Tháng hai, trời rất nhiều mây, đã hơn năm giờ chiều. Bầu trời tối sầm, tường nhà hai bên đường phố rất u ám, cây cối mục nát, lá màu nâu và màu vàng cuốn theo gió trên vỉa hè được lát gạch, ngoại trừ cái lạnh ra, còn có một ít cảm giác hiu quạnh. Giang Triệt thò đầu ra cửa sổ nhìn một lúc, quay đầu hỏi: "Em đói bụng chưa?" Lâm Du Tĩnh quay đầu liếc y một cái: "Chẳng lẽ anh không nên mặc quần áo vào trước?" Áo sơ mi và áo len được gấp gọn gàng trên bàn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.