Lý Nghệ Cơ vốn định mắng Tùy Qua là khốn kiếp , nhưng chợt suy nghĩ đến tình cảnh lúc này của nàng không thể lạc quan, nhục mạ Tùy Qua thì càng thêm không sáng suốt.
- Kẻ thức thời mới là tuấn kiệt.
Tùy Qua lại cười:
- Ngươi nguyện ý làm một nữ nhân biết thức thời, hay làm một nữ nhân bị hành hạ đến chết?
Lý Nghệ Cơ rốt cục khuất phục.
- Nhớ kỹ, sau này ngươi chính là nữ bộc của ta.
Tùy Qua nói:
- Ngươi nên biết nữ bộc là cái gì? Ngươi không phải luôn tự xưng là hậu duệ Vu tộc các ngươi có huyết thống cao quý sao, hiện tại ta sẽ cho ngươi hiểu được, phân chia cao quý và đê tiện không phải là huyết thống, mà là cỡ nắm tay.
- Ngươi. . . Ta không cho phép ngươi vũ nhục hậu duệ Vu tộc vĩ đại chúng ta!
Lý Nghệ Cơ cả giận nói.
- Xem ra ngươi vẫn chưa hiểu.
Tùy Qua nói:
- Chẳng lẽ ngươi muốn từ thân phận nữ bộc biến thành nữ đày tớ hay sao?
Lý Nghệ Cơ rốt cục trầm mặc.
Tùy Qua không nói gì nữa, ra khỏi trụ sở đào tạo thực vật, cùng gọi Ngưu Duyên Tranh và Tống Văn Hiên vào trong.
- Sau này, nữ nhân Vu tộc này chính là nữ bộc của ta.
Tùy Qua chỉ Lý Nghệ Cơ đứng bên cạnh.
Tống Văn Hiên và Ngưu Duyên Tranh thoáng kinh ngạc, sau đó cùng kêu lên nói:
- Chúc mừng Tùy tiên sinh, có thêm một trợ lực.
- Trợ lực?
Tùy Qua cười nhạt:
- Có phải trợ lực hay không rất khó nói. Nữ nhân này, là người có phản cốt.
Sau đó, Tùy Qua lại nói với Lý Nghệ Cơ:
- Hai người này, cũng là thuộc hạ của ta.
- Ta là người hầu của Tùy tiên sinh.
Tống Văn Hiên vội vàng nói, lộ ra vẻ rất khiêm tốn.
Lý Nghệ Cơ hơi kinh ngạc, mặc dù nàng thật sự có chút cuồng vọng, nhưng cũng biết địa vị của cao thủ Tiên Thiên kỳ trong hàng ngũ người tập võ. Tống Văn Hiên lại cam chịu làm nô bộc, như vậy chứng tỏ tiểu tử Tùy Qua thật sự không đơn giản. Đối với thân phận nữ bộc của mình, Lý Nghệ Cơ cũng hơi có thể tiếp nhận. Chỉ có điều, nhìn thấy ánh mắt đắc ý của tiểu tử Tùy Qua, Lý Nghệ Cơ cảm thấy rất căm phẫn, nhất là tiểu tử này, luôn cười híp mắt đối với nàng, nhưng thủ đoạn lại tàn nhẫn vô cùng, không nhìn thẳng mỹ mạo của nàng, không có một chút phong độ thương hương tiếc ngọc, quả thực chính là tiếu diện hổ.
- Tống lão khiêm nhường.
Nụ cười của Tùy Qua rất thân thiết:
- Người của Tam Giang đường xem ra không hề biết thức thời. Tên Phương Thiểu Văn, lại dám tìm người đến báo thù ta. Nhưng, tiểu tử này cũng coi như lợi hại, có thể tìm được hai dị năng giả.
- Tùy tiên sinh yên tâm, ta sẽ đến Minh Phủ, giết chết Phương Thiểu Văn.
Tống Văn Hiên hung hăng nói.
- Còn ta sẽ đi san bằng Tam Giang đường!
Ngưu Duyên Tranh cũng vội vàng nói.
- Không vội, để ta gọi điện thoại trước.
Tùy Qua nói, bấm số điện thoại của Triệu Tam gia:
- Triệu Tam gia, lúc trước kêu ngài cảnh cáo tiểu tử Phương Thiểu Văn, xem ra không có tác dụng.
- Thiếu Văn. . . Tên tiểu tử thúi này lại làm gì? Có phải hắn lại tìm tới làm phiền cậu không, tên nhãi ranh này!
- Không, hắn không phải tới tìm tôi gây phiền toái, hắn tìm người đến lấy mạng của tôi.
Tùy Qua nói:
- Năm trăm ngàn! Hai sát thủ dị năng giả, xem ra tiểu tử này thật sự có chút môn lộ, ngay cả sát thủ dị năng giả cũng có thể tìm được.
- Cái gì? Dị năng giả?
