Tùy Qua nhìn Đàm Hạo Huy nói:
- Đàm đạo hữu, Vương Dần Quan chết là hắn gieo gió gặt bảo. Nhưng mà nguyên thần của hắn chưa triệt để tử vong, ngươi trở về thông cáo với Thục Sơn Kiếm Tông, nếu muốn hợp tác với Thần Thảo Tông thì tốt nhất cân nhắc rõ ràng, định vị bản thân cho đúng, dùng thái độ đoan chính đi bàn với chúng ta. Còn nữa, nói cho môn nhân các ngươi biết, người chém giết Vương Dần Quan chính là phó môn chủ Thần Thảo Tông Tuyên Dĩ Lân!
Tuyên Dĩ Lân cười hắc hắc, vốn tưởng rằng chỉ làm người hầu bên cạnh Tùy Qua mà thôi, không thể ngờ còn có tên tuổi phó môn chủ, mặc dù chỉ là chức suông, nhưng mà nghe êm tai hơn nhiều. Có thể thấy được cho dù là ma đầu cũng có lòng hư vinh.
- Tùy tiên sinh. . . Cám ơn ngươi buông tha cho ta một con ngựa.
Đàm Hạo Huy thần sắc đắng chát, nói:
- Nhưng mà... Ngươi đại khái cũng biết, chuyện hôm nay song phương khó từ bỏ ý đồ.
- Không sao, ngươi quay về nói với môn nhân Thục Sơn Kiếm Tông đi.
Tùy Qua nói:
- Nhưng mà hiện tại tuy ta buông tha ngươi một con ngựa, nhưng mà lần gặp mặt tiếp theo, hai bên vẫn đối địch nhau, chúng ta cũng không hạ thủ lưu tình.
- Ta hiểu!
Đàm Hạo Huy than nhẹ một tiếng, dường như còn muốn nói điều gì, nhưng mà không nói thêm, liền biến mất trong hư không.
- Chủ nhân, thật sự là tiện nghi thằng này.
Tuyên Dĩ Lân nói ra, tên này muốn kiến công.
- Yên tâm đi, đến lúc đó có người cho ngươi chiến đấu.
Tùy Qua nhàn nhạt nói ra, lúc này trực tiếp trở mặt với Thục Sơn Kiếm Tông, kế tiếp sẽ xảy ra chuyện gì thì Tùy Qua cũng khó đoán trước. Nhưng mà Tùy Qua lập tức dùng truyền tin phù thông tri Tô Ngưng Yên tới đây.
Tô Ngưng Yên rất nhanh đi tới Mính Kiếm Sơn, nghe Tùy Qua nói thì hoảng sợ nhìn qua Tùy Qua, nửa ngày mới nói:
- Cái gì. . . Ngươi. . . Ngươi nói ngươi giết chết phó môn chủ Thục Sơn Kiếm Tông? Đây là thật sao?
- Chắc chắn 100%.
Tùy Qua nói ra, mang nửa nguyên thần cua Vương Dần Quan xuất hiện trước mặt Tô Ngưng Yên.
- Xem một chút đi.
- Tùy Qua... Ngươi là tên điên! Ngươi còn dám giết ta, ngươi không sợ là địch với Thục Sơn Kiếm Tông sao!
Nguyên thần Vương Dần Quan gào thét.
- Không biết chết sống.
Tùy Qua hừ lạnh một tiếng, Hồng Mông tử khí hóa thành roi quất vào nguyên thần của Vương Dần Quan.
- Ngươi... Ngươi sẽ trả giá thật nhiều!
Nguyên thần Vương Dần Quan vẫn còn gầm thét, sau đó lại bị Tùy Qua ném vào trong không gian Hồng Mông thạch.
Rốt cuộc Tô Ngưng Yên vững tin Tùy Qua thật sự tiêu diệt phó môn chủ Thục Sơn Kiếm Tông, kinh hãi trên mặt không cách nào khôi phục, nàng nhìn qua Tùy Qua, khó hiểu nói:
- Ngươi muốn tiêu diệt hắn sao? Bởi như vậy, ngươi cũng chỉ trực tiếp khai chiến với Thục Sơn Kiếm Tông.
- Nguyên nhân trong đó, ta không giải thích thêm.
Tùy Qua bình tĩnh nói:
- Ta chỉ muốn thông qua ngươi, nhắc nhở đám người trong Thiên Lam Kiếm Tông một chút, ta hy vọng bọn họ nên đưa ra lựa chọn. Là tiếp tục ủng hộ ta cùng Thần Thảo Tông, hay là vĩnh viễn theo sau Thục Sơn Kiếm Tông!
Tô Ngưng Yên không nghĩ tới Tùy Qua lại cường thế như vậy, trong nhận thức của nàng thì Tùy Qua không như thế. Trước kia Tùy Qua dù có thời điểm cường thế, nhưng mà lại càng cẩn thận, ngay cả muốn giết người Thục Sơn Kiếm Tông cũng không làm trước mặt như thế, càng làm ở trước sơn môn Mính Kiếm Sơn.
