có một loại cảm giác nhìn không thấu, dường như đây không phải một cái cây, mà là một đám lửa mang hình thái cây cối mà thôi.
Loại cảm giác này rất cổ quái, nhưng lại rất chân thật.
Với tư cách chủ nhân Hồng Mông Thụ, Tùy Qua càng hiểu rõ Hồng Mông Thụ sinh ra biến hóa thế nào, hơn nữa hắn vui vẻ vì biến hóa này, bởi vì đây mới là tướng mạo sẵn có của Hồng Mông Thụ.
Hồng Mông Thụ lúc này biến hóa triệt để, nhưng mà nó lại cũng phải lửa đơn giản, bởi vì nó sẽ không thiêu đốt bản thân, hơn nữa ngọn lửa này vượt qua tất cả hỏa diễm tu sĩ thế gian này tu thành, đây là Cửu Dương Chân Hỏa mà vô số người nghe tới là biến sắc, còn là Cửu Dương Chân Hỏa tinh khiết, có thể đốt hủy tất cả!
Đây là vì sao bản thân Hồng Mông Thụ có thể thai nghén ra Tam Túc Kim Ô, bởi vì nó không thuộc ngũ hành, nhưng lại có thể thoải mái mà khống chế ngũ hành, chuyển hóa ngũ hành.
Đây là lực lượng của Hồng Mông!
- Cháy lên di!
Tử anh màu tím của Tùy Qua hiện ra, hơn nữa bắt đầu rút Hồng Mông tử khí trong Hồng Mông Thụ ra luyện hóa.
Sau khi nguyên anh của hắn hấp thu đủ Hồng Mông tử khí thì cả nguyên anh cũng bốc cháy, sau đó cả thân thể Tùy Qua cũng bốc cháy lên. Nhưng mà tình huống của hắn giống như Hồng Mông Thụ, nhìn như đang thiêu đốt, nhưng lại không tổn thương gì cả.
Ánh lửa trùng thiên!
Cực nóng khôn cùng!
Hồng Mông Thụ cùng Tùy Qua cùng bốc cháy, ánh lửa chiếu sáng trời cao, giống như mặt trời tận thế hàng lâm.
Lúc này ánh mắt tất cả tu sĩ nhìn qua cục diện "Thảm thiết" của Tùy Qua, đệ tử Thần Thảo Tông nhìn thấy cục diện thảm thiết này, không ngừng kính nể, đều cảm thấy đây là đại giá của Tùy Qua đổi lấy tông chủ Côn Lôn tông, nhìn thấy tràng diện như vậy, đệ tử Thần Thảo Tông nhiệt huyết sôi trào, chiến ý, sĩ khí tăng vọt nhanh chóng.
Mà liên quân các tu sĩ Côn Lôn nhìn thấy Tùy Qua biến thành như thế, đều hoảng sợ, trong lòng tự nhủ Tùy Qua tiểu tử này đủ tuyệt, chẳng lẽ hắn muốn đồng quy vu tận với Côn Lôn tông sao?
Nhất là tu sĩ của Không Động Môn, Thục Sơn Kiếm Tông, Long Hổ Tông, Mao Sơn các tông môn, nhìn thấy tràng diện như vậy, một phương diện kinh ngạc tu vị Tùy Qua không ngờ lợi hại như thế, một mặt khác chính là âm thầm cầu nguyện Tùy Qua có thể đánh chết tông chủ Côn Lôn tông Vũ Hoàng, như vậy những tông môn khác có lợi lớn, hơn nữa cũng có thể giết một giết khí diễm hung hăng càn quấy của Côn Lôn tông.
Dù sao nếu như tông chủ đều bị người ta giết chết, loại chuyện này truyền đi cũng đủ mất mặt.
Ba! Ba! Ba! Ba! Ba! Ba!
Hồng Mông Thụ nện vào đầu Vũ Hoàng, hỏa diễm đậm đặc ma sát với không khí, phát ra từng âm thanh đùng đùng, trong tiếng nổ này, Tùy Qua nhìn rõ trong không khí có "Ba vân" gợn sóng, giống như mặt nước, Tùy Qua đương nhiên biết rõ những gợn sóng này không phải là nước, mà là hỏa diễm Hồng Mông Thụ nổ tung không gian bốn phía, khiến Bạch Kim Đế Tà Kiếm của Vũ Hoàng bị không gian giam cầm, Hồng Mông chi hỏa không phải giam cầm không gian, mà là triệt để nổ hủy nó đi, làm cho hắn hoàn toàn không có chỗ ẩn thân, hoàn toàn không cách nào tránh né một kích toàn lực.
- Bạch Kim Đế Tà Kiếm! Khai thiên tích địa!