Thủ phủ tỉnh Việt Giang, Lâm Châu.
Lần đầu tiên trong đời Giang mẫu rời khỏi phạm vi thành phố Thủy Xương, đã bốn mươi tuổi, lúc trước nơi bà đi xa nhất là đến thành phố một lần, vì tiết kiệm tiền nên đi nhờ xe, ngây người hơn nửa ngày mới trở về nhà được.
Người đời sau sẽ rất khó lý giải, ở thời đại này, khi một người phụ nữ nông thôn mới đến một thành phố lớn, ngoại trừ sự việc mới lạ, bà sẽ có bao nhiêu bất an và bối rối...
Dòng xe cộ trên đường phố kỳ thật cũng không dày đặc lắm, nhưng Giang mẫu một mình muốn thử nhiều lần, chỉ là không dám đi qua đường, bà nói nơi này không tốt lắm, về sau cháu trai lớn cũng không thể ra ngoài dã ngoại được, con trai còn bé nếu không đi dã ngoại thì không được?
Vì thế Giang Triệt đặc biệt hướng dẫn bà đi qua đi lại trên đường dành cho người đi bộ, cũng nói cho bà biết cho dù là đường dành cho người đi bộ, cũng không thể tuyệt đối tín nhiệm 100%, sau đó mới dẫn bà đến ngân hàng gửi tiền, cầm ra cuốn sổ tiết kiệm, nhìn sổ tiết kiệm mang theo vài số 0, tâm tình của Giang mẫu mới khá hơn.
Tâm tình Giang phụ tốt hơn rất nhiều, dù sao ông cũng là người 'từng đi buôn lậu' -- Giang Triệt thỉnh thoảng lén lút lấy chuyện này ra đùa với ông.
Sau khi đi ra ngoài, Giang phụ có một câu cửa miệng: "Triệt nhi, con yên tâm..." Cho dù Giang Triệt không biểu hiện ra vẻ lo lắng, ông cũng nói như vậy, đây thực ra là một trạng thái tâm lý của bản thân.
Vì thế Giang Triệt thỉnh thoảng cười đáp lại: "Cha, con yên tâm, dù sao cha cũng từng là người buôn lậu, chuyện gì mà chưa từng thấy qua chứ."
Sau đó Giang phụ liền nóng nảy, "Thằng nhãi con, lâu lắm rồi không bị đánh đúng không? Cút đi, cha chỉ tắt lửa tối đèn khiêng cái túi rồi bỏ chạy, khiêng cái túi rồi bỏ chạy có biết không, giày cũng mất vài đôi, con thì biết cái gì?"
Vì thế hai cha con bị hình ảnh đó chọc cho cười đùa toe toét.
Giang Triệt từ sau khi ra khỏi cửa liền ưa thích cãi nhau với cha, bởi vì như vậy y có thể thả lỏng một chút. Phụ nữ khẩn trương và bất an thì có thể trực tiếp an ủi, nhưng đàn ông tốt nhất không nên nói toạc ra, đổi một loại phương thức khác, nhất là khi đối phương là người cha vĩnh viễn hiếu thắng của mình -- cứng đầu nữa, biết mình đánh Yasuo KDA 0-15-0 nhưng vẫn phải pick bằng được.
Thật ra Giang phụ cũng bị cảm giác xa lạ và nỗi sợ hãi không biết về tương lai đang bao phủ, chỉ là làm đàn ông, ngoan cường như vậy, không chịu biểu hiện ra ngoài cho người khác thấy -- KDA 0-15 rồi nên tắt chat tắt ping của đồng đội.
Lúc này cha mẹ rất kiên trì, sau khi tìm được chỗ dàn xếp ổn thỏa thì đem Giang Triệt trở về trường học, nói là muốn tự mình tìm tòi, gặp phải vấn đề hoặc quyết định mấu chốt nào đó, đương nhiên sẽ thương lượng với y.
Được rồi, dù sao cách nhau cũng không xa.
……
Trở lại trường học, Giang Triệt vẫn giữ nguyên trong người ngoại trừ 300 tờ giấy chứng nhận, còn có tám ngàn tệ (hơn 15 triệu VNĐ thời giá 1992) quỹ đen.
Các bạn cùng phòng nhìn thấy y tươi cười vui vẻ như được mùa, như là đã thay đổi thành một con người khác, cuối cùng cũng an tâm, lôi kéo đi chơi Xì lác, đánh bằng thuốc lá, Giang Triệt hiện tại không nghiện thuốc lá, mười ngày nửa tháng cũng chưa chắc hút một điếu, chính mình không có thuốc lá liền lấy Trịnh Hân Phong để đánh cược, nói là thắng thì thuộc về hắn... Kết quả đương nhiên thua tụt quần.
Cười đùa ầm ĩ, cứ như vậy trôi qua ngày đầu tiên sau khi trở lại trường.
Ngày hôm sau, ngủ một giấc thật ngon rồi tỉnh lại, thời gian đang còn sớm, Giang Triệt phát hiện giường ngủ của Trịnh Hân Phong đã trống không.
