Chẳng qua, Tùy Qua dĩ nhiên sẽ không cho những tâm ma này cơ hội vây công, thân hình lại tăng nhanh, rốt cục xông vào trong Nhược Thủy Cung.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Ngay lúc Tuỳ Qua vào trong Nhược Thuỷ Cung, sau mông của hắn liền xuất hiện rất nhiều hư ảnh Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ, giữa mỗi hư ảnh giáp trụ, đều tràn ngập phích lịch nguyên khí châu. Lũ tâm ma đuổi theo sau Tuỳ Qua không biết rõ sự lợi hại của đám - giáp lôi- này, sau khi Tuỳ Qua cho nổ đám - giáp lôi- này, lũ tâm ma lập tức bị nổ tới thay hình đổi dạng.
Bởi vì Tuỳ Qua kích nổ đám - giáp lôi- này trong đường dẫn vào Nhược Thuỷ Cung, trực tiếp khiến đám tâm ma đuổi theo kia không có nơi trốn tránh, gần như chỉ có thể dựa vào việc mượn tu vi chọi cứng với vụ nổ mang tính huỷ diệt này, một ít tâm ma tu vi yếu kém liền trực tiếp bị toi mạng. Lũ tâm ma tu vi mạnh hơn thì ít nhiều cũng bị thương đôi chút.
Trong lúc nguy cấp, con đường này bị Tuỳ Qua làm cho nổ tung, đám ma vật bên ngoài tạm thời không có cách nào tiến vào Nhược Thuỷ Cung.
Đây đương nhiên cũng là một trong những tính toán của Tuỳ Qua.
Đóng cửa đánh chó. Đồng thời cũng để cho đám ma vật bên ngoài liều mạng đánh nhau.
Sau khi con đường này bị nổ sập, cũng khó mà khôi phục lại như cũ.
Bởi vì Tuỳ Qua đã sớm biết, Nhược Thuỷ Cung này thật ra không phải dùng đá thường xây nên, mà là dùng một loại - Thiết chuyên- do tinh thiết màu đen luyện thành, loại thiết chuyên này thậm chí có thể dùng để tôi luyện pháp bảo, trên mỗi một khối thiết chuyên đều khắc phù văn trận pháp, bởi vì Nhược Thuỷ Cung này cũng giống như trung tâm của Mộng Thuỷ Cốc, cho nên bên trong có rất nhiều trận pháp, cấm chế, bản thân Nhược Thuỷ Cung cũng cực kì kiên cố.
Chính vì vậy, nên trận chiến kịch liệt của đám ma nhân và tâm ma bên ngoài cũng không tạo thành ảnh hưởng quá lớn cho nc. Còn vài trăm cái - giáp lôi- của Tuỳ Qua cho nổ cũng chỉ có thể làm sập được một con đường mà thôi.
Bất quá, con đường này sập rồi, ít nhất đám ma vật bên ngoài tạm thời không cách nào tiến vào đây được. Bởi vì tốc độ phá hoại lúc nào cũng nhanh hơn tốc độ kiến thiết.
Tuỳ Qua làm việc cẩn thận, nhìn thấy con đường đã sập đổ, nhưng hắn vẫn để lại nơi đây hơn một ngàn cái - giáp lôi- , cho dù đám ma vật bên ngoài có sửa xong lại một lần nữa, thì đống giáp lôi này liền phát nổ lần nữa, khiến dũng đạo sập thêm một lần, tranh thủ thêm thời gian cho Tuỳ Qua.
Đóng cửa đánh chó.
Chủ ý này có vẻ không tệ lắm, nhưng lấy thực lực trước mắt của Tuỳ Qua cùng với đám người lp thì vẫn khong đủ nhìn.
Trong Nhược Thuỷ Cung này, tràn ngập vô số thần niệm cường hoành, bên trong không biết còn bao nhiêu tâm ma nữa.
Cũng may là đối với đám tâm ma vô hình kia, Tuỳ Qua cơ bản vẫn có dư - khả năng miễn dịch- , đến lúc đó, có thể nhanh chóng nuốt đám tâm ma kia vào bên trong Hồng Mông thạch.
Ánh sáng trong Nhược Thuỷ Cung không rõ ràng lắm, nhưng chuyện này cũng không ảnh hưởng nhiều lắm tới Tuỳ Qua. Thứ thật sự gây ảnh hưởng tới hắn chính là đám tâm ma cường hoành bên trong Nhược Thuỷ Cung, cùng với trận pháp và cấm chế ở bên trong. May thay, đại khái trận pháp và cấm chế bên trong Nhược Thuỷ Cung này, Tuỳ Qua đều lấy được tin tức từ chỗ Từ Như Mộng, cho nên những trận pháp và cấm chế bên trong cũng không gây ảnh hưởng quá lớn tới Tuỳ Qua, ngược lại còn bị hắn dùng để đối phó với đám ma vật bên trong.
