Mục lục
Ma Thiên Ký
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Các hạ vui lòng chờ một lát để ta trở lại bộ lạc nghe ngóng một phen, có lẽ sẽ thu được một ít tin tức về Tạo Hóa Bát.” Thất Khiếu Quỷ Vương vừa thu lấy túi da trước mặt vừa xoay người hóa thành một đoàn sương mù màu xám chui vào mô đất nằm cạnh bờ hồ.

Liễu Minh thấy vậy khẽ cau mày thế nhưng những người bên cạnh hắn vẫn tỏ ra bình tĩnh như không, thoạt nhìn không hề tỏ ra lo lắng chút nào.

“Không cần lo lắng, lũ Thất Khiếu Quỷ này cơ bản thực lực không mạnh, cộng thêm trời sinh nhát gan cực kỳ, nếu bọn chúng dám đem tài vật bỏ trốn thì đã sớm bị tiêu diệt không còn một mống.” Nam tử họ Mẫn chậm rãi giải thích cho Liễu Minh.

Họ Liễu tự nhiên hiểu rõ đạo lý bên trong, chỉ có điều thái độ cung kính của Thất Khiếu Quỷ Vương không khỏi khiến hắn mơ hồ nảy sinh cảm giác bất an. Thời gian uống cạn chén trà qua đi, một đoàn sương mù màu xám lần nữa bay ra từ mô đất gần đó, dựa vào độ mạnh yếu của khí tức, có thể xác định chính là Thất Khiếu Quỷ Vương.

“Mấy vị đạo hữu, ta đã hỏi thăm rõ ràng. Tộc nhân của ta quả thật có người phát hiện tung tích của Tạo Hóa Bát, chỉ là vị trí cụ thể mà ta hỏi được lại nằm ở ba khu vực khác nhau. Lão nhân bất tài cũng không thể phân biệt chỗ nào là thật, chỗ nào là giả. Hoặc là Kim Quang Quân các ngươi đánh mất không chỉ một cái Tạo Hóa Bát?” Sương mù vừa thu vào, Thất Khiếu Quỷ Vương đã cung kính ôm quyền, chậm rãi nói ra.

“Lão già này lại muốn lừa gạt chúng ta phải không?” Nữ tử áo đỏ nghe vậy bèn giận dữ quát to một tiếng.

“Tiểu lão nhân dù có thêm vài lá gan cũng không dám dối gạt các vị. Ngọc giản này có ghi lại ba vị trí xuất hiện tin tức của bảo vật kia, các vị chỉ cần tiến đến điều tra là có thể biết được thật giả.” Tên quỷ già dường như không hề bận tâm đến thái độ tức giận của nữ tử áo đỏ, ngược lại vẫn giữ thái độ cung kính lấy ra một miếng ngọc giản phát ra lam mang chói mắt tiếp đó dùng hai tay cung kính dâng lên cho nam tử họ Mẫn.

Vị tu sĩ Chân Đan cảnh vừa tiếp nhận ngọc giản liền đặt lên trán. Sau khi sử dụng thần thức kiểm tra một lượt, y mới cất lại vào trong tay áo rồi quay người phân phó đội viên xung quanh:

“Chúng ta đi!”

Vừa dứt lời, y đã hóa thành một đạo độn quang phá không bay đi. Nữ tử áo đỏ thấy đội trưởng tự mình hạ lệnh mặc dù có chút không tình nguyện cũng chỉ có thể trừng mắt liếc nhìn Thất Khiếu Quỷ Vương một cái sau đó uốn éo thân mình hóa thành một đạo độn quang đỏ rực theo sát phía sau. Liễu Minh và những người còn lại thấy vậy cũng không nói thêm gì, chỉ lần lượt hóa thành độn quang bay đi.

“Tiểu lão nhân cung nghênh chư vị lần sau lại đến!” Thất Khiếu Quỷ Vương ôm quyền thi lễ, khóe miệng khẽ nhếch một cái rất nhẹ, sau đó liền hóa thành một đoàn sương mù màu tro bay ngược về sau.

