- Đỗ Kinh, nếu ngươi không ra tay, ta bảo đảm ngươi hôm nay vô sự. Nếu ngươi dám vọng động, ta bảo đảm ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Đây là uy hiếp trắng trợn!
Với tính hung ác của Đỗ Kinh, theo lý mà nói hẳn sẽ không chấp nhận uy hiếp như vậy. Những người đang vây xem đều chờ đợi Đỗ Kinh ra tay, sau đó chém giết Tùy Qua, nhưng bọn hắn nào biết đâu rằng tình cảnh lúc này của Đỗ Kinh. Song phương giao chiến, yêu cầu tinh thần hăng hái, nếu khí thế lẫn tinh thần đều bị người ngăn chặn, nếu còn ra tay một thân tu vi nhiều nhất chỉ phát huy ra bảy thành, nếu gặp đối thủ khác dùng bảy thành công lực Đỗ Kinh cũng có thể đánh gục đối phương, nhưng từ thực lực Tùy Qua biểu hiện ra ngoài mà xem, bảy thành tu vi của Đỗ Kinh căn bản không có khả năng đánh chết Tùy Qua, ngược lại còn có thể lâm vào nguy hiểm.
Ngay lúc Đỗ Kinh còn đang tiến lui khó khăn, khí thế cùng tinh thần lực của Tùy Qua vẫn tiếp tục kéo lên, hư ảnh kim đan trên đỉnh đầu bắt đầu hiển hiện, dù chỉ có tu vi kết đan sơ kỳ nhưng hư ảnh vô cùng trong sáng, mượt mà, phóng xuất ra vạn đạo kim quang, dù là hư ảnh kim đan của Đỗ Kinh cũng không sánh kịp.
Hơn nữa lúc này Tùy Qua đã đem tinh thần lực tăng lên tới Thiên Tinh Tâm Công tầng thứ tư, tinh thần lực đã có dấu hiệu ngưng thật, cơ hồ đã tiếp cận tu vi tinh thần lực của đạo sĩ nguyên anh kỳ.
Đồng thời vân gỗ Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ cùng phù văn ẩn hiện trên hư ảnh kim đan càng thêm rõ ràng, phối hợp cùng khí thế quanh thân Tùy Qua, cùng hung uy hình thành sau khi đánh chết hai đạo sĩ kết đan kỳ trước đó, làm toàn thân Tùy Qua thoạt nhìn như thần ma viễn cổ hàng lâm đại địa, không người có thể đối địch!
- Đỗ Kinh! Dám theo ta một trận chiến sao!
Lúc này Tùy Qua đột nhiên hét lớn một tiếng, vận dụng phong lôi lực trong Phong Lôi Sí, một tiếng rống giống như có một đoàn bão táp phun ra, nhất là lôi điện lực còn mang theo lực lượng thiên kiếp thần lôi, mang theo uy thế thiên kiếp, có thể thấy tiếng rống kinh người bậc nào!
Khí thế của Đỗ Kinh vốn đã bị đoạt, lúc này bị một tiếng rống của Tùy Qua chấn đến run rẩy kinh hãi, làm sao còn dám tiếp tục cậy mạnh, đột nhiên bứt ra rời đi. Tùy Qua tuân thủ hứa hẹn, không đuổi giết, huống hồ đối với hắn mà nói trực tiếp dọa lui Đỗ Kinh chỉ sợ còn có hiệu quả tốt hơn là giết hắn.
Đỗ Kinh bị dọa lui, bốn phía một mảnh xôn xao.
Căm tức nhất chính là Hắc Thập Bát, vốn tưởng rằng có thể chứng kiến Tùy Qua bị ngược giết, nhưng không nghĩ tới kết quả như vậy. Không còn cách nào khác hắn chỉ trơ mắt nhìn Tùy Qua tiếp tục diễu võ giương oai. Tùy Qua nhìn khắp bốn phía, lớn tiếng nói:
- Còn có ai!
- Còn có ai!
Lúc này Tùy Qua cố ý đem ánh mắt nhìn về hướng Hắc Thập Bát.
Tuy rằng Hắc Thập Bát chỉ hận không thể giết chết Tùy Qua, nhưng hắn biết rõ cân lượng của mình, bất đắc dĩ cúi đầu tránh ánh mắt người kia.
- Hừ!
Thấy quanh bốn phía không còn người khiêu chiến xuất hiện, Tùy Qua hừ lạnh một tiếng:
- Xem ra là không ai tiếp tục đánh chủ ý với mười vạn viên Tinh Nguyên Đan của ta. Một khi đã như vậy, cáo từ!
Sau khi nói xong, Tùy Qua thúc giục Phong Lôi Sí, thân ảnh chợt lóe liền biến mất trong bầu trời đêm.