Nhưng mà, chuyện đã làm, Tô Ngưng Yên thành khẩn nói:
- Tùy Qua, nếu như ta là tông chủ Thiên Lam Kiếm Tông thì ta nhất định sẽ lựa chọn đứng bên ngươi. Đáng tiếc ta không phải, cho nên ta không cách nào trả lời vấn đề của ngươi. Ta chỉ có thể nói, ta vĩnh viễn là bằng hữu của ngươi.
- Có lời này của ngươi là đủ rồi!
Tùy Qua nói:
- Ta biết rõ, hiện tại bảo Thiên Lam Kiếm Tông các ngươi lập tức quyết định, đúng là khó xử, nhưng mà không có biện pháp, hiện tại thời gian cấp bách, nếu như Thiên Lam Kiếm Tông muốn bay lên thì phải chấp nhận chút nguy hiểm.
- Có thể nói cho ta biết nguyên nhân trong đó không?
Tô Ngưng Yên hỏi.
- Thiên địa đại kiếp nạn.
Tùy Qua nói ra mấy chữ này, sau đó lại nói thêm:
- Nói cho Tô Ngạn Tiên tông chủ, thiên địa đại kiếp nạn sắp xảy ra, còn chừng trăm ngày nữa. Cho nên đừng nói Thục Sơn Kiếm Tông, cho dù là Côn Lôn tông, chọc ta, ta cũng không khách khí.
- Ta hiểu rồi1
Tô Ngưng Yên nhìn Tùy Qua nói:
- Bảo trọng!
Tô Ngưng Yên xem ra, Tùy Qua thật sự cần phải bảo trọng, chém giết phó môn chủ Thục Sơn Kiếm Tông, chuyện này còn nghiêm trọng hơn chém giết Hoàng Linh Phong nhiều, bởi vì chuyện này chẳng khác gì tát thẳng vào mặt của Thục Sơn Kiếm Tông, hai bên chiến đấu với nhau là không tránh khỏi.
Nhưng mà Tùy Qua nhưng cho rằng như vậy, đây cũng là Tùy Qua thả Đàm Hạo Huy trở về. Tùy Qua chém giết Vương Dần Quan không giả, nhưng mà Đàm Hạo Huy sau khi trở về, khẳng định cũng sẽ nói rõ với Thục Sơn Kiếm Tông là người ra tay chính là phó môn chủ Thần Thảo Tông Tuyên Dĩ Lân, tu vị Hóa Thần hậu kỳ, trực tiếp miểu sát Vương Dần Quan. Trong đó lộ ra một tin tức, Thần Thảo Tông phó môn chủ có tu vị Hóa Thần hậu kỳ, mà Thục Sơn Kiếm Tông thì sao?
Tông chủ Thục Sơn Kiếm Tông là Linh Ưng, tu vị chân thật của hắn chỉ có Hóa Thần hậu kỳ mà thôi, đương nhiên thực lực tổng hợp của hắn còn mạnh hơn nữa, dù sao Thục Sơn Kiếm Tông còn có tiên khí tồn tại. Nhưng mà người của Thục Sơn Kiếm Tông lại nghĩ, phó môn chủ Thần Thảo Tông đã có tu vị Hóa Thần hậu kỳ, như vậy tông chủ thì sao? Thái thượng trưởng lão thì sao?
Đúng vậy, người Thục Sơn Kiếm Tông thật sự hung hăng càn quấy, có thù tất báo, nhưng cũng chỉ nhắm vào đối thủ yếu hơn bọn họ. Giống như một người bị chó cắn, rất có thể hắn sẽ báo thù đánh chết con chó, nhưng mà một con cọp cắn thì sao? Hắn khẳng định sẽ không dám báo thù cái gì.
Cho nên Thục Sơn Kiếm Tông trả thù nhất định sẽ đến, nhưng mà chưa chắc là bây giờ, bởi vì Thục Sơn Kiếm Tông còn phải cân nhắc nhiều thứ, bọn họ trước tiên phải làm rõ thực lực của Thần Thảo Tông, sau đó còn phải làm rõ vì sao Thần Thảo Tông lại không sợ uy danh của Thục Sơn Kiếm Tông, trực tiếp trảm giết phó môn chủ của bọn họ. Rất nhiều nguyên nhân đã chế ước hành động của Thục Sơn Kiếm Tông.
Mà những thời gian này đã đủ Tùy Qua chuẩn bị sẵn sàng.
Long Đằng bên kia, đương nhiên Tùy Qua sẽ nói trước một tiếng.
Nghe thấy Tùy Qua chém giết phó môn chủ Thục Sơn Kiếm Tông, Tang Thiên bỏ mọi chuyện trong tay chạy tới Mính Kiếm Sơn.
- Trước uống một chén trà a.
Tùy Qua nhìn Tang Thiên nói:
- Anh lo lắng chạy tới đây như vậy, đã làm tôi hơi xấu hổ.