Trong nháy mắt, mặt hồ xanh biếc đã lần nữa khôi phục trạng thái tĩnh lặng vốn có. Cùng lúc đó, đoàn người Liễu Minh bằng vào độn tốc cực nhanh đã tiến đến một khu vực rừng rậm hoang sơ ở phía Nam.

“Đội trưởng, Thất Khiếu Quỷ Vương kia vô cùng gian xảo, chỉ sợ bên trong còn có điều chi lừa dối?” Vị thanh niên công tử ca đột ngột mở miệng hỏi.

Loại quỷ vật bản địa này vốn lấy việc mua bán tin tức cho cả hai bên để duy trì sự sống. Huống chi lũ Thất Khiếu Quỷ kia trời sinh dối trá, gian manh, vừa rồi bọn hắn tuy dùng vũ lực có thể miễn cưỡng uy hiếp đám quỷ vật kia nhưng không có gì đảm bảo bọn chúng sẽ không quay đầu bán tháo tin tức của bọn họ cho quân đoàn Ác Quỷ để cầu lợi.

“Tạo Họa Bát tất nhiên không thể xuất hiện cùng lúc ở ba địa điểm khác nhau nhưng chúng ta nhất định có thể tìm thấy bảo vật này ở một trong số chúng. Ba địa phương nói đến trong ngọc giản đều là địa bàn hoạt động của quân đoàn Ác Quỷ từ đó có thể thấy Thất Khiếu Quỷ Vương kia chưa hẳn không muốn mượn tay đám quỷ quân kia dồn ép chúng ta vào chỗ chết để báo thù một phen nhục mạ vừa rồi.” Nam tử cười nhạt một tiếng rồi mới trả lời một cách chậm rãi.

“Đội trưởng vì sao sau khi nhận được ngọc giản không để ta ra tay vặn cổ lão gia hỏa đáng ghét kia chứ?” Nữ tử áo đỏ lên tiếng mang theo một chút tức tối.

“Tuy nói lũ Thất Khiếu Quỷ kia gian trá dị thường, đã nhiều lần phá bĩnh chúng ta từ phía sau nhưng dù sao muốn xuống tay hạ sát cũng cần tìm được chứng cứ xác thực. Hơn nữa những tin tức mà bọn chúng cung cấp phần lớn đều có tính xác thực cao, sau này vẫn có thể trợ giúp chúng ta nhiều việc. Nếu vừa rồi lỗ mãng ra tay tiêu diệt đầu sỏ của lũ Thất Khiếu kia, ngày sau những ác quỷ cấp thấp khác khẳng định không còn can đảm tiến hành giao dịch với chúng ta.” Nam tử họ Mẫn chậm rãi giải thích.

Mọi người vừa đi vừa nói, trong nháy mắt đã tiến vào phạm vi rừng rậm. Địa phương này thoạt nhìn không giống những khu rừng bình thường khác, phóng mắt nhìn quanh chỉ có thể nhìn thấy một cảnh xanh nâu quẩn quanh bốn phía.

“Mọi người cẩn thận. Căn cứ vào tin tức thu được, khu vực này có không ít quỷ quân thường xuyên qua lại, trong đó không thiếu ác quỷ thống lĩnh có tu vi cực cao.” Sau khi thả ra thần thức kiểm tra bốn phía, tu sĩ họ Mẫn liền thấp giọng truyền âm nhắc nhở đám người Liễu Minh.