Lần này Tùy Qua thể hiện ra thân pháp cực nhanh gần như “thuấn di”, người có ánh mắt đều có thể nhìn ra lợi hại bên trong, chỉ khi nào đạt tới nguyên anh kỳ mới có thể dùng thân pháp thuấn di.
Rất nhanh Tùy Qua đã đi ra Ai Lao sơn.
Sau đó thân hình hắn rơi xuống một ngọn núi.
Lúc này tinh thần lực của hắn tiến nhập vào trong Hồng Mông Thạch, ý niệm vừa động, đi tới trước mặt Ảnh Phong cười nói:
- Ảnh Phong, ngươi là người giúp đỡ không sai, thích châm của ngươi chuyên phá hộ thể cương khí của đối phương, hơn nữa còn có thể làm tê dại thần kinh, lại phối hợp cùng tâm ma trong Hồng Mông Thạch là có thể nháy mắt quấy nhiễu tâm thần đối phương, làm cho hắn không thể tự bạo kim đan. Không tệ, thật sự là không tệ!
Nguyên lai trước đó Tùy Qua giải quyết Vương Bạch mặc dù dựa vào thực lực của chính mình, nhưng Ảnh Phong cũng âm thầm xuất lực.
Chính diện tác chiến tuy không phải kiên cường của Ảnh Phong, nhưng hành động đánh lén thật sự là sở trường. Nhất là thích châm, tuy rằng uy lực thật lớn lại có nọc ong thật kỳ lạ, có thể làm tê dại thần kinh đối phương, hơn nữa tạo thành ảnh hưởng đối với thần niệm. Hơn nữa trong thời khắc mấu chốt, Tùy Qua dùng tâm ma quấy nhiễu đối thủ, thật đáng thương cho Vương Bạch, thậm chí ngay cả cơ hội bảo vệ kim đan của mình cũng không có.
Về phần Chu Lăng Chí, tu vi chỉ là kết đan sơ kỳ, ngay cả tư cách tự bạo kim đan cũng không có, đương nhiên không khả năng quấy nhiễu được Tùy Qua, bị một quyền oanh lệch ngũ tạng lục phủ, sau đó đã bị trực tiếp thu vào trong Hồng Mông Thạch.
- Chủ nhân quá khen.
Ảnh Phong khiêm tốn nói:
- Hiện giờ ta kết đan thành công, cũng đã khôi phục một ít kinh nghiệm kiếp trước, cho nên có thể hội trong chiến đấu mà thôi. Đạo sĩ kết đan kỳ cùng yêu quái yêu đan kỳ, kỳ thật cũng đã tương đương, khác nhau chính là bổn mạng pháp bảo của yêu quái đều là bẩm sinh, mặc dù không cần đặc biệt luyện hóa cũng có thể thao tác tự nhiên. Nhưng khuyết điểm chính là yêu quái dựa dẫm bổn mạng pháp bảo rất lớn, bởi vậy thật khó buông tha mà đi sử dụng pháp bảo khác. Nhưng ta đem phương pháp luyện khí kiếp trước vận dụng vào thích châm, khiến nó chẳng những dung nhập lực lượng linh tinh, hơn nữa ta còn có một tính toán muốn nhờ chủ nhân hỗ trợ.
- Không cần khách khí, cứ nói là được.
Tùy Qua cũng có chút tò mò ý tưởng của Ảnh Phong.
- Ta biết ý tưởng hiện tại của chủ nhân, không muốn cho những đạo sĩ kết đan trung kỳ cùng hậu kỵ tự bạo kim đan, chiếm lấy kim đan cùng thân thể bọn họ, giống như Vương Bạch kia. Bởi vậy căn cứ theo ý nghĩ của ta, kỳ thật muốn bọn hắn không thể tự bạo kim đan cũng không khó khăn, đầu tiên thích châm có thể tê dại thần kinh của bọn hắn, kéo chậm thần niệm của bọn họ. Mặt khác có tâm ma của chủ nhân quấy nhiễu, đích xác sẽ không sơ hở. Nhưng nếu như vậy phải cần chủ nhân phân tâm hiệp trợ mới được. Cho nên ta nghĩ ra một biện pháp, chủ nhân không cần phải phân tâm mà ta lựa chọn thời cơ đánh lén cùng phương thức chỉ cần dùng một kích là phải trúng.
- Ngươi hãy nói xem.
- Kỳ thật cũng đơn giản, mở một không gian trong thích châm, nhốt vào một ít tâm ma, đợi khi công kích đồng thời đem nọc độc cùng tâm ma trong thích châm rót vào cơ thể đối phương, nhất định có thể tạo thành phiền toái rất lớn cho đối thủ!
Ảnh Phong hưng phấn nói ra ý tưởng.
- Tốt, quả nhiên là biện pháp tốt!
Tùy Qua không nhịn được khen một tiếng:
- Nhưng thích châm của ngươi là không gian pháp bảo sao? Có thể nhốt được tâm ma? Nếu không được chẳng phải tự mình làm phiền?