Chiếc ghế đạo diễn Nhĩ Đông Thăng để lại bị trống không, Giang Triệt không dám ngồi vào chiếc ghế mà mình vẫn ngồi. Hiện trường, trợ lý đạo diễn đang bận rộn chỉ đạo. Nhĩ Đông Thăng đã bỏ chạy, Giang Triệt bây giờ chỉ có thể nắm bắt được chính là nội tâm của y đối với kịch bản, về phần cụ thể thao tác, thật sự là một kẻ nghiệp dư. Uống một ngụm nước, Giang Triệt không hiểu vì sao, tự dưng có một dự cảm không tốt, loại linh cảm thần bí sẽ xuất hiện trên đường
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.