Sau khi đến thành phố Đông Giang, Tùy Qua và Đường Vũ Khê mỗi người đi một ngả.
Nguyên nhân rất đơn giản, Tùy Qua tính toán đi một chuyến đến thành phố Minh Phủ, để "đáp lệ" nhà họ Lâm.
Có oán báo oán, có thù tất báo.
Làm người tu hành, nếu ngay cả khoái ý ân cừu cũng làm không được, vậy còn ý nghĩa gì nữa.
Huống chi, đây là lần đầu tiên cướp của người giàu giúp người nghèo khó, nếu như không thể tạo uy tín..., vậy làm ăn sau này cũng không cách nào làm.
Sau này, nếu như có bệnh nhân nào lành bệnh, sau đó quỵt nợ, thậm chí còn tìm người giết chết hắn, vậy cuộc sống sau này của hắn làm sao có thể yên ổn?
Cho nên, Tùy Qua phải đi tính sổ với Lâm Thập.
Đường Vũ Khê biết suy nghĩ trong lòng Tùy Qua, cho nên cũng không ngăn cản, bởi vì không thể giúp Tùy Qua, cho nên Đường Vũ Khê cũng không chủ động yêu cầu đi cùng Tùy Qua đến thành phố Minh Phủ.
Đây chính là chỗ thông minh của Đường Vũ Khê.
Nữ nhân thông minh, luôn có thể đoán được suy nghĩ của nam nhân. Đây là chỗ đáng yêu của các nàng , nhưng đôi khi cũng là chỗ đáng sợ của các nàng.
Đường Vũ Khê chắc chắn là một cô gái thông minh, mà Thẩm Quân Lăng cũng là một người rất thông minh.
Kể từ khi bị Tùy Qua nhấn nút từ chối cuộc gọi, nàng cũng không gọi lại nữa.
Lo lắng của Tùy Qua hoàn toàn thừa thãi.
Thẩm Quân Lăng, tựa hồ đoán được tình huống ngay lúc đó của Tùy Qua.
Sau khi chia tay Đường Vũ Khê, Tùy Qua suy nghĩ một lát, mang tâm tình lo sợ gọi điện cho Thẩm Quân Lăng.
Nói thật ra , trong lòng Tùy Qua thật sự có chút bận tâm đến vị "Thẩm tỷ tỷ" này.
Nhưng, lo lắng của Tùy Qua hoàn toàn dư thừa.
- Thôi Thôi à, lúc này lại rảnh rỗi sao? Vị "chánh thê bên cạnh" cậu đi đâu rồi?
Thẩm Quân Lăng cười trêu ghẹo nói.
Tùy Qua vốn đã định giải thích, tỷ như bấm nhầm nút gì đó, không ngờ không cần hắn giải thích, Thẩm Quân Lăng đã đoán được chân tướng, hơn nữa căn bản không để cho hắn cơ hội nói dối.
- Chánh thê gì chứ, chữ Bát (八) còn chưa chổng đít lên đấy.
Tùy Qua lúng túng nói.
- A ~ xấu hổ sao.
Thẩm Quân Lăng nói:
- Nghe giọng điệu này của cậu, hình như trong lòng đã có tính toán. Vậy lúc nào cậu phá thân đồng tử thành công, đi ra ngoài tỷ làm một bữa tiệc chúc mừng cậu.
- Thẩm tỷ tỷ, tỷ đừng trêu tôi nữa có được không?
Tùy Qua biết trước mặt Thẩm Quân Lăng, hắn không chơi lại được đối phương, đành phải phục nhuyễn nói:
- Tỷ gọi điện cho tôi, không phải vì muốn trêu chọc tôi mấy câu đấy chứ?
- Cậu là đồ không có lương tâm.
Thẩm Quân Lăng cười mắng:
- Tôi nghe nói tối qua cậu gặp tập kích, cho nên gọi điện hỏi thăm cậu một chút, ai biết cậu đang ở cùng "chánh thê", điện thoại cũng không dám nghe, tôi là nữ nhân danh bất chính, ngôn bất thuận, cũng chỉ có thể rút lui.
Trong lòng Tùy Qua có chút ấm áp, không ngờ nữ nhân nhìn như không có tim như Thẩm Quân Lăng, lại quan tâm hắn như vậy.
- Dĩ nhiên, cậu cũng không cần đắc ý, bổn tiểu thư chính là tùy tiện hỏi mấy câu như vậy, cậu đã không có việc gì rồi, vậy coi như xong.
Thẩm Quân Lăng nói:
- Bây giờ cậu đang ở đâu?
- Trạm xe lửa.
Tùy Qua nói.
- Cậu muốn đi đâu? Ngồi xe lửa làm chi, rất nguy hiểm .
Thẩm Quân Lăng nói.
- Đi một chuyến đến thành phố Minh Phủ, giải quyết một chút ân oán.
Tùy Qua thản nhiên nói.
- Vậy cậu đừng đi mua vé nữa, nếu không có chút phiền phức.