Mọi người nghe vậy, lập tức bày ra tư thế phòng thủ, tốc độ bay về phía trước cũng theo đó chậm lại một ít. Một lúc lâu sau, khi mọi người bay qua một khe núi bên cạnh khu rừng, một động khẩu lớn chừng mười trượng đột nhiên hiện ra bên trên thân núi, thoạt nhìn giống như một cái hố sâu, chỉ là từ bên ngoài nhìn vào căn bản không thể xác định nông sâu thế nào. Cùng lúc đó, Cảm Ứng Châu trong tay nam tử họ Mẫn rốt cuộc đã có phản ứng kịch liệt, phát ra kim quang chói mắt đồng thời không ngừng rung lắc dữ dội.

“Xem ra chúng ta đã gặp may mắn, địa phương tìm kiếm đầu tiên lại trùng hợp chính là nơi cất giấu Tạo Hóa Bát.” Lão già lưng còng thấy thế liền thốt lên mang theo chút vui mừng.

Những người khác thấy vậy không khỏi cảm thấy phấn khởi. Cả nhóm đồng loạt dừng việc phi hành đồng thời thời thả ra thần thức kiểm tra hố to trước mặt.

Xung quanh cửa động khổng lồ này có không ít dây leo, cành vụn. Toàn bộ vách hố là do nham thạch xám nâu trải thành. Từ đó toát ra từng sợi Âm khí màu tro giá rét thấu xương giống như dòng suối không ngừng tuôn ra từ miệng hố kia. Chỉ là âm khí vô hình vô chất không ngờ lại có thể ngưng tụ thành trạng thái sương mù như vậy khiến cho bọn họ mặc dù duy trì khoảng cách chừng hơn trăm trượng, vẫn cảm thấy hơi lạnh không ngừng kéo tới, mang theo cảm giác dựng đứng lông tóc.

Liễu Minh vừa thử thả ra thần thức xâm nhập vào bên trong mấy trượng đã bị âm khí chấn ngược trở lại, căn bản không thể cảm ứng tận cùng bên trong. Hiển nhiên nồng độ âm khí ở đây phải đậm ơn rất nhiều so với những địa phương khác.

“Âm khí ở đây nồng đậm như thế, nói không chừng phía dưới còn ẩn chứa chút ít nguy hiểm.” Liễu Minh hai mắt nhíu lại, đồng thời khẽ liếc xuống túi da bên hông rồi mới cẩn trọng nói ra.

“Liễu sư đệ nói không sai. Nơi này nhiều khả năng còn có quỷ vật cấp cao ẩn nấp. Nếu như chúng ta lỗ mãng đồng loạt xâm nhập vào trong, quả thật có chút mạo hiểm. Lần này để ta tự mình xuống đó một chuyến, các ngươi ở ngoài nhớ đề phòng cẩn thận.” Sau khi suy nghĩ một chút, tu sĩ họ Mẫn liền đưa ra đề nghị như vậy.

Bốn người lão già lưng còng nghe vậy, sau khi nhìn nhau vài lần, gần như đồng loạt gật đầu đáp “Vâng”.

“Hay để ta xuống đi, vạn nhất nơi đây bị quỷ vật cường đại phát hiện ra, nếu có Mẫn huynh canh giữ bên ngoài, sự tình sẽ càng ổn thỏa hơn một chút.” Liễu Minh chợt lên tiếng đề nghị.

Lời vừa nói ra đã khiến đám người thiếu phụ áo đỏ nhìn hắn bằng ánh mắt vô cùng kinh ngạc.

“Liễu sư đệ, âm khí nơi đây dày đặc như thế, chỉ sợ phía dưới còn có một quỷ vật với thực lực không kém. Ngươi thật xung phong xuống dưới một phen sao?” Tu sĩ họ Mẫn nghe vậy, thoạt tiên cũng khẽ giật mình nhưng lập tức lộ ra thần sắc giống như cười mà không phải cười.

“Không sao, Liễu mỗ vốn là đệ tử Lạc U Phong, chuyên tu luyện công pháp Quỷ đạo. Âm khí nơi này mặc dù nồng đậm nhưng cũng không ảnh hưởng đến ta quá nhiều. Hơn nữa, lại có thêm đội trưởng trấn giