Lâm Du Tĩnh vén cửa lều lên, bước vào đứng sau lưng Giang Triệt, có chút không nỡ nói: "Chuyện là, sáng mai em phải đi rồi." Trên đường trở về không có tiền để ngồi máy bay, cô phải ngồi tàu lửa để trở về, đó là hành trình mất mấy ngày, cho nên phải xuất phát sớm. "Ừm." Giang Triệt có chút đờ đẫn đáp một tiếng. Y đang rầu rĩ, thấy phản ứng hôm nay của Trang Dân Dụ, trong tỉnh tựa hồ đã làm đến một mức độ nhất định, có lẽ cũng sắp có tin tức bắt đầu
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.