Mục lục
Ngược Dòng Thời Đại Hồn Nhiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tổng cộng chỉ có hai lần tuyên truyền trên các tờ báo, dưới cường độ tuyên truyền như vậy, không thể có quá nhiều người tham gia, cho nên mới có thể dưới sự phối hợp của các cơ quan liên quan, ôm đoàn với nhau thao tác ở trong bóng tối, phân loại ra 37 cửa hàng quốc doanh và tập thể, chia theo từng phần nhỏ.

Thủ pháp này, đa số mọi người cũng không quá sợ hãi, những người suy nghĩ quá thâm sâu hoàn toàn không cần phải làm điều này.

Tương tự, đừng nên cho rằng đám người làm ra chuyện này có đẳng cấp cao gì trong xã hội, thời đại cái gì cũng mới thử nghiệm làm lần đầu tiên, nhóm người đẳng cấp cao cấp chân chính tương lai sẽ chỉ chuyển sự chú ý của họ đến lĩnh vực này trong vài năm nữa. Lúc đó, họ sẽ tập trung vào những gì lớn lao hơn, không chỉ là một vài cửa hàng nhỏ, mà còn là các nhà máy quốc doanh lớn, với từng tòa tòa nhà và mảnh đất dưới đó.

Trong đó thậm chí có vài mảnh đất không cần đưa ra đấu giá, chỉ cần bàn bạc số tiền rồi lấy đi ngay sau đó.

"Chỉ là một đám thổ pháo mấy năm nay kiếm được chút tiền, có vài người quen biết một vài quan chức mà thôi, không cần hoảng sợ." Giang Triệt đang nói chuyện với Tần Hà Nguyên.

Muốn dẫn người theo, người đầu tiên mà Giang Triệt lựa chọn chính là Tần Hà Nguyên, cũng không phải phòng ngừa đến lúc đó đánh nhau hay gì, bởi vì ít nhất tại chỗ, y không phải loại thấp kém như vậy.

Y chủ yếu lo lắng. Tần Hà Nguyên là người thông minh và rất trầm ổn, hơn nữa cũng giống như mình, cậu rất lạ mặt. Trừ hắn ra, bí thư Trịnh đi sợ rằng quá nghịch ngợm, Đường Liên Chiêu quá chói mắt, Trần Hữu Thụ thì nói thẳng luôn, một ngày hắn nguyện ý nói hơn mười câu là Giang Triệt thua sát đất.

Đây là lần đầu tiên tham dự hoàn cảnh như vậy nên Tần Hà Nguyên biểu hiện có chút khẩn trương, "Vậy chúng ta nên biểu diễn như thế nào?"

Giang Triệt nghe lời này trong lòng liền cảm thấy khó chịu, "Sao vậy, mới bao lâu, đã biết tôi sẽ làm như vậy?"

Được rồi, ai bảo chúng ta thực tế không có bối cảnh chứ.

Đối thủ cũng không phải là đẳng cấp cao nhất, vấn đề là Giang Triệt còn tệ hơn nhiều, y căn bản không có đẳng cấp... Không muốn bị uy hiếp hoặc bị thủ đoạn khác đá ra ngoài, hôm nay việc này cực kỳ quan trọng.

Y không thể lộ ra một chút sơ hở nào được, nếu không đủ các loại thủ đoạn hắc bạch sẽ đến để ép y ra khỏi cuộc chơi.

"Cậu cứ diễn vai một thiếu niên vốn nghèo khó bỗng nhiên có tiền có thế có chỗ dựa vững chắc, có hiểu được không? Lời của tôi cứ làm theo y nguyên." Giang Triệt nói: "Còn lại để cho bọn họ tự đoán thôi."

Tần Hà Nguyên nghĩ nghĩ, miễn cưỡng gật đầu.

……

Cái tên quán trà Sơn Hải này cả nước ước chừng không dưới một ngàn địa điểm, việc này khá tùy hứng, mặc kệ có dựa vào biển hay không, thích gọi thì gọi.

Kiểu quán trà này thường thường cũng không phải là nơi phẩm trà cao cấp chân chính, nền kinh tế thị trường mới hưng thịnh, các thương nhân có chút tiền thích học đòi văn vẻ, thich khoe khoang một chút, thúc đẩy mấy quán trà hưng thịnh trong mấy năm nay.

