"Thế nào, đã gọi được điện thoại chưa?" Giang Triệt từ trong phòng vệ sinh đi ra, Trịnh Hân Phong và Trần Hữu Thụ đang đứng ở bên ngoài trông chừng lập tức xúm lại, vừa khẩn trương vừa chờ mong nhìn y, ngay cả Khúc Đông Nhi cũng bị bầu không khí này lây nhiễm, đứng lên, đôi mắt to không chớp, ngửa đầu nhìn sang Giang Triệt. "Gọi được rồi." Giang Triệt gật đầu nói. "Hô......" Trịnh Hân Phong thở dài một hơi, hưng phấn nắm tay, nói: "Vậy là tốt rồi." "Không tốt chút nào...... Tớ đang nghĩ, có thể tớ
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.