- Cũng được, để ta cướp đoạt nữ nhân của ngươi trước, sau đó làm trò trước mặt ngươi, xem ngươi còn có thể mạnh miệng hay không!
- Vô sỉ!
Đường Vũ Khê không nhịn được mắng, nhưng cũng có chút sợ hãi.
- Nếu ngươi có thể cướp đoạt nàng khỏi tay ta, ta sẽ bái phục ngươi.
Tùy Qua cười lạnh nói.
- Tạp chủng! Khẩu khí không nhỏ, đám tiểu cẩu Long Đằng các ngươi đều như thế, tu vi thấp, nhưng cái miệng rất ương ngạnh! Được, để ta cho ngươi thấy!
Vù!
Đúng lúc này, Đường Vũ Khê đứng bên cạnh Tùy Qua đích bỗng biến mất không thấy.
- Cuốc chấn linh! Trảm!
Đồng thời, một đạo xích mang lăng không chém ra, bổ vào chỗ cách Tùy Qua hơn hai trượng.
Ầm ầm!
Tiếng nổ sấm sét vang lên trước mặt Tùy Qua.
Xích mang của cuốc chấn linh va chạm với đạo hắc quang.
Sóng khí bạo tạc khiến mây mù xung quanh núi cuồn cuộn.
Lúc này, cuốc chấn linh bỗng quay về trên vai Tùy Qua, trên lưỡi cuốc sáng như tuyết, một giọt máu tươi đang chảy xuống.
- Đây là Vụ Ẩn nhẫn thuật chó má của ngươi sao?
Ánh mắt Tùy Qua nhìn đám mây mù, ngữ khí có vẻ rất khinh thường:
- Xem ra, người tu hành Nhật Bản các ngươi, cũng không có gì lợi hại.
- Tạp chủng! Ngươi thực sự là vô sỉ! Dám biến nữ nhân của mình thành mồi dẫn, tìm phương vị của ta!
Thanh âm kia kêu gào nói. Một kích vừa rồi, hiển nhiên khiến hắn bị thương nhẹ.
Tùy Qua lạnh lùng nói:
- Nếu như không phải muốn cảm thụ một chút phong cách nhẫn thuật của các ngươi, ta làm gì có thời gian nói chuyện phiếm với ta. Nữ nhân của ta, đã ở trong pháp bảo của ta, muốn khiến ta sợ ném chuột vỡ đồ, ngươi đã chọn nhầm đối tượng rồi.
- Có pháp bảo như vậy sao! Đám tạp chủng Hoa Hạ các ngươi, chỉ biết luyện chế những pháp bảo vớ vẩn!
Thanh âm kia mắng:
- Nhưng, nó sẽ thuộc về ta rất nhanh.
Vù!
Một đạo hắc quang từ mây mù điện xạ mà đến, chém tới ngực Tùy Qua.
- Trảm!
Tùy Qua khẽ quát một tiếng, chấn linh sừ lần thứ hai hóa thành một đạo xích quang, trảm lên mặt hắc quang mặt kia.
Thanh âm va chạm chói tai liên tục vang lên, cuốc chấn linh và ma đao màu đen của đối phương va chạm với nhau, ma đao của tu sĩ Nhật Bản thoạt nhìn như là đao võ sĩ của Nhật Bản, nhưng thân đao ngắn hơn một chút, đồng thời đen kịt, mang theo một luồng sát khí tà ác, giống như móc ra từ hố phân vạn năm. Loại ma đao này, giống như phi kiếm mà người tu hành tu luyện ma công của giới tu hành Hoa Hạ sử dụng, mang theo khí tức tà ác.
Nhưng, bất kể ma đao kia mạnh thế nào, phương vị công kích của đối phương xảo quyệt thế nào, vẫn bị Cuốc chấn linh của Tùy Qua vững vàng ngăn chặn, không chỉ không thể công phá phòng ngự của cuốc chấn linh, ngược lại còn bị thế tiến công của cuốc chấn linh cuốn lấy, từ từ rơi vào thế hạ phong.
- Ma đao! Trở về!
Thanh âm kia hô quát, nhìn thấy không chiếm được tiện nghi, tựa hồ phải thu hồi ma đao màu đen.
- Còn muốn thu hồi, làm gì có chuyện tiện nghi như vậy!
Tùy Qua lại cười lạnh, cuốc chấn linh như máy xay gió trong không trung, vây khốn ma đao của đối phương.
- Huyết sát lôi! Bạo!
Thanh âm của quỷ Nhật Bản lại vang lên, chỉ thấy trên thân đao bỗng toát ra mấy thứ giống như “huyết lựu”, va chạm với cuốc chấn linh, nhất thời “huyết lựu” xảy ra bạo tạc kịch liệt, đồng thời từ đó tuôn ra khí huyết sát ô uế, tanh tưởi, nhất thời Tùy Qua cảm thấy cuốc chấn linh kịch liệt chấn động, tựa hồ bị khí huyết sát lây nhiễm, dĩ nhiên có chút không điều khiển được.
Nhưng, may là cuốc chấn linh từng trải qua rèn luyện thiên lôi, phẩm chất bất đồng với pháp bảo bình thường, bị huyết sát lôi bạo tạc, ảnh hưởng kỳ thực cũng không lớn. Nhưng Tùy Qua lại giả vờ hoảng hốt lo sợ, vội vàng thu hồi cuốc chấn linh, xem ra tựa hồ cuốc chấn linh đã bị hao tổn nghiêm trọng.
- Tạp chủng Hoa Hạ, đi chết đi!
Thanh âm kia nhe răng cười nói, ma đao hóa thành hơn mười đạo ánh đao, chém về phía Tùy Qua, dĩ nhiên toàn lực xuất thủ, tựa hồ muốn một kích kiến công, giết chết hoặc đả thương Tùy Qua.
Tùy Qua kêu lên một tiếng đau đớn, trên mặt hiển hiện biểu tình xuất lực không được, nhìn hơn mười đạo ánh đao chém tới, cuống quít thôi động tam thánh phong, “miễn cưỡng” nghênh đón ma đao, sau đó làm bộ chuẩn bị chạy trốn.
- Tạp chủng! Ngươi chạy đi đâu!
Vụ Ẩn Địa Lang lại nhe răng cười lạnh, nghiễm nhiên hắn đã hoàn toàn xem Tùy Qua là cá trong chậu.
Khi Tùy Qua làm ra bộ muốn chạy trốn, một điểm hồng mang bỗng xuất hiện phía sau Tùy Qua, sau đó hồng mang kia dùng tốc độ không thể tưởng tượng đâm tới phía sau Tùy Qua, phía sau hồng mang còn có một bóng đen, hiển nhiên là “thích khách” âm thầm chờ cơ hội, người kiếm hợp nhất, muốn một kiếm chém giết Tùy Qua.
Thích khách kia hiển nhiên ẩn giấu đã lâu, chờ thế mà phát, cho nên một kích này quả nhiên là nhanh như thiểm điện, thế tựa lôi đình, thế nhưng lại không phát sinh bất kỳ âm hưởng nào.
Hồng mang hiện ra, trong khoảnh khắc kiếm khí giống như đã chạm đến thân thể Tùy Qua, Tùy Qua nhất thời cảm giác toàn bộ trên dưới đều bị kiếm khí và sát khí của đối phương bao vây, căn bản không thể lui ra phía sau, tránh né!
Huống chi, phía trước còn có Vụ Ẩn Địa Lang nhìn chằm chằm!
Tiền hậu giáp kích, như mành chỉ treo chuông, tình cảnh lúc này của Tùy Qua tràn ngập nguy cơ!
Nhìn thấy Tùy Qua chạy trời không khỏi nắng, nhưng lúc này trên miệng hắn lại hiện ra một nụ cười nham hiểm.
- Hồng Mông tử khí! Trói! Tiểu Ngân Trùng! Ngăn trở phía trước!
Tùy Qua quát lớn, nhanh chóng xoay người, đối với người đánh lén sau lưng, trong miệng phun ra một đoàn vân vụ màu tím, đồng thời, Tiểu Ngân Trùng hóa thành một đạo ngân quang, từ trên người Tùy Qua điện xạ ra, thân hình của thằng nhãi này nhanh chóng trướng đại, sau đó đuổi lên phía trước tam thánh phong, muốn giành chống đỡ ma đao của Vụ Ẩn Địa Lang, để Tùy Qua tranh thủ thời gian, toàn lực đối phó với người đánh lén sau lưng.
Hồng Mông thạch không hổ là "pháp bảo giữ nhà ", Hồng Mông tử khí vừa phun ra, lập tức hút chặt đạo hồng mang và chủ nhân của nó, giống như sợi dây thừng vô hình, tạm thời trói buộc thích khách kia.
Lúc này, Tùy Qua mới nhìn rõ bộ mặt người đánh lén, dĩ nhiên là mặc y phục dạ hành màu đen, đeo khăn che mặt, phong cách Ninja Nhật Bản điển hình, hơn nữa còn là một nữ quỷ Nhật Bản, bởi vì trên đỉnh đầu còn buộc tóc đuôi ngựa. Nữ quỷ này bị Hồng Mông tử khí định trụ, trong mắt hiện ra vẻ kích động, không ngừng rót nguyên khí vào bên trong phi kiếm, tựa hồ muốn chặt đứt trói buộc của Hồng Mông tử khí.
Theo giãy dụa kịch liệt của nữ quỷ này, Tùy Qua cảm thấy nguyên khí trong thân thể đang liều mạng tiêu hao.
Xem ra Tùy Qua đã đoán đúng, Hồng Mông thạch tuy rằng thần diệu, biến hóa vô phương, nhưng tiêu hao nguyên khí tuyệt đối không ít. Muốn vây khốn một gã Tiên Thiên kỳ cường giả, nhất định phải hao phí nguyên khí ngang bằng Tiên Thiên kỳ; đồng dạng, muốn vây khốn một gã Trúc Cơ kỳ, nguyên khí hao phí cũng gần như vậy. Nói cách khác, nữ quỷ dùng bao nhiêu nguyên khí giãy dụa, Tùy Qua cũng sẽ hao phí bấy nhiêu nguyên khí mới có thể tiếp tục vây khốn nàng.