Sắp xếp lại tâm tình của mình một chút, sau khi rửa mặt, Đường Nguyệt xách giỏ ra ngoài đi mua thức ăn, bỏ mặc Đường Liên Chiêu ở trong sân. Nghĩ lại tình cảnh ngày đó, nhiều người vây quanh Giang Triệt nói ra nhiều lời khó nghe như vậy, nhưng kết quả thì sao chứ, trong lòng Đường Nguyệt rõ ràng nhưng lại không có cách nào để nói rõ, sợ gây phiền toái cho Giang Triệt. Cho nên khi nhìn thấy em trai cùng đám người đó, mặt mũi nghiêm nghị lạ thường. Đường Liên Chiêu lại gần gọi: "Chị." Đường
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.