- Câu nói này tôi sẽ ghi chép lại. Mặt khác, làm bạn bè, sao anh không hiểu biết đây, lại không nghĩ tới quà tặng cho tôi.
- Tôi đã sớm chuẩn bị rồi.
Tùy Qua nói, thần sắc mang theo chút thần bí:
- Tôi chuẩn bị cho cô một bộ đặc biệt, đưa cho cô trễ một chút sẽ không thành vấn đề chứ?
- Vốn có chút vấn đề, nhưng nghĩ tới là ưu đãi đặc biệt nên bỏ qua.
Lam Lan cười nói:
- Hiện tại chính thức phỏng vấn anh vài vấn đề. Tên của Mỹ Lệ Họa Thủy có phải bắt nguồn từ “nữ nhân là họa thủy”, cách nói này hình như có chút nghĩa xấu đi?
- Nghĩa xấu sao? Tôi không cảm thấy.
Tùy Qua thật phong độ cười nói:
- Lam đại chủ trì, tôi cho rằng cô là một mỹ nữ gây tai họa, đặt thời cổ đại, nhất định là họa dân họa nước. Cô cảm thấy được tôi nói vậy là nghĩa xấu sao?
Lam Lan lắc đầu.
- Xem đi, kỳ thật làm phụ nữ, đều hi vọng mình ở trong mắt người khác chính là “họa thủy”, là Mỹ Lệ Họa Thủy.
- Giải thích thật xảo diệu. Như vậy xin hỏi anh sản phẩm kia phát ra từ linh cảm thế nào vậy?
Lam Lan hỏi chủ đề cao thâm.
- Linh cảm từ nhận thức đối với xinh đẹp của tôi.
Tùy Qua nói.
- Xin hỏi anh nhận thức thế nào?
- Tôi cho rằng mỗi người phụ nữ đều có điểm xinh đẹp của riêng mình. Nhưng nhiều khi đàn ông xem nhẹ điểm đó của họ. Cho nên Mỹ Lệ Họa Thủy sinh ra chính là vì phóng thích vẻ đẹp tự nhiên của mỗi người phụ nữ!
- Ngôn luận thật phấn khích, tin tưởng sẽ có rất nhiều nữ sĩ ủng hộ sản phẩm của các vị.
- Tùy Qua, anh rất cao minh!
Vừa đi vào phòng họp, Tùy Qua nghe được lời ca ngợi của Hoa Tuyết Nhạn.
Nhưng khi nàng ca ngợi vẫn dùng ngữ khí thật cao ngạo.
- Còn phải đa tạ cô đã nhắc nhở.
Tùy Qua đáp:
- Tình huống thị trường chứng khoán hôm nay như thế nào?
- Sắc bén không thể đỡ!
Nhãn Kính cực kỳ hứng thú nói:
- Quả thật điên rồi! Vừa mới khai trương, thị trường chứng khoán của Tống thị đã một đường tiêu thăng, vô số đại mại gia đổ xô nhưng căn bản không giành được cổ phiếu!
- Mặt khác cổ phiếu Thiên Phách dược nghiệp trực tiếp trướng cao, phỏng chừng kế tiếp còn trướng cao hơn nữa.
Nhãn Kính lại nói:
- Lão bản, anh thật sự rất lợi hại! Một chiêu này quả thật là thủ bút thần minh, dễ dàng đã hóa giải nguy cơ công ty. Không chỉ như thế, hiện tại danh dự của chúng ta như mặt trời ban trưa, chiều hướng phát triển bất luận kẻ nào không thể cản trở!
- Anh cũng quá lạc quan chứ!
Hoa Tuyết Nhạn phụng phịu nói.
- Hoa chủ quản!
Nhãn Kính đối chọi gay gắt:
- Tuy rằng tôi rất bội phục học thức cùng ý nghĩ kinh doanh của cô, nhưng lần này tôi phải nói lời công đạo, Tùy tiên sinh thật sự đã xoay càn khôn! Tôi thật sự bội phục sát đất!
- Tùy tiên sinh đích thật là cao minh, bọn hắn lợi dụng dư luận đối phó chúng ta, không nghĩ tới Tùy tiên sinh dùng chiêu gậy ông đập lưng ông, mượn dùng sản phẩm Mỹ Lệ Họa Thủy khiến bọn hắn gà bay chó chạy, hắc.
Tống Lập Hào nịnh nọt nói.
- Mời các anh bình tĩnh một chút.
Hoa Tuyết Nhạn nói:
- Đúng vậy, một bước này của Tùy tiên sinh thật lợi hại, nhưng vào lúc này hẳn càng nên bình tĩnh. Hiện tại toàn bộ danh dự của công ty đều nằm trong Mỹ Lệ Họa Thủy. Cũng là nói nhất vinh cùng vinh, nhất tổn cùng tổn. Các anh có nghĩ tới hay không, nếu Mỹ Lệ Họa Thủy xuất hiện trạng huống gì, tình huống sẽ như thế nào?
Trong lòng Tùy Qua thầm khen, Hoa Tuyết Nhạn quả nhiên là cao minh.
Một châm thấy máu.
Bắt được mấu chốt của vấn đề.
Điểm này ngay cả Tùy Qua cũng không nghĩ đến.
Tùy Qua nghĩ nghĩ, bình tĩnh nói:
- Hoa chủ quản đã gõ tiếng chuông cảnh tỉnh cho chúng ta, điểm này ngay cả tôi cũng không nghĩ đến. Nhưng may mắn nàng nói vấn đề thật đúng lúc. Nhóm sản phẩm đầu tiên đã bán ra, hơn nữa tôi có thể khẳng định toàn bộ người mua đều đã dùng tới. Cho nên dù có người muốn giở thủ đoạn, cũng đã chậm rồi. Mấu chốt là số lượng sản phẩm kế tiếp, hiện tại có rất nhiều người đang chờ đợi sử dụng, hơn nữa đối thủ sẽ gây rối. Mọi người hãy ngẫm lại làm sao để phòng bị?
- Lập tức đưa ra dấu hiệu phòng đồ giả.
Tống Lập Hào mở miệng trước tiên.
- Vẫn nên tiêu thụ bằng tên thật địa chỉ thật đi.
Nhãn Kính đề nghị.
- Hay là nghe lời đề nghị của Hoa chủ quản một chút.
Đường Vũ Khê nói:
- Nếu nàng đã đưa ra ý tưởng, nói vậy hẳn là có biện pháp giải quyết.
- Tôi đề nghị dừng lại phương thức tiêu thụ truyền thống, xây dựng “Trung tâm thể nghiệm mỹ dung Đông y”.
Hoa Tuyết Nhạn nói:
- Như vậy chúng ta có thể đem toàn bộ sản phẩm khống chế trong tay của mình, giảm bớt khả năng bị người hãm hại cùng khả năng gian lận. Hơn nữa có thể giúp khách hàng càng thêm tinh tường hiểu biết phương pháp sử dụng sản phẩm cùng tâm đắc của họ. Còn nữa, sau khi xây dựng “Trung tâm thể nghiệm” ở các nơi, muốn đưa ra sản phẩm khác cũng thật dễ dàng.
- Đây là một ý kiến hay.
Tùy Qua nói:
- Nhưng lại cần nhiều thời gian cùng tiền bạc để làm chuyện này. Mặt khác đã có nhiều khách hàng đang khẩn cấp yêu cầu sử dụng, thật sự là khó xử lý đâu.
- Trước tiên có thể xây dựng một trung tâm thể nghiệm tại Đông Giang.
Hoa Tuyết Nhạn nói:
- Những ai muốn dùng gấp, nếu họ có tiền có thể đến trung tâm thể nghiệm. Chờ sau khi qua khoảng thời gian này, chúng ta đánh bại đối thủ, đã xây dựng xong các trung tâm thể nghiệm trong cả nước, như vậy khả năng bị người gian lận sẽ giảm xuống.
- Được, đây là một biện pháp tốt.
Tùy Qua gật đầu:
- Hơn nữa cũng tránh được người cố ý độn hàng. Nói thật ra, hiện tại nguyên vật liệu thật sự là căng thẳng.
- Tốt lắm, lời của tôi đã nói xong.
Hoa Tuyết Nhạn đứng dậy nói:
- Tôi phải đi công tác, hiện tại quỹ hội thật sự bề bộn nhiều việc.
Nhìn Hoa Tuyết Nhạn rời đi, Tùy Qua hướng mọi người cười nói:
- Hoa chủ quản nói như vậy thật giống như chúng ta là người nhàn rỗi. Tốt lắm, mọi người đi làm việc đi. Có vấn đề gì đúng lúc hội báo giải quyết.
- Tùy Qua, anh lưu lại!
Lúc này Đường Vũ Khê lên tiếng, giọng nói mang theo vẻ mệnh lệnh.
Nhóm người Nhãn Kính lộ vẻ mặt vui sướng khi thấy người gặp họa nhìn Tùy Qua, rời khỏi phòng họp.
Tùy Qua biết muốn vượt qua cửa ải của Đường Vũ Khê chỉ sợ là gặp khó khăn.
- Giải thích một chút đi.
Đường Vũ Khê nói.
Tùy Qua đành đáp:
- Anh không định nói dối. Chuyện này anh chỉ phụ trách nghiên cứu chế tạo, toàn bộ việc quảng cáo tổ chức đều do Trầm Quân Lăng bố trí. Mặt khác cổ phần công ty sản phẩm Mỹ Lệ Họa Thủy nàng chiếm 51%.
- Ân, nhìn ra được anh thật chiếu cố nàng đâu.
Đường Vũ Khê bình tĩnh nói, nhưng tâm tình không hề bình tĩnh.
- Vũ Khê, tinh lực của em có hạn, cho nên chuyện này anh để Trầm Quân Lăng đi làm, hơn nữa nàng có kinh nghiệm trong phương diện này.
Tùy Qua tiếp tục giải thích.
Đường Vũ Khê khẽ thở dài:
- Em chỉ kỳ quái vì sao anh không nói cho em biết chuyện này. Hơn nữa nếu toàn bộ phụ nữ trong Đông Giang đều biết sự tồn tại của Mỹ Lệ Họa Thủy, vì sao em không có phần đây?