Giang Triệt thoáng nhìn thấy bảy tám mươi người đứng bên kia đường, chuyện này làm cho y chợt cảm giác mình giống như một tên côn đồ thời còn học cấp hai và cấp ba, cuối tuần kêu gọi các thanh niên có máu mặt khác đến trước cổng trường học tìm người. Nhìn xuống đồng hồ trên cổ tay, lại quay đầu nhìn về phía các sinh viên và giáo viên sắp đi ra sân trường, trong lòng tự nhủ tuy rằng hình tượng của bản thân cực kém, nhưng vẫn có thể cứu chữa được... Các cậu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.