Thật ra ở tận đáy lòng, mọi người vẫn thích các nơi vui chơi giải trí vừa mới mở hơn, chưa kể bây giờ đi đâu cũng thấy, gần như có mặt ở khắp mọi nơi.

Bắt đầu từ năm nay, nhà nước có ý định chủ trương chỉ đạo, tự do hóa chính sách định hướng phát triển công nghiệp thứ ba, những ngành dịch vụ vốn hiếm hoi trước đây nay mọc lên như nấm sau mưa.

Có niên đại nào không cho đàn ông có cơ hội dùng tiền mua cảm giác được làm đại gia, sức sản xuất của niên đại đó liền thiếu đi một phần.

Bây giờ tình thế này đã trở lại.

Quán trà Sơn Hải của thành phố Lâm Châu ở bên cạnh danh lam thắng cảnh nổi tiếng nhất thành phố, nhưng không dựa vào cái hồ đó, nó ở trên một ngọn núi nhỏ ở gần bờ hồ, ở giữa còn cách một con đường quốc lộ, bên ngoài có hàng rào gỗ theo phong cách nhà Thanh và không ít kiến trúc phương Tây còn sót lại.

Sau đó Mã Vân nói hắn rất thích nơi này, trước khi hắn bị người khác tiết lộ là người giàu nhất TQ, còn từng một lần dừng một chiếc xe khi người tài xế quăng vỏ chai ra khỏi cửa sổ, gặp mặt là chửi một trận.

Người này là một người rất nhiệt tình, thời đại đang còn đạp xe đạp, một người gầy trơ xương như vậy, cũng từng được lên TV bởi vì ngăn cản một tên trộm nắp cống.

Nhưng mà thời điểm này, bạn muốn ném một cái chai nào đó cũng rất khó tìm, nước ngọt đều là dùng chai thủy tinh, không phải uống hết là vứt tại chỗ, phải đặt cọc tiền vỏ chai trước, Giang Triệt không tìm được cơ hội để thể nghiệm hình ảnh đó trước, cùng Tần Hà Nguyên gọi taxi đi xuống chân núi, anh tài xế cầm năm hào với vẻ mặt không nguyện ý lắm đi tìm vỏ chai, chậm rãi lên núi.

……

Quán trà Sơn Hải, mười bảy mười tám người ngồi rất lộn xộn, từ ba mươi đến năm sáu mươi tuổi đều có, bọn họ ban đầu còn có chút tranh luận ở trong nội bộ, nhưng vào lúc này, đề tài đã được chuyển đến một tên thanh niên không rõ lai lịch tham gia đấu thầu lần này.

Một người nói: "Điều tra thực tế, trong nhà chỉ mở một cửa hàng quần áo nhỏ, mặt khác cha mẹ ở chợ bán sỉ mở một quán cơm...... Bản thân còn đang học trung học phổ thông."

Người khác nói: "Vậy thì dọa vài câu đuổi đi là được rồi, chắc không năm rõ tình huống, trên báo nhìn thấy tin tức nên tự chui đầu, cho rằng mấy miếng đất đó rẻ lắm...... Đồ ngốc chân chính."

Mấy người cười vang vài tiếng.

"Thật hả, mới như vậy mà thật sự cho rằng đó là đồ ngốc à?" Người thứ ba nói, "Nếu quả thật anh chỉ có điều tra ra từng đó, khả năng hắn là đại ca xã hội đen rất lớn?"

Có nhiều người không thể không quay lại suy nghĩ một chút, một người nói: "Vậy anh nói phải làm sao vậy, không bằng xem thử có mảnh đất nào, bản thân không vừa ý lắm, đẩy qua cho hắn?"

"Lại nhìn thêm một chút, hai tay hay ba tay cũng phải chuẩn bị đầy đủ, trước tiên thử dọa vài câu xem thử, tôi cũng không nói hắn là một người ngu xuẩn. Sau đó còn phải xem xét tình huống, hoặc là người hòa giải hoặc dỗ dành vài câu, xem thử khẩu vị của hắn lớn đến mức nào."

Mọi người vừa nghe, cũng thấy có lý, về phần khẩu vị của thiếu niên đó, trước tiên phải xem trọng lượng bản thân hắn trước đã... Kỳ thật bọn họ đã thương lượng chia xong hết rồi, cũng không muốn một người khác xen vào làm loạn.

