"Meo meo~ồ." Yếu đuối, rụt rè, dũng cảm, đầy tò mò và lòng tốt đơn thuần... mọi người đều có những trải nghiệm của riêng mình. Thế giới dịu dàng hơn. Cái miệng nhỏ nhắn khi phát âm cuối cùng vẫn hơi nhếch lên, Khúc Đông Nhi quay đầu lại, dùng ánh mắt vừa vô tội vừa nghi hoặc, khuôn mặt nhỏ nhắn ngẩng lên nhìn về Giang Triệt ở bên cạnh. Trong lòng cô bé hơi buồn bực, rõ ràng đã nghĩ mình phải tức giận, kết quả là phải tới giúp đỡ trước, còn làm một con mèo...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.