Người thì đang ở góc tường, ngồi khoanh chân quay mặt vào tường, nhắm mắt ngưng thần, di chuyển chậm rãi.
"Làm gì vậy?" Giang Triệt hỏi một người bạn cùng phòng đã sớm rời giường.
Bạn cùng phòng khịt mũi rồi nói: "Gần đây bỗng nhiên bắt đầu luyện tập khí công, nói là sắp đạt thành một tiểu Chu Thiên rồi."
Khái niệm tiểu Chu Thiên này, Giang Triệt có chút quen tai cực kỳ, đạt thành hả? Thời đại này rất nhiều người đều có hiểu lầm tương tự, hoặc cho rằng mình đã tu luyện thành công, hoặc đã từng một lần cảm thấy mình có công năng đặc dị gì đó, rất khác với người thường.
Ví dụ như ù tai, hỏi người khác có nghe thấy rất nhiều côn trùng đang kêu hay không? Tất cả mọi người nói không nghe thấy, liền cho rằng mình có công năng đặc dị nghe được tiếng côn trùng.
'Hiện tượng ruồi bay' thì cho rằng công năng đặc dị của mình là có thể quan sát vi sinh vật bằng mắt thường.
Mùa đông cởi áo len ra thì thấy hiện tượng tĩnh điện kêu tanh tách, liền cho rằng mình là siêu nhân điện quang, vừa mới henshin xong...
Còn có người bị mộng tinh, cho rằng mình là người dán, công năng đặc dị là tạo ra bột nhão.
Có người bị tè dầm khi ngủ, cho rằng mình biết cách hồi xuân bản thân, trở lại thuở còn con nít...
Tóm lại tấ cả việc như cảm lạnh, phát sốt cùng những dị thường rất nhỏ của thân thể, đều sẽ bị khí công hóa một cách chủ quan, công năng đặc dị hóa.
Có ngốc hay không?
Về việc giả dối của khí công, có người nào hiểu rõ hơn Giang Triệt được chứ? Trịnh Hân Phong là bạn tốt của mình, không thể nhìn hắn trầm mê mặc kệ như vậy được, Giang Triệt chuẩn bị đi qua vạch trần lời nói dối này, miễn cho hắn lãng phí thời gian.
Rời giường hai chân đặt xuống đất, y vừa mới chuẩn bị đi qua kéo Trịnh Hân Phong lại, lão Trịnh đột nhiên cử động, thay đổi một động tác có chút hơi khó khăn.
Bạn học Trịnh xương cốt hơi cứng, động tác này làm ra rất không được tự nhiên.
Nhưng Giang Triệt mơ hồ có thể nhận ra......
Động tác này cực kỳ giống con sư tử biển đang ở trên bờ, trong yoga gọi là 'tư thế chó hướng lên trời', ngoài ra trong một quyển bí tịch khí công nào đó gọi là 'Cửu Chuyển Kim Thân Quyết' gọi là 'vấn thiên thức' (ngửa mặt lên hỏi ông trời).
Lời chú thích ngoại trừ miêu tả rất chi tiết các động tác, còn có bốn câu cố làm ra vẻ huyền bí: "Tứ chi chống đất, tiếp đất chi khí, ngẩng đầu vấn thiên, thụ thiên chi dưỡng."
Giang Triệt có loại dự cảm không được tốt lắm.
Rất nhanh, phỏng đoán của y đã được nghiệm chứng, Trịnh Hân Phong bị người khác quấy rầy, buồn bực đứng lên lấy ra một quyển sách đưa cho Giang Triệt, nói là hắn xem một bài giới thiệu trên tạp chí khí công nào đó, dùng hai mươi tệ để mua về.
Giang Triệt nhìn thoáng qua -- con mẹ nó chứ, 'Cửu Chuyển Kim Thân Quyết'.
"Thế nào?" Trịnh Hân Phong nhìn y đang sững sờ, đắc ý nói, "Liếc mắt một cái đã cảm thấy mê mẩn rồi phải không?"
Mình cảm thấy mê mẩn, Giang Triệt phục hồi tinh thần, kiên quyết nói rfa: "Thứ này chỉ là nói hươu nói vượn mà thôi."
"Cậu không hiểu."
"Tớ... không hiểu?" Giang Triệt thầm nói mẹ nó thứ này do mình viết mà.
"Cậu thì biết cái quái gì chứ."
Trịnh Hân Phong khinh bỉ một câu, lần nữa quay người đến phía đầu giường, lấy ra một quyển 'Khí công và công năng đặc dị', ném cho Giang Triệt nói: "Tự mình xem đi, đây chính là đại sư được tạp chí chính thức đưa tin, tôi cảm thấy lý luận của ông ta chân thật hơn nhiều so với những thứ kỳ quái bên ngoài, đây mới là khí công chân chính."
Không cần hắn nhắc nhở, Giang Triệt đã nhìn thấy, hàng tiêu đề lớn nhất trên bìa tạp chí -- "Tìm kiếm Hàn Lập đại sư".