Thân Lục Đồng chính là người được chọn ra phụ trách để đe dọa Giang Triệt trước.

Nhìn hai người trẻ tuổi đi tới, Giang Triệt ở phía trước, Tần Hà Nguyên tụt lại phía sau một bước, hắn tiến lên nói: "Cậu chính là Giang Triệt phải không?"

"Ừm."

"Cậu vẫn là một thiếu niên, cậu nghĩ gì vậy? Nhà cậu vốn dĩ chỉ mở hai cửa hàng bán cơm và bán quần áo, cha mẹ cậu cũng chưa chắc đã biết chữ, từ khi nào thì một người như cậu có gia cảnh như vậy, dám có ý nghĩ với các cửa hàng tập thể và quốc doanh của nhà nước vậy? Cậu có biết giá cả một cửa hàng là bao nhiêu không? Cậu nghĩ là một hay hai vạn thôi à? Ha ha ha ha..."

Kỹ năng diễn xuất thực sự quá tầm thường, ít cường điệu và rất hời hợt, đó là do phim điện ảnh và truyền hình chưa đủ phổ biến. Ông trùm và phản diện trong phim Hồng Kông ngày nay vẫn còn quá hời hợt, tạo hình nhân vật ba chiều nhiều lớp như Vô gian đạo còn quá ít!

Giang Triệt không nói gì.

Tần Hà Nguyên liếc Thân Lục Đồng, "Đã như vậy, vậy đợi đến lúc đấu giá... Triệt ca, chúng ta về thôi."

Diễn xuất như vậy, ai cao ai thấp biết ngay, Giang Triệt lại càng xác nhận, Tần Hà Nguyên tuyệt đối không chỉ là một công nhân than đá nhỏ như vậy, một câu này của hắn, sự ương ngạnh, tự tin ẩn chứa trong giọng nói rất bình thường, so với yêu cầu của Giang Triệt, ít nhất còn cao cấp hơn hai tầng.

Cả câu nói chỉ có một ý, vậy còn thương lượng cái rắm gì nữa, đến lúc đó so với ai nhiều tiền hơn là được rồi.

Giang Triệt gật đầu xoay người.

Trong quán trà, đám người bao gồm cả Thân Lục Đồng như bị ngẹn một ngụm ở ngực, chúng ta gọi cậu tới đây chỉ để cho cậu biết, chúng ta có tiền, rất nhiều tiền là đằng khác, quan hệ cũng rất cứng rắn, thân phận chúng ta rất phức tạp, tóm lại chúng ta rất đáng sợ đấy cậu biết không...

Chúng ta muốn uy hiếp cậu đấy...... Cậu vậy mà nghe cũng không hiểu? Ôi chao, nghẹn trong người thật con mẹ nó khó chịu.

"Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?"

Tiếng bước chân từ cầu thang truyền đến, hai thiếu niên đó thật sự đi xuống lầu, cả đám người trong quán trà thấy rất mơ hồ, nếu không phải còn chưa tìm hiểu hai thiếu niên đó là ai, cả đám cũng không dám xằng bậy, bọn họ cũng không cần gọi Giang Triệt tới đây.

Đầu năm nay hắc hay bạch, thủ đoạn linh tinh lộn xộn rất nhiều.

Nhưng nếu cứ để người ta đi như vậy, không làm ra chút gì đó......

Mặc kệ quan hệ của bọn họ cứng rắn đến mức nào đi nữa, nếu tên tuổi đã được Giang Triệt báo lên, trừ phi có thể uy hiếp đe dọa phải lui bước, nếu không y sẽ có tư cách tham gia cuộc đấu giá.

Chỉ cần y giơ bảng đấu giá, mặc kệ cuối cùng mua được hay không mua được, giá cả trong kế hoạch của đám người đều sẽ bị đẩy lên cao, y mỗi lần giơ bảng, cả đám sẽ tổn thất cả vạn tệ là ít.

Lỡ may hắn không ngừng giơ bảng?

"Quần áo trên người không phải là hàng hiệu......"

"Nhưng điện thoại cục gạch là mẫu mới nhất và tốt nhất."

Hai người nói ra kết quả quan sát của mình.

"Con mẹ nó vậy hai thiếu niên đó rốt cuộc có tiền hay không? Ra tay ép ra ngoài hay là thế nào, mọi người cho một lời giải thích đi chứ." Một người khá nôn nóng hỏi.

"Có tiền, cực kỳ có tiền", Một người ở bên cạnh cười khổ nói, "Các anh không chú ý đến chiếc đồng hồ trên cổ tay anh ta chứ? Lange & Sohne, nhãn hiệu lớn của Đức, mấy chục ngàn tệ... Hơn nữa hiện tại trong nước có tiền cũng khó mua được."

Thành thật mà nói, Giang Triệt thật sự có rất nhiều tiền, tài sản ròng hơn một trăm vạn tệ, ở thời đại này tuyệt đối không phải số lượng nhỏ, nếu không 6 gian cửa hàng mặt tiền đường Nam Kinh ở thành phố Thượng Hải sẽ không có cái giá là 145 vạn tệ.

Mặc dù đa số người còn không ý thức được nguyên nhân ở trong đó, nhưng đa phần yếu tố quan trọng nhất là tiền, người có tiền là có tất cả, nhưng có danh tiếng thì...... còn xa lắm, hơn nữa không phải tất cả những người có tiền đều nhìn chằm chằm cùng một khối bánh ngọt, thời đại này, bánh ngọt nhiều lắm.

"Bán quần áo và bán cơm kiếm được nhiều tiền như vậy à?"

"Rõ ràng không phải đấu giá mua cửa hàng cho gia đình."

"Không chừng là người không tiện ra mặt, đang bồi dưỡng 'người hợp pháp hóa'."

[Nguyên văn tiếng Trung là 'găng tay trắng'. Nói một cách đơn giản, người này hoạt động như một người trung gian rửa sạch tiền bẩn, hoặc là một chiếc áo khoác 'hợp pháp' thực sự tham gia vào các vấn đề 'bất hợp pháp', để nguyên văn thì rất khó hiểu nên dịch giả sẽ để vậy để dễ hiểu hơn]

Kết quả càng phân tích càng thấy khủng bố, đây chính là lý do mà Giang Triệt nói từ trước, cứ để bọn họ suy đoán là được rồi. Đầu năm nay chỉ có tiền vẫn chưa phải là vạn năng, hối lộ số tiền lớn, Giang Triệt tiếc của, hơn nữa dễ dàng làm cho người ta 'nghiện ngập' quen mồm, hết lần này tới lần khác y lại là người không có bối cảnh... Vậy để cho họ suy đoán thoải mái, những người này sẽ tự giúp nhau đoán ra tên một người nào đó.

"Vậy thì để mấy người qua hòa giải đi, tự đắn đo một chút, nếu hai thiếu niên đó không có chỗ dựa vững chắc, thì làm như thường, hai bên hắc bạch cùng nhau thúc đẩy, gây chút chuyện với trong nhà của bọn hắn, khuyên bọn hắn từ bỏ...... Nếu nếu thực sự là 'người hợp pháp hóa', vậy thì chuẩn bị một lần nữa chia lại miếng bánh ngọt này đi."

Giang Triệt và Tần Hà Nguyên được khuyên bảo trở về, nếu không được tranh giá, y cũng muốn mua với giá thấp. Y sẽ cố gắng hết sức để không gây ra bất kỳ rắc rối nào về thủ tục hoặc các thủ đoạn khác.

Vừa ngồi xuống không lâu, những người khác đều đứng lên.

"Chủ tịch Đại và Giám đốc Ngưu đến rồi."

Chủ tịch Đại đương nhiên không phải là đại diện chủ tịch thành phố Lâm Châu, chỉ là hắn họ Đại mà thôi (tên TQ là Đại chủ tịch, dịch tiếng việt hơi ngược, để chủ tịch Đại nghe xuôi tai hơn, bởi gì chữ đại ở đây không phải là lớn, mà là chữ đại trong đại diện), lấy ngoại hiệu này có lẽ để thể hiện hắn là người có quan hệ rất tốt với chính quyền thành phố Lâm Châu.

Giám đốc Ngưu dĩ nhiên là Ngưu Bính Lễ.

Cả đống người xung quanh Giang Triệt có mối thù ngập trời với ông ta, ngay cả cửa hàng trong nhà cũng bị ông ta tìm phiền toái, nhưng trước đây vẫn chỉ nổi tiếng mà chưa được gặp mặt, đây là lần đầu tiên Giang Triệt nhìn thấy 'tên chó má' này.

Ngưu Bính Lễ cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Giang Triệt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK