- Vậy còn gì để nói!
Ưng Trường Không quát, tựa hồ mất kiên nhẫn.
- Các ngươi sẽ không lấy được Cửu Đầu Yêu Tham.
Tùy Qua nói:
- Nhưng ta bồi thường các ngươi một bộ phận đan dược. Hai ngàn viên Tinh Nguyên Đan, năm mươi viên Địa Nguyên Đan, như thế nào?
- Tinh Nguyên Đan, Địa Nguyên Đan?
Xích Âm Cơ tựa hồ có chút động tâm.
Ngay lúc Xích Âm Cơ còn đang do dự, Ưng Trường Không cười to:
- Xem ra hôm nay chúng ta thật sự vận may! Tiểu tử, miệng của ngươi vừa nói ra liền mấy ngàn viên đan dược, không cần nghi ngờ đan dược trên người ngươi nhất định rất nhiều, thứ tốt cũng không ít đi! Cho nên chỉ cần sau khi xử lý ngươi, sẽ nhận được càng nhiều đan dược, không phải sao?
- Còn có Cửu Đầu Yêu Tham cũng vẫn là của chúng ta!
Xích Âm Cơ cũng cười.
- Tục ngữ nói đã muốn đi chịu chết, muốn ngăn cản cũng không ngăn được. Không nghĩ tới lời này lại thích hợp với yêu quái các ngươi.
Tùy Qua thản nhiên nói:
- Có lẽ các ngươi đã xử lý qua rất nhiều đạo sĩ nhân loại, nhưng hôm nay kẻ bị giết chết không phải ta, mà là các ngươi! Xem ra ta cũng phải tham lam một lần, có lẽ ta nên suy nghĩ có cần lấy yêu đan trên người các ngươi hay không!
- Muốn chết…
Hai yêu quái cùng gầm lên.
Ưng Trường Không cũng đã khôi phục nguyên khí, dùng tư thế quan sát chúng sinh nói:
- Tiểu tử, tuy rằng ta không biết ngươi dùng phương pháp gì hút đi nguyên khí của cỏ cây trong cốc, nhưng hiện tại đã không còn chút lá cây nào, ngươi không khả năng lập lại chiêu cũ. Cho nên ngươi mới dùng đan dược đàm phán với chúng ta, đáng tiếc chúng ta làm sao sẽ mắc mưu. Hiện tại ta cho ngươi lựa chọn, nếu ngươi nguyện ý bó tay chịu trói, chúng ta có thể lưu cho ngươi toàn thây!
Tùy Qua cười nhạt một tiếng, quát:
- Động thủ đi! Để cho ta xem thử đôi yêu quái các ngươi có bao nhiêu kỹ năng!
Ngữ khí của Tùy Qua tuy rằng thật tự tin, nhưng trong lòng lại không chút nắm chắc, cho nên trước khi giao thủ, hắn lại ngậm thêm vài viên Địa Nguyên Đan trong miệng chuẩn bị khi cần đến.
Xích Âm Cơ giành ra tay trước, lúc này nàng cũng đã tỉnh táo lại, nhưng ra tay càng thêm tàn nhẫn, Độc Long song kiếm hóa thành hai cự mãng, yêu đan toàn lực thúc giục, dưới bụng cự mãng mơ hồ có móng vuốt vươn ra, có dấu hiệu như cự mãng hóa giao. Mặt khác biết Tùy Qua có thần lực kinh người, cho nên hai cự mãng cũng không dám đến gần, trong miệng cự mãng phun ra hắc sắc hỏa diễm, mà cự mãng màu trắng phun ra bạch kim sắc kiếm cương. Bản thân Xích Âm cơ lại dùng cương khí ngưng tụ thành hai hắc sắc trường tiên bắt đầu tiến hành triền đấu cự ly xa.
Xích Âm Cơ thay đổi phong cách tác chiến làm Tùy Qua ứng phó càng thêm khó khăn.
Công kích của Xích Âm Cơ càng lúc càng mãnh liệt, mà Tùy Qua chỉ có thể tiêu cực phòng ngự.
Tình thế nghịch chuyển.
Tùy Qua rất nhanh lâm vào trong khổ chiến.
Mà cách tránh né của Tùy Qua lại tạo cơ hội cho Ưng Trường Không.
- Hắc! Nguyên lai tiểu tử này đã là nỏ mạnh hết đà!
Ưng Trường Không mừng rỡ hô to một tiếng, nhìn chuẩn cơ hội chợt ra tay, tốc độ cực nhanh, còn nhanh hơn Xích Âm Cơ, một quyền oanh lên vai phải Tùy Qua.
Mộc Hoàng cương khí cùng bạch kim sắc ưng trảo va chạm vào nhau, tuy rằng nỗ lực làm vỡ nát hơn mười đạo ưng trảo, nhưng Tùy Qua cảm giác trên vai phải như bị điện giật, quay đầu nhìn lại trên vai đã bị đốt trọi, hơn nữa cánh tay chết lặng như bị điện giật trúng.