Triệu Tam gia nói:
- Thiếu Văn làm sao có thể liên lạc với những dị năng giả này? Người tập võ chúng ta luôn phân biệt rõ ràng với những dị năng giả này. Thiếu Văn, làm sao có thể liên lạc với dị năng giả được, có phải cậu hiểu lầm hay không?
- Không.
Tùy Qua nói:
- Xem ra tiểu tử Phương Thiểu Văn cũng rất am hiểu tà môn ma đạo. Nhưng, lần này hắn chết chắc.
- Tùy huynh đệ. . . Đừng.
Triệu Tam gia vội vàng khuyên nhủ:
- Thiếu Văn còn ít tuổi không hiểu chuyện, mới làm ra quyết định hồ đồ như thế. Tôi sẽ lập tức kêu đại ca dẫn hắn tới đây nhận lỗi với Tùy huynh đệ, cậu cũng đừng chấp nhặt với hắn. . .
- Triệu Tam gia.
Tùy Qua thở dài nói:
- Tôi gọi điện cho ngài, là bởi vì tôi xem ngài là bằng hữu. Về phần Phương Thiểu Văn, tôi đã cho hắn cơ hội, chẳng qua hắn không biết quý trọng, vậy cũng đừng trách tôi.
- Tùy huynh đệ đừng. . . Cậu chờ một chút. . . Tôi sẽ gọi điện cho đại ca, cậu đừng gác máy.
Triệu Tam gia vội kêu lên, lúc này vừa vặn đại ca Phương Đông Trạch của hắn gọi điện đến.
Chỉ chốc lát sau, thanh âm của Triệu Tam gia một lần nữa vang lên, lộ ra vẻ hoảng sợ và bàng hoàng:
- Tùy huynh đệ…. Thiếu Văn hắn. . . bị đánh chết rồi!
- Chết rồi?
Tùy Qua kinh ngạc nói:
- Trùng hợp như thế sao?
Còn không phải sao, Tùy Qua đang định kêu Tống Văn Hiên hoặc Ngưu Duyên Tranh đi bắt Phương Thiểu Văn, không ngờ hắn còn chưa động thủ, Phương Thiểu Văn đã mất mạng.
Chẳng lẽ, đây chính là người xấu có ác báo?
Nhưng, Tùy Qua lại không cảm thấy may mắn, bởi vì cái chết của Phương Thiểu Văn cực kỳ không hợp lý .
Quả nhiên, Triệu Tam gia lại nói:
- Đại ca tôi đã đổ khoản nợ này lên đầu cậu.
- Lên đầu tôi?
Tùy Qua cười nói:
- Tôi không động thủ, không ngờ đại ca ngài lại đổ khoản nợ này lên đầu tôi. Cũng tốt, dù sao người khác không động thủ, tôi cũng sẽ động thủ. Như vậy đi, ngài nói với đại ca mình, Phương Thiểu Văn chính là ác giả ác báo, chết đáng đời. Về phần đại ca ngài, nếu hắn muốn tìm tôi báo thù, đó chính là không phân biệt phải trái, tôi sẽ không lưu tình giết chết hắn!
- Tùy huynh đệ. . . Ài. . . Chuyện đến nước này, tôi cũng không biết nên nói như thế nào.
Triệu Tam gia thở dài nói:
- Tôi biết cậu không giết chết Thiếu Văn, nhưng tôi không có cách nào khuyên nhủ đại ca, hắn nhất định sẽ trả thù cậu, hơn nữa còn không tiếc bất kỳ thủ đoạn nào. Tóm lại, Tùy huynh đệ, cậu nhất định phải cẩn thận, nếu đại ca tôi quả thật tàn nhẫn, cũng không dễ dàng ứng phó như vậy. Đại nhi tử của hắn cũng là một nhân vật lợi hại.
- Cảm ơn Tam gia nhắc nhở.
Tùy Qua nói:
- Nhưng, tôi hi vọng chuyện này, ngài không can dự vào.
- Chuyện này, tôi thật sự không muốn can dự.
Triệu Tam gia nói:
- Ba vị đường chủ của Tam Giang đường chúng tôi vốn thân như huynh đệ. Chỉ có điều, biến cố sau này làm cho huynh đệ ly tâm, mặc dù tôi vẫn gọi hắn một tiếng đại ca, nhưng cũng chỉ xem là huynh đệ trên danh phận, tình nghĩa huynh đệ sớm đã không còn. . . Tóm lại, cậu phải cẩn thận, có thể tha người nào thì tạm tha người đó.
Tùy Qua “ừ” một tiếng, nhưng không đáp ứng Triệu Tam gia. Tùy Qua không phải là người không chịu buông tha cho người khác, nhưng nếu đối phương quyết đổ mối hận giết con lên đầu hắn, hùng hổ muốn tìm hắn trả thù, như vậy có thể bỏ qua được sao?
- Tống Văn Hiên, lão kêu Tống Thiên Húc lập tức chạy tới huyện Hoàng Bình, nhất định phải bảo đảm an toàn cho người nhà của ta. Ngoài ra, ta muốn lão cũng âm thầm bảo vệ an toàn của Lam Lan.