- Ngươi thích xem ti vi như vậy, hẳn học được không ít tri thức của nhân loại. Nhất là điểm hết ăn lại nằm mộng. Nhưng ngươi phải nhớ kỹ, người hết ăn lại nằm không có ai thích cả.
- Lão đại, ngươi nói như vậy ta an tâm.
Tiểu Ngân Trùng có chút giảo hoạt cười:
- Vậy sau này ta có thể thường xuyên đi ra ngoài lăn lộn với ngươi.
- Theo ta hỗn?
Tùy Qua cảm giác tình huống có điều không đúng:
- Ý của ngươi là…?
- Ta muốn đi làm một nhân loại, một người chân chính.
Tiểu Ngân Trùng đã sớm có ý nghĩ như vậy:
- Lão đại, ta muốn đi theo bên cạnh ngươi, đi thể nghiệm làm sao làm người, điều này trợ giúp cảnh giới tu hành của ta tăng lên.
- Vậy thì không đúng.
Tùy Qua lắc đầu:
- Chẳng lẽ ngươi cần tăng lên tu vi cảnh giới, phải học làm người hay sao? Nếu thật là vậy, vì sao Ảnh Phong không nói ra?
- Kiếp trước của Ảnh Phong đã từng làm người.
Tiểu Ngân Trùng tựa hồ đã sớm có đáp án.
Tùy Qua nhìn ra được tiểu Ngân Trùng có ý nghĩ này đã từ lâu, nếu cứng rắn ngăn cản chỉ sợ hoàn toàn ngược lại. Vì vậy hắn gật đầu nói:
- Nếu ngươi thật sự có ý tưởng vào đời tu hành, ta cũng không ngăn trở ngươi. Nhưng có một điều kiện, ngươi dù gì cũng là nguyên lão Thần Thảo tông, bởi vậy ngươi phải hiểu biết đại cục…
- Lão đại, ý tứ của ngươi ta hiểu được, chính là muốn ta tiếp tục làm việc, khai khẩn linh điền đúng không?
Tiểu Ngân Trùng hiểu ý Tùy Qua:
- Lão đại yên tâm, chuyện khai khẩn linh điền ta sẽ không chậm trễ, tuyệt đối không ảnh hưởng tiến độ. Nhưng sau khi làm việc cũng nên cho ta chút thời gian tự do hoạt động phải không?
- Được, chỉ cần ngươi làm tốt công tác bổn phận của mình là được rồi.
Tùy Qua đồng ý yêu cầu của hắn.
Tiểu Ngân Trùng thấy Tùy Qua gật đầu, thật vui mừng nói:
- Lão đại, hiện giờ trong Hồng Mông Thạch có không ít linh thảo đã bắt đầu thuế biến thành yêu thảo, đối với ngươi mà nói ưu đãi thật lớn. Nhưng trước mắt ngươi đã kết thành kim đan thứ ba, vì sao không tiếp tục cố gắng kết thành viên thứ tư, thứ năm…tốt nhất là hoàn toàn ba trăm sáu mươi viên. Hắc, khi đó lão đại giao thủ, trực tiếp bày ra số lượng kim đan, là có thể đem người hù chết!
Lời này của tiểu Ngân Trùng, Tùy Qua thích nghe, nếu quả thật kết thành ba trăm sáu mươi viên, đích thật là chuyện vô cùng phong cách. Với kỹ năng của Tùy Qua, nếu kết thành ba trăm sáu mươi viên kim đan, dù gặp Nam Cung Thái Nhất cũng chỉ có thể đánh cho hắn răng rơi đầy đất.
Nhưng Tùy Qua không cảm giác đơn giản như vậy.
Nếu trong thân thể đột nhiên xây dựng mấy trăm đường kinh mạch, theo Tùy Qua xem ra giống như trong một căn phòng kéo loạn dây điện, nhất định sẽ xảy ra việc rò rỉ khiến thành hỏa hoạn linh tinh, tai bay vạ gió.
Cho nên ý nghĩ này làm cho hắn tỉnh táo lại.
Oanh long!
Lúc này tận sâu trong Hồng Mông Thạch vang lên tiếng nổ mạnh.
Ý niệm vừa động, Tùy Qua lập tức nhìn thấy còn chưa hàng phục được Xích Hà Toa, mà lúc này pháp bảo kia vẫn còn đang giãy dụa kịch liệt.
Tùy Qua khẽ động, Xích Hà Toa lập tức bị hồng mông tử khí mạnh mẽ “bắt cóc” tới.
- Súc sinh!
Nhìn thấy Tùy Qua, Xích Cơ lập tức chửi ầm lên.
Nữ nhân phẫn nộ xem ra đều khó thể phục tùng, cho dù là một khí linh nữ nhân cũng là như thế.
Hiện giờ Nam Cung Minh Hầu đã chết, nhưng Xích Cơ còn trung thành và tận tâm như thế, bị Tùy Qua giam cầm nhưng không dao động, còn có tính tình quật cường như vậy, mắng Tùy Qua là súc sinh, còn phun nước miếng vào mặt hắn.
Tùy Qua cũng không tức giận, bởi vì không giải quyết được vấn đề.