- Đáng chết!
Lúc này Tùy Qua mới phát hiện trong cương khí của Ưng Trường Không còn mang theo lôi điện lực.
Hơn nữa Tùy Qua phát hiện khi Ưng Trường Không đánh lén, sau lưng còn xuất hiện đôi cánh thịt, một cánh màu kim sắc một màu ngân bạch. Đôi cánh kia là bổn mạng pháp bảo của Ưng Trường Không, giúp cho hắn có được tốc độ cực nhanh, hơn nữa một cánh ẩn chứa lôi điện lực, điều này làm cho Tùy Qua ứng phó càng thêm cố hết sức.
- Ha! Tiểu súc sinh trúng chiêu! Trường Không, tiếp tục liên thủ xử lý hắn!
Xích Âm Cơ thấy Tùy Qua trúng chiêu, biến thành dị thường hưng phấn, toàn lực thúc giục yêu đan trong cơ thể, ra tay càng thêm điên cuồng tàn nhẫn.
Ưng Trường Không tăng thêm tin tưởng, lợi dụng tốc độ kinh người luân phiên công kích sơ hở của Tùy Qua, hơn nữa liên tiếp thành công.
Chỉ khoảnh khắc trên thân Tùy Qua đã bị thương nhiều chỗ.
- Chẳng lẽ phải nghĩ biện pháp chạy trốn sao?
Trong lòng Tùy Qua nảy sinh ý bỏ chạy, nhưng tốc độ của Ưng Trường Không quá kinh người, chỉ sợ không có cơ hội.
- Không thể trốn, nếu không chỉ sợ chết nhanh hơn.
Trong lòng Tùy Qua tự nhủ, tận lực làm cho mình trấn định.
- Ai, nếu lão tử cũng có một kiện linh khí thì tốt rồi!
Trong lòng Tùy Qua chợt ảo tưởng.
Ngay lúc Tùy Qua đang phân tâm suy tính, ưng trảo lại phá khai cương khí hộ thể của hắn, sắp đánh vào eo hắn, nhưng Tùy Qua thật giảo hoạt, lập tức uốn éo vùng eo, dùng mông chịu đựng một trảo của Ưng Trường Không, máu tươi vẩy ra, mang theo mùi vị cháy khét.
Tùy Qua đau đớn hừ lạnh, nhưng không thể xoay chuyển cục diện.
Lại thêm một lần bị trúng chiêu, Tùy Qua bị Ưng Trường Không đánh bay, thân thể hung hăng đụng vào vách núi, đem nham bích đánh ra một hố sâu, còn chưa kịp thở gấp hai cự mãng của Xích Âm Cơ đã va chạm tới, cuốn chặt hắn không thể né tránh, mà Xích Âm Cơ lại vung đuôi biến thành roi thép thật lớn hung hăng quật lên ngực Tùy Qua.
Tùy Qua cũng không cách nào tránh thoát, liền bị quất trúng giữa ngực.
Máu tươi phun trào.
Tùy Qua cảm giác ngũ tạng lục phủ của mình sôi trào lật ngược lên không dứt.
Tuy rằng Xích Âm Cơ đánh đứt vài xương sườn của hắn, nhưng ngũ tạng lục phủ bị thương cũng không quá nghiêm trọng.
- Âm Cơ, người này chẳng lẽ cũng là người của Yêu tộc hay sao, vì sao chịu đựng được như vậy?
Ưng Trường Không nhìn Tùy Qua kinh ngạc hỏi, nhưng trong lúc nói chuyện lại vung ra hai trảo không cho Tùy Qua cơ hội thoát thân.
Thân thể Tùy Qua lại va chạm vào vách núi, đau đớn truyền đến, chỉ sợ xương cốt lại gãy thêm hai cây.
- Nếu còn tiếp tục như vậy, dù là con gián bất tử cũng bị đánh chết!
Trong lòng Tùy Qua suy nghĩ, nhanh chóng xoay chuyển đầu óc nghĩ biện pháp thay đổi cục diện.
- Nếu có một phiến rừng rậm thì tốt rồi!
Trong lòng Tùy Qua phát ra tiếng hô tuyệt vọng.
Bị người công kích kiểu chà đạp như thế, uất ức như vậy, Tùy Qua thật sự lần đầu tiên gặp phải.
Trên mặt đau đớn rát bỏng khiến Tùy Qua sực tỉnh lại.
Trên mặt Tùy Qua vừa trúng chiêu của Xích Âm Cơ.
- Tiện nhân! Đã nói không cho ngươi đánh mặt lão tử!
Tùy Qua giận dữ hét:
- Tiện nhân miệng thối kia!
- Đi chết đi!
Xích Âm Cơ tức giận đến thân thể đều run rẩy, cái đuôi lại quất lên, nhưng lần này không quật Tùy Qua mà đem đuôi biến thành cứng rắn như chùy sắt, trực tiếp đâm vào đầu Tùy Qua.
Chuẩn xác mà nói là đâm thẳng vào miệng của hắn.