Thẩm Quân Lăng nói:
- Tôi nghe nói cảnh sát đang tìm cậu.
- Tìm tôi?
Tùy Qua buồn bực nói:
- Con mẹ nó, tôi là người bị hại mà? Chẳng lẽ còn không cho phép tự vệ sao?
- A. . . "tự vệ" là quyền lợi nên có của mỗi người đàn ông.
Lúc này Thẩm Quân Lăng lại còn có thể nói giỡn:
- Nếu hôm nay cậu thật sự muốn đến thành phố Minh Phủ..., ngồi xe lửa thì không được rồi, dù sao tôi cũng không có chuyện gì, dứt khoát đưa cậu đi.
- Tỷ?
Tùy Qua vốn muốn cự tuyệt, nhưng nghĩ lại, bản thân Thẩm Quân Lăng cũng có công phu không tệ, đã là luyện khí trung kỳ, cho dù không thể làm trợ thủ của hắn, nhưng đã có năng lực tự vệ, chắc chắn sẽ không cản trở hắn.
Cho nên, Tùy Qua và Thẩm Quân Lăng hẹn gặp nhau, sau đó chạy tới thành phố Minh Phủ.
Đến lối vào đường cao tốc, quả nhiên đã có cảnh sát bắt đầu kiểm tra.
- Làm sao bây giờ, có cần giấu tôi trong cốp xe hay không?
Tùy Qua hỏi Thẩm Quân Lăng.
- Cắt ~ cậu khẩn trương như thế để làm chi, cậu thật sự đánh giá cao lực hấp dẫn của mình rồi.
Thẩm Quân Lăng tự nói:
- Nhìn thấy vưu vật xinh đẹp động lòng người như tôi ngồi trên xe, cảnh sát còn có thể để ý đến cậu sao? Cậu cho rằng bọn họ là người mù à? Nhìn đại mỹ nữ không nhìn, nhìn tội phạm truy nã như cậu làm gì?
- Được, tôi biết Thẩm tỷ tỷ có mị lực kinh người.
Tùy Qua cười khổ nói.
Chiếc xe BMW chậm rãi chạy về hướng kiểm tra.
Cửa sổ xe từ từ mở ra, Thẩm Quân Lăng ló đầu ra, cười một tiếng quyến rũ với tên cảnh sát kiểm tra xe, gió nhẹ nhàng nâng mái tóc dài của nàng lên, quả nhiên là vưu vật xinh đẹp động lòng người, tên cảnh sát kiểm tra xe, nhất thời bay mất một nửa ba hồn bảy vía, ngay cả Tùy Qua ngồi bên cạnh Thẩm Quân Lăng là ai hắn cũng không chú ý đến.
Sau khi Thẩm Quân Lăng rời đi, tên cảnh sát vẫn thần hồn điên đảo, đối với hắn mà nói, đây chính là một "diễm ngộ" nho nhỏ trong ngày đông giá rét. Trời lạnh như thế còn bị phái đi kiểm tra xe, trong lòng hắn đương nhiên có chút khó chịu, nhưng có thể gặp gỡ một vị cực phẩm mỹ nữ như vậy, mà đối phương còn mỉm cười với hắn, tâm tình, cảm thụ nhất thời không giống với lúc trước.
Sau khi chạy qua trạm kiểm tra, Tùy Qua mới thở phào nhẹ nhõm.
Dĩ nhiên hắn không phải sợ bị bắt được, bởi vì hắn đã có kinh nghiệm trong phương diện này. Tùy Qua chỉ là sợ trì hoãn thời gian mà thôi, giải quyết cho sớm ân oán với Lâm gia, đối với Tùy Qua có hai chỗ tốt: thứ nhất, có thể nhanh chóng lập uy, tránh cho sau này những bệnh nhân có tiền cảm thấy trả tiền khám bệnh cho hắn, còn có thể lấy về, đây là chuyện Tùy Qua tuyệt đối không cho phép ; thứ hai, người của tổ chức sát thủ mới vừa bị Tùy Qua giết chết, trong thời gian ngắn không thể nào phái một đội khác đến đối phó Tùy Qua. Còn nữa, thu thập Lâm Thập, đối với tổ chức thích khách cũng sẽ sinh ra một chút lực uy hiếp. Dù sao, Lâm Thập rơi vào tay Tùy Qua, cũng chỉ có thể hủy bỏ hợp đồng thuê tổ chức thích khách, thậm chí không trả số tiền thuê còn lại.
Dù sao, chuyện này càng sớm giải quyết càng tốt. Nếu trì hoãn quá lâu, đợi những sát thủ khác cuồn cuộn chạy tới, Tùy Qua chắc chắn sẽ không có một ngày yên tĩnh.
Cửa sổ xe của Thẩm Quân Lăng vẫn mở .
Nàng một tay nắm tay lái, tay còn lại đặt trên cửa sổ xe, gió thổi tung mái tóc dài của nàng, càng lộ vẻ phong tình vạn chủng.