Tuỳ Qua di chuyển vào cực nhanh, thi thoảng gặp phải một ít tâm ma có thân thể, cũng bị hắn nhanh chóng xử lí.
Đây chính là chỗ hay của ‘Nguyên khí chi hải’ trong Hồng Mông thạch, mỗi lần đều có thể ra tay tấn công toàn lực, tự nhiên là đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.
Chỉ là đám tâm ma bên trong Nhược Thuỷ Cung rất nhanh liền ý thức được sự lợi hại của Tuỳ Qua, thường xuyên tiến hành ngăn cản trên đoạn đường tiến vào Nhược Thuỷ Cung của Tuỳ Qua sau này, nơi này là một vực thẳm dưới đất, con đường duy nhất chính là một cây cầu dài. Bên trong khe vực có vô số tâm ma ẩn nấp, gào kêu thảm thiết, số lượng của chúng vô cùng khổng lồ.
Một đội tâm ma có thân thể đứng ngăn ở phía đầu cầu, tất cả đều có tu vi trên nguyên anh sơ kỳ, số lượng ước chừng khoảng hơn trăm tên!
Trong đó, lại có chừng năm tên tâm ma nguyên anh trung kỳ!
Hiển nhiên, đám tâm ma bên này có ưu thế lực lượng mang tính áp đảo.
Tuỳ Qua bây giờ mặc dù sở hữu năng lực có thể miểu sát tu sĩ nguyên anh trung kỳ, nhưng chỉ là các loại thủ đoạn như đánh lén thêm đột kích nên mới có thể tạo thành hiệu quả miểu sát như vừa rồi.
Muốn một chiêu miểu sát năm tâm ma nguyên anh trung kỳ, chỉ là kẻ si nói mộng mà thôi!
Huống hồ gì, còn có trên trăm tên tâm ma nguyên anh sơ kỳ. Mặc dù tâm ma nguyên anh sơ kỳ không làm nên được trò trống gì nhiều, nhưng kiến nhiều còn có thể cắn chết được cả voi, hơn một trăm tên tâm ma nguyên anh sơ kỳ này, cũng không phải là lũ kiến.
Lũ kiến thật sự chính là đám tâm ma vô hình bên trong thâm uyên kia, số lượng của chúng nào chỉ có mấy vạn!
- Chỉ một mình ngươi?
Đối diện thâm uyên, tâm ma đầu mục lên tiếng hỏi Tuỳ Qua.
Đây là một tâm ma tự tu luyện thành hình dạng, có hình dáng của một trung niên nhân, nhìn qua có vẻ không anh tuấn lắm, nhưng lại rất có uy nghiệm, khí phách, thoạt nhìn giống như bá chủ một phương, khí thế ác liệt. Hiển nhiên, lý tưởng của tên tâm ma này chính là trở thành bá chủ một phương trong tu hành giới, dẫm nát tất cả tu sĩ dưới chân của nó.
- Một người đã đủ rồi!
Tuỳ Qua hờ hững đáp lại, văn lý khai thuỷ trên thanh đế mộc hoàng giáp mặc trên người bắt đầu hiện ra rõ ràng.
Thanh sắc quang mang trên người hắn bắn ra, khí phách quanh thân cũng bắt đầu rõ ràng hẳn lên.
Nếu tâm ma đầu mực đã muốn ‘bá vương’ thì Tuỳ Qua sẽ không để cho hắn được như nguyện, có thanh đế mộc hoàng giáp kèm theo, Tuỳ Qua bây giờ mới là bá chủ thật sự, là hoàng giả chân chính!
Khí phách của tâm ma đầu mục, bất quá là do tự nó phóng xuất ra mà thôi, còn khí phách trên người Tuỳ Qua lại là do trời đất gia trì, là hoàng giả do thiên hạ cỏ cây cùng công nhận. Chính là không biết thì thôi, vừa so ra đã doạ người nhảy dựng, tâm ma đầu mục đứng trước mặt Tuỳ Qua phóng ra khí phách, quả đúng là múa đao trước mặt quan công, trở thành một trò cười mà thôi.
Tâm ma đầu mục nhìn thấy thanh đế hoàng mộc giáp trên người Tuỳ Qua, cảm nhận được khí phách hùng dũng tràn ra bốn phía từ người Tuỳ Qua, trong mắt quả nhiên hiện ra vẻ ghen ghét, ánh mắt oán hận, lạnh lùng nói:
- Tiểu tử, ta bất kể ngươi từ đâu tới, hôm nay ngươi nhất định phải chết! Phục Long Thiên ta thề, nhất định sẽ giết chết ngươi ngay tại đây, sau đó sống nhờ huyết nhục của ngươi!