Giở ra xem, mở đầu:
[Luôn có một người lao qua giới giang hồ nhanh như một tia chớp, khó mà tìm được tung tích.
Mùa đông cuối xuân năm 1992, thời tiết cuối năm, công viên nhỏ gần nhà ga Thượng Hải, cuộc sống trôi qua vẫn như bình thường...
Mãi cho đến sau này, mọi người mới ý thức được, ngày hôm đó kỳ thật là một ngày đặc biệt như vậy.
Mọi người nơi đó đến nay vẫn nhớ như in, hai tiếng sấm sét kia, một câu nói không chút gợn sóng được thả ra, đồ đệ bị vứt bỏ của phái Thanh Vân Môn... Hàn Lập.
Chúng ta không cách nào biết được Hàn Lập đại sư vì sao tự xưng là đồ đệ bị vứt bỏ, có lẽ nếu không phải như thế, hắn cũng sẽ không xuất hiện ở chỗ này.
Anh ấy đây rồi.
Anh ấy đi đâu rồi.
Thế ngoại cao nhân, hành tung khó tìm.
Nhưng anh ấy đã để lại một quyển 'Cửu Chuyển Kim Thân Quyết', còn có một hệ thống tu luyện khí công hoàn toàn mới, do giai đoạn Hậu Thiên và giai đoạn Tiên Thiên tạo thành, anh ấy dạy người khác yêu gia đình và hòa thuận, dạy người khác cần cù chăm chỉ làm việc, dạy người khác chăm chỉ khám bệnh chữa bệnh... cực kỳ giản dị tự nhiên.
Bởi vì chỉ có như vậy, chúng ta đang ở vào giai đoạn Hậu Thiên, mới có thể có được khí chất ổn định, hướng về Trúc cơ Tiên Thiên để tăng công lực của mình lên.
Tìm kiếm Hàn Lập đại sư, kỳ thật đại sư không thể nào tìm kiếm được, chúng ta chỉ có thể đi theo, chỉ có tinh thần đi cùng chỉ dẫn của anh ấy.]
Xem xong đoạn thứ nhất, Hàn Lập, không, Giang Triệt cả người đã nổi da gà.
Tiếp tục đọc, phía dưới có một hàng chữ tinh tế về việc giới thiệu công pháp, tâm đắc của quần chúng khi tu luyện thứ này, chuyên gia phát biểu...
Tóm lại, lý luận này rất tốt, rất phù hợp với thực tế, sau đó người tu luyện loại công pháp này, nói sau khi tu luyện thì thân thể khỏe mạnh, tinh lực rất dồi dào, dòng khí nóng chảy qua kinh mạch toàn người, hơn nữa gia đình rất hạnh phúc, vợ chồng không cãi nhau, không đánh con cái...
Lưu loát, tròn hai trang chữ kín mít.
"Đây là một quảng cáo bằng văn bản." Đời sau xem qua đã quá nhiều, Giang Triệt lập tức đưa ra phán đoán.
Có hiệu quả hay không? Sẽ có.
Bởi vì đã có rất nhiều người đã làm như vậy, tám chín phần mười 'đại sư' đều làm như vậy, người bình thường tùy tiện ai cũng có thể làm được.
Ví dụ như hai năm nay, mấy sinh viên đại học ở trong phòng ngủ rất nhàm chán, bịa ra một quyển bí tịch khí công, qua một thời gian thử lấy nó để kiếm tiền, thế là đăng quảng cáo trên tạp chí khí công quốc gia, mỗi quyển giá hai mươi tệ.
Rất nhanh, hóa đơn chuyển tiền và tiền mặt kẹp trong thư như tuyết bay tới.
Mấy học sinh này mỗi người kiếm được đầy chậu đầy bát, từ đó đi lên con đường 'đại sư' chân chính, có người xuôi nam mở lớp khí công, có người dạy cách dưỡng sinh, một người trong đó thậm chí còn mở một chuyên mục cá nhân ở CCTV: "XX giảng giải việc bảo vệ sức khỏe". Độ nóng kéo dài nhiều năm, kiếm được tài sản mười triệu tệ.
Vấn đề là ai đã làm việc này?
Giang Triệt đã xác định, Trịnh Hân Phong mua quyển 'Cửu Chuyển Kim Thân Quyết' này, chính là lấy từ bản chép tay của mình, ngay cả công nghệ cũng rất thô ráp, mà bản nguyên bản, nếu không có gì ngoài ý muốn, chắc chắn đang ở trên tay Triệu Vũ Lượng.
Tên kia nhìn cũng không giống có đầu óc lắm!
Giang Triệt dứt khoát lật đến trang cuối cùng:
[Lý luận khí công của Hàn Lập đại sư đã được xã hội công nhận rộng rãi, hiện tại, trải qua nhiều nỗ lực, đệ tử thân truyền duy nhất của đại sư, là đồ đệ Triệu Vũ Lượng nhiều lần rất rối rắm, cuối cùng quyết định vô tư dâng hiến điển tịch sư môn, cùng chia sẻ cho đại chúng.]