Nhìn một đám tu sĩ Vân Trung giới điên cuồng tấn công Hoa Hạ Thần Châu, Tùy Qua không muốn giải thích gì, hắn xông thẳng vào trận doanh tu sĩ Vân Trung giới, điên cuồng giết chóc. Đặc biệt những tu sĩ trước đó tấn công trận pháp phòng ngự của Hoa Hạ Thần Châu dồn dập đều bị Tùy Qua xếp vào mục tiêu công kích hàng đầu.
Tùy Qua rất muốn nói:
- Tía nó, đám tu sĩ Vân Trung giới các ngươi cho rằng dựa vào một tờ tiên chiếu là giỏi rồi sao? Tu sĩ, ma vật thế giới khác hèn nhát không dám đối đầu với Vân Trung giới các ngươi, lão tử thì gặp một tên giết một đứa, thấy hai tên giết một cặp! Cho các ngươi hào hứng công kích Hoa Hạ Thần Châu này? Trấn áp đám các ngươi, biến các ngươi thành thiên binh thần tướng của lão tử!
Tùy Qua đâm trái đánh phải trong trận doanh Vân Trung giới, đánh đâu thắng đó. Tu sĩ Vân Trung giới không có một người địch lại Tùy Qua.
Trong khoảnh khắc Tùy Qua giết vô số tu sĩ Vân Trung giới.
Nhưng đây là vì chưa cường giả thật sự của Vân Trung giới ra mặt.
Bạch Vân thành, đó mới là thực lực thật sự của Vân Trung giới.
Trong khi Tùy Qua điên cuồng chém giết, trấn áp tu sĩ Vân Trung giới thì rốt cuộc Vân Trung giới hành động.
Chân tiên ra tay.
Trong khi Tùy Qua điên cuồng chém giết, một đẳng cấp chân tiên đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, đánh một đấm vào hắn.
Chân tiên xuất hiện quá đột nhiên, đột ngột hiện ra trước mặt Tùy Qua hai trượng. Không uổng là chân tiên, thủ đoạn tàng hình ẩn giấu đã vượt xa tu sĩ bình thường, giấu cả cảm ứng của Tùy Qua.
Chân tiên ra tay, tốc độ nhanh như tia chớp. Nhưng dường như Tùy Qua sớm đoán chắc đối thủ đẳng cấp chân tiên sẽ xuất hiện, hắn không kịp nhìn mặt mũi đối phương thế nào đã giơ cú đấm đánh ra ngoài.
Ầm!
Hai cú đấm va nhau, Tùy Qua bị chấn văng ngược ra ngoài. Chân tiên cũng không hơn gì, bị chút vết thương nhẹ.
Nhưng xui nhất là mấy tu sĩ đứng gần chân tiên và Tùy Qua, bị dư âm lực lượng hủy diệt.
Hết cách, đẳng ấp chân tiên chiến đấu, tu sĩ không thể tham gia hay ngó xem được.
Giống như hai con sư tử đực vậ lộn, một đám thỏ con tò mò ở bên cạnh xem. Kết quả lòng tò mò hại chết mèo, trong lúc sư tử đánh nhau rất có thể con thỏ bị hại, đuôi sư tử quét một cái đủ tiễn thỏ lên đường.
Tương tự, chiến đấu đẳng cấp chân tiên dù chỉ là dư âm lực lượng đủ để nhiều tu sĩ chết đi.
Tùy Qua rất to gan, trong khi đánh nhau không quên thu những tu sĩ bị dư âm đánh chết vào Hồng Mông thạch, hắn cảm thấy đây là tận dụng phế vật.
Chân tiên đánh nhau với Tùy Qua là một lão đạo nhân tiên phong đạo cốt, chắc không thuộc Thập Nhị Tiên Vệ. Bởi vì cách ăn mặc của lão đạo nhân khác hẳn với Hoa Vệ, Đinh Dực. Hai người kia mặc kiểu chiến sĩ, lão đạo sĩ thì mặc kiểu đạo nhân.
Tùy Qua cảm giác tu vi của lão đạo nhân này tinh thâm hơn Hoa Vệ, Đinh Dực.
Nếu là Hoa Vệ, Đinh Dựcthì một đấm của Tùy Qua đủ trọng thương hai người, dù sao tu vi của hắn mỗi lúc đều tăng vọt, hiểu biết sâu hơn về chân tiên, sức chiến đấu tăng vọt.
Lão đạo nhân hét to một tiếng:
- Ngươi là Tùy Qua?
Tuy là một lão đạo nhân nhưng khí thế, chiến ý của lão già này không thua kém Hoa Vệ, Đinh Dực, thậm chí còn vượt tội, có thể thấy lão rất hiếu chiến.
Tùy Qua lạnh nhạt nói:
- Trừ ta ra còn tu sĩ nào dám đối đầu với Vân Trung giới các ngươi?
