Mục lục
Y Tiên Thiểu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoa Tuyết Nhạn dường như hoàn toàn phát tác:

- Nam nhân, chẳng lẽ sau khi có chút tiền dơ bẩn đã bắt đầu nghĩ đến ba vợ bốn nàng hầu, nghĩ trái ôm phải ấp, hậu cung ba ngàn sao? Chẳng lẽ anh không thể nghĩ chuyện tốt cho qóốc gia tốt cho dân chúng, chỉ nghĩ muốn giao phối với nữ nhân sao?

Ba! Ba!

Trầm Quân Lăng rõ ràng vỗ tay, vừa cười vừa nói:

- Đặc sắc.

- Không có gì đặc sắc.

Hoa Tuyết Nhạn hừ lạnh nói:

- Nhưng mà, còn có chút nữ nhân, cũng không biết tự ái, đã nghĩ đi làm tiểu tam (người thứ ba), làm nhị nãi, những nữ nhân này cũng thế, rời khỏi nam nhân chẳng lẽ không sống được sao?

- A, Hoa tiểu thư nói những nữ nhân kia, tôi cũng là một thành viên trong đó sao? Khó trách cô gần đây bất mãn với tôi như vậy!

Trầm Quân Lăng nói:

- Tùy Qua, tôi cũng được tính là nhị nãi sao?

- Tạm thời còn không tính.

Tùy Qua nói ra:

- Nhưng mà tôi hy vọng là như vậy!

Trầm Quân Lăng lập tức cười rộ lên, cười cười run rẩy hết cả người.

- Vô sỉ!

Hoa Tuyết Nhạn tức giận hừ lạnh một tiếng, dường như hận không thể dùng đao chém chết Tùy Qua.

- Hoa trưởng phòng.

Tùy Qua thu liễm dáng tươi cười, sau đó bình tâm tĩnh khí nói:

- Tôi biết rõ cô đang bênh vực Vũ Khê, tôi cũng hoàn toàn hiểu được. Nhưng mà hình như cô không rõ chuyện của tôi và Vũ Khê nha?

- Đúng, nhưng mà Vũ Khê quá mềm yếu, cho nên tôi làm đại tỷ phải xuất đầu thay cho cô ấy!

Hoa Tuyết Nhạn nói:

- Cho dù anh khai trừ tôi cũng phải nói. Tôi biết rõ một khi nam nhân thay lòng đổi dạ, cho dù mười con ngựa cũng không kéo lại. Cho nên biện pháp duy nhất tôi có thể làm, chính là tranh thủ một chút sản nghiệp cho cô ấy. Tục ngữ nói, không nên đi tin nam nhân, nên đi tin tiền, tối thiểu nhất, tiền tài có thể mang khoái hoạt cho bản thân.

- Hoa trưởng phòng, đây đại khái là suy nghĩ của cô sao?

Tùy Qua hơi than thở nhẹ một tiếng, hắn vốn định nói "Hoa trưởng phòng, cô suy nghĩ có vấn đề", nhưng mà lời này bị hắn nuốt trở về, hắn chỉ thành khẩn nói một câu:

- Hoa trưởng phòng, cô cảm thấy Vũ Khê hiện tại không khoái hoạt sao? Chẳng lẽ cô ấy nói cho cô biết, cô ấy không vui sao? Trang Tử không phải cá, làm sao biết cá vui?

Đột nhiên Hoa Tuyết Nhạn sửng sốt. Nàng là nữ nhân thông minh, rất nhanh đã hiểu ý của Tùy Qua.

Thời điểm ra khỏi văn phòng, Trầm Quân Lăng vụng trộm dựng ngón tay cái với Tùy Qua.

Không thể không nói, Tùy Qua nói câu cuối cùng tuy không phải là câu giải thích nào, nhưng lại là lý do hòa hoãn hết sức thuyết phục. Bởi vì Tùy Qua làm những chuyện này theo quan niệm của Hoa Tuyết Nhạn, từ quan niệm đạo đức hiện tại căn bản là không đứng vững.

Ba vợ bốn nàng hầu, trái ôm phải ấp, thời cổ đại đây là chuyện bình thường, nhưng mà ở bây giờ sẽ bị người ta phỉ nỏổ. Ân, chủ yếu là bị nữ nhân phỉ nhổ, bởi vì rất nhiều nam nhân tuy phỉ nhổ nhưng cũng có chút hâm mộ. Nhưng mà vấn đề là Tùy Qua cũng không phải người thường, cho nên dùng quan niệm đạo đức trói buộc hắn là chuyện vô dụng. Hơn nữa, với tư cách một người tu hành, thiên kiếp đã độ qua, còn coi rẻ thiên uy, uy nghiêm lôi thần, hắn làm sao bị quan niệm đạo đức thế tục ràng buộc chứ, càng không khả năng bị Hoa Tuyết Nhạn nói dăm ba câu là lay động.

Dao động duy nhất chỉ có tâm tính và cảm thụ của Đường Vũ Khê.

Bởi vì đó mới là chỗ hư chính thức của Tùy Qua.

