Tháng 10 năm 1993, đường phố thành Lâm Châu vào một đêm thu. Ánh đèn và bóng cây vội vã lướt qua trên cửa sổ xe. Chiếc xe tải hơi cũ, trong xe nồng nặc mùi vải vóc, nhưng cũng không hề khó chịu. Giang phụ ở phía trước, không nói lời nào, chăm chú lái xe, trước kia mỗi lần Giang Triệt từ đâu đó trở về, ông cũng đều tới đón, dù cho rạng sáng hay là nửa đêm. Vẻ mặt nhìn qua rất ổn định, nhưng từ mấy lần thắng gấp, cua gắt, theo tốc độ lái xe chậm lại,
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.