Đúng vậy, đẳng cấp tu sĩ mà dám khiêu chiến Vân Trung giới, Bạch Vân thành thì chỉ mỗi mình Tùy Qua.
- Nói đúng lắm, tuy cuồng vọng nhưng với bản lĩnh của ngươi thì có tư cách đó. Bản đạo là một trong các nguyên lão của Bạch Vân thành, bây giờ chỉ cho ngươi một con đường sáng. Nếu ngươi chịu dốc sức cho Bạch Vân thành thì xóa bỏ tội nghiệt lúc trước của ngươi, còn có nhiều chỗ tốt chờ ngươi.
- Cái này . . . Nếu ta không nhớ sai thì đối phó ta là ý chí tiên chiếu, cũng đại biểu ý chí tiên giới. Bạch Vân thành các người có thể làm trái ý chí tiên giới sao?
- Chúng ta có thể ảnh hưởng cách nhìn của tiên giới đối với ngươi.
Lão đạo nhân tiếp tục bảo:
- Chỉ cần ngươi dốc sức cho Bạch Vân thành chúng ta, vì tiên giới thì tiên giới sẽ khoan hồng xử ngươi. Những nhân loại như con kiến này có thể sống tiếp, nhưng bọn họ sẽ phải đổi chỗ cư trú.
Tùy Qua nói:
- Nghe ý này không tệ.
Lão đạo nhân cười nói:
- Tất nhiên không tệ.
Lão đạo nhân cho rằng Tùy Qua đồng ý.
- Ý hay nhưng ta không đồng ý.
Tùy Qua nói:
- Nơi này là thế giới nhân loại, dĩ nhiên chúng ta sẽ cư trú tại đây, sao phải đổi nơi khác?
Lão đạo nhân mất kiên nhẫn nói:
- Bởi vì nếu không đổi sẽ chết hết tại đây, các người không có lựa chọn khác.
Tùy Qua kiêu ngạo nói:
- Mềm không được thì dùng cứng sao? Không sao, Tùy Qua ta chấp hết.
- Ta sợ là ngươi không làm nổi.
Lão đạo nhân cười khẩy nói:
- Ngươi chỉ thấy hai trong mười hai chân tiên, sợ là chưa thấy toàn bộ mười hai chân tiên.
- Toàn bộ thì sao?
- Mười hai chân tiên cùng ra tay là ngươi chết chắc.
Lão đạo nhân lạnh lùng nói:
- Thập Nhị Tiên Vệ của Bạch Vân Thiên Chủ, ngươi cho rằng đây chỉ là một danh hiệu sao? Ngươi không thể tưởng tuợng nổi uy lực Thập Nhị Tiên Vệ cùng ra tay. Tùy Qua, cho ngươi cơ hội cuối cùng, có đầu hàng không?
Tùy Qua lớn tiếng nói:
- Ta hàng!
Sắc mặt lão đạo nhân dịu lại.
Tùy Qua nói thêm ba chữ:
- Mới là lạ.
Đám người Khổng Bạch Huyên, Tang Thiên luôn quan sát cuộc chiến kiềm không được cười phá lên.
Trong phút nguy cấp này mà Tùy Qua còn tâm trạng đùa giỡn.
Lão đạo nhân bị chọc giận, lạnh lùng nói:
- Ngu xuẩn đầu gỗ, ngươi hãy cùng đám nhân loại con kiến này chết chung đi!
Lão đạo nhân rống to nhưng không ra tay, vì lão biết lực lượng của Tùy Qua không dưới lão hay thậm chí còn mạnh hơn lão. Nếu đấu đơn lão đạo nhân không thắng nổi, lão giao lại cho Thập Nhị Tiên Vệ ra tay.
Thập Nhị Tiên Vệ Bạch Vân thành nổi tiếng như cồn không phải vì tu vi đẳng cấp chân tiên mà do mười hai người phối hợp, tụ tập lực lượng Thập Nhị Tiên Vệ lại có thể nói là đánh đâu thắng đó. Chân tiên cùng cảnh giới khó thể chống lại Thập Nhị Tiên Vệ.
Khi Tùy Qua biết Bạch Vân thành đổ xô đi đối phó thế giới nhân loại thì biết ngay chuyện khó thể dàn xếp, nếu không đánh một trận thì không vượt qua nổi kiếp này. Tùy Qua chưa từng cảm nhận áp lực nặng nề như thế, loại áp lực này lại cho hắn động lực, sự hiếu chiến chưa từn có.
Cứ tránh né suốt không phải là cách. Đám người Tùy Qua, Tang Thiên đã trốn một lần, bọn họ không thể cứ mãi tránh né, vì nếu cứ trốn tránh như vậy mãi mãi không có ngày đứng thẳng. Chỉ có nghênh khó mà lên mới vượt qua khiêu chiến khắc nghiệt này.