- Xích Cơ, ngươi vẫn có ý định muốn chết?
Tùy Qua chỉ hỏi vấn đề này.
- Súc sinh!
Xích Cơ lại mắng một câu.
- Súc sinh?
Tùy Qua lại bị mắng là súc sinh, như có chút buồn bực nói:
- Xích Cơ, lão tử không có đem ngươi làm gì gì đen tối, sao lại biến thành súc sinh đây? Ngươi thống khoái một chút, ngươi có ý định muốn chết hay là muốn nói chuyện?
- Nói chuyện gì? Có gì cần nói?
Xích Cơ cười lạnh:
- Ta là bảo vật trấn sơn do tiền bối Nam Cung thế gia tự tay luyện chế bảo hộ Nam Cung thế gia. Ngươi lại dám giết hại gia chủ Nam Cung thế gia, ta có gì cần bàn với ngươi?
- Như vậy thì không cần nói chuyện? Là như vậy sao?
Ngữ khí Tùy Qua chuyển lạnh.
- Hừ!
Xích Cơ hừ lạnh một tiếng, tựa hồ thật sự khinh thường đàm luận với Tùy Qua.
Mặc dù tính Tùy Qua đồng học luôn thương hương tiếc ngọc, nhưng không có nghĩa hắn sẽ thương tiếc một khí linh. Vì thế ý niệm chợt động, ngay lập tức một đạo thiên kiếp thần lôi xuất hiện trước mặt Xích Hà Toa.
Thiên kiếp thần lôi chẳng những uy hiếp được đạo sĩ, đồng dạng cũng có thể uy hiếp khí linh.
Nhưng uy hiếp đối với Xích Cơ tựa hồ thật có hạn, nàng co đầu rút cổ trong Xích Hà Toa, có chút khinh thường nói:
- Chẳng lẽ ngươi không biết linh khí sở dĩ xưng là linh khí, đó là bởi vì cần trải qua thiên kiếp tẩy lễ mới có thể sản sinh ra khí linh chân chính sao.
- Khó trách ngươi không sợ hãi, chẳng qua bởi vì cảm thấy ta không có bản lĩnh hủy diệt ngươi, đúng không?
Tùy Qua nhìn ra ý đồ của Xích Cơ, chậm rãi nói:
- Có câu nói giang sơn làm bằng sắt nhưng hoàng đế làm bằng nước, không biết ngươi có nghe qua chưa. Nếu ngươi chưa từng nghe qua, ta từ từ giải thích với ngươi. Xích Hà Toa là một kiện linh khí, hơn nữa còn là linh khí rất mạnh. Nhưng ngươi chỉ bất quá là khí linh mà thôi, liền tự cho rằng mình có được cả Xích Hà Toa. Cũng như hoàng đế trong thế tục, nghĩ mình làm hoàng đế thì có thể thiên tha vạn tái. Không biết hắn ngồi chưa ấm chỗ thì đã bị người đuổi xuống ngai vàng. Ngươi cũng như vậy, ngươi có ý định dựa vào Xích Hà Toa là có thể tồn tại trường kỳ, tăng lên tu vi, nhưng Xích Hà Toa không có ngươi đồng dạng vẫn có thể tồn tại.
Một câu cuối cùng của Tùy Qua có thể nói là nhất châm kiến huyết.
Rốt cục Xích Cơ có chút hoảng loạn, nhưng nàng không muốn để Tùy Qua nhìn ra được lòng mình bối rối, tiếp tục cãi bướng:
- Hừ! Ta là khí linh do Xích Hà Toa dựng dục, toàn bộ Xích Hà Toa đều nằm trong lòng bàn tay của ta, huống chi trong Xích Hà Toa còn sát nhập máu huyết các triều đại chủ nhân Nam Cung thế gia, ngươi nghĩ rằng ta sẽ phản bội Nam Cung thế gia sao? Ngươi cho rằng có thể cướp lấy quyền thao tác Xích Hà Toa sao?
- Nữ nhân ngu xuẩn!
Tùy Qua cười lạnh:
- Vốn ta còn tính toán cho ngươi một cơ hội, không nghĩ tới ngươi hồ đồ ngu xuẩn như vậy. Ngươi thật sự cho rằng ta không làm gì được ngươi? Cho dù ngươi co đầu rút cổ trong Xích Hà Toa cũng vô dụng – Hồng mông tử khí! Trói lại cho ta!
Tùy Qua quát lạnh một tiếng, hồng mông tử khí lập tức đem Xích Cơ trói lại kéo ra khỏi Xích Hà Toa.
Xích Cơ vốn tưởng rằng ẩn thân trong Xích Hà Tòa sẽ bình yên vô sự, bởi vì nàng khẳng định Tùy Qua luyến tiếc đem pháp bảo này hoàn toàn luyện hóa, cho nên chỉ cần nàng ẩn bên trong sẽ không nguy hiểm, tuy rằng tạm thời bị cấm cố, nhưng chỉ cần không bị luyện hóa dù một trăm hay một ngàn năm nàng vẫn sẽ có cơ hội bỏ trốn.