Cho nên Hoa Tuyết Nhạn dùng suy nghĩ và ánh mắt thế tục nhìn Tùy Qua, hơn nữa còn xem Trầm Quân Lăng là cừu địch, từ góc độ của nàng mà nói hoàn toàn là chính nghĩa. Nhưng mà nói với Tùy Qua, nàng cuối cùng không phải Đường Vũ Khê, hơn nữa hiện tại Đường Vũ Khê hoàn toàn không giống suy nghĩ của nàng.

Đường Vũ Khê khoái hoạt không?

Lúc trước Hoa Tuyết Nhạn bị phẫn nộ che kín con mắt, cho nên nàng không suy nghĩ kỹ vấn đề này, nhưng mà bị Tùy Qua hỏi thì nàng suy nghĩ lại, dường như Đường Vũ Khê gần đây trở nên trẻ tuổi, trở nên càng thêm xinh đẹp, cũng càng thêm sáng sủa... Chẳng lẽ, đây không phải vui vẻ sao?

Đều nói tình yêu cuồng nhiệt sẽ khiến nữ nhân xinh đẹp, có lẽ là bởi vì Đường Vũ Khê thật sự vui vẻ a.

Sau khi suy nghĩ này hình thành trong đầu của Hoa Tuyết Nhạn, nó càng ngày càng rõ ràng.

Tuy nàng không muốn thừa nhận, nhưng lại không tìm thấy căn cứ để phản bác, càng không khả năng cổ vũ, Hoa Tuyết Nhạn đành phải im lặng rời khỏi văn phòng của Tùy Qua, sau đó đi họp.

Thời điểm hợp, Tùy Qua cũng xuất hiện.

Cho dù không hiểu chủ đề của hội nghị.

Nhưng với tư cách lão bản của công ty, đương nhiên không người nào dám không cho hắn dự hội nghị.

- Hội nghị lần này tôi vốn không định tham gia, nhưng mà vừa vặn đã tới đây, cho nên có vài lời cần nói, cũng trì hoãn một ít thời gian. Chư vị đang ngồi đều là hạch tâm của tập đoàn Tiên Linh Thảo Đường, tới gian đoạn gần đây, tập đoàn Tiên Linh Thảo Đường phát triển cực nhanh, nó không thể bỏ qua công lao của các vị. Nhưng mà --

Tùy Qua giọng nói xoay chuyển, lời nói thấm thía:

- Nhưng mà tập đoàn Tiên Linh Thảo Đường có sự phát triển ngày hôm nay, công lao của tôi cũng không nhỏ. Tôi nghĩ mọi người cũng không cho rằng tôi là Vương bà bán dưa mèo khen mèo dài đuôi a. Nhưng mà tình huống hiện tại đã khác, tất cả mọi người không nên gửi hi vọng vào tôi ngăn cơn sóng dữ hay là vượt qua cơn sóng dữ. Một tập đoàn mới bắt đầu thành lập, hoặc là cần một nhân vật hết sức quan trọng, giống như là tôi vậy, nhưng mà một tập đoàn muốn chính thức phát triển kiện toàn, cần không phải chủ nghĩa anh hùng, mà là hợp mưu hợp sức của tất cả lực lượng trong bản thân nó, cũng chính là phải dựa vào các vị đang ngồi đây hôm nay.

Không thể không nói, Tùy Qua đồng học nói lời này rất có trình độ và đạo lý.

Mọi người không có nói chen vào, chờ đợi hắn nói tiếp.

Mà Tùy Qua cũng xác thực nói tiếp.

- Mà tôi rất rõ thể lực của mình, tôi là người sáng tạo ưu tú, nhưng lại không phải kẻ quản lý, kẻ kinh doanh ưu tú. Cho nên cho dù tôi là người sáng lập tập đoàn Tiên Linh Thảo Đường cũng là lão bản, nhưng mà cũng không thể bởi vì tôi mà ngăn cản nó phát triển, bởi vậy tôi mới có ý định rời khỏi tầng quản lý và hoạt động của tập đoàn, chỉ cung cấp ủng họ tất yếu từ phía sau. Phương diện quản lý sẽ do Đường Vũ Khê, Trầm Quân Lăng hai vị toàn quyền phụ trách, kính xin chư vị đang ngồi đây ủng hộ to lớn cho bọn họ. Đồng thời, quyết định này tôi sẽ tuyên bố với ban giám đốc. Về phần phạm vi chức quyền của hai cô ấy hiện tại, tôi tin tưởng hai cô ấy sẽ cân đối tốt. Đúng không, Trầm Quân Lăng phu nhân?

- Vâng, cảm giác được lão bản tín nhiệm, tôi nhất định sẽ cùng Đường tiểu thư hợp tác chân thành với nhau, thôi động tập đoàn Tiên Linh Thảo Đường phát triển.

Trầm Quân Lăng đứng dậy tỏ thái độ, những người còn lại nhao nhao vỗ tay. Cũng không phải bởi vì chuyện xấu của Trầm Quân Lăng cùng Tùy Qua, mà là vì Trầm Quân Lăng làm ra thành tích cho tập đoàn, mọi người rõ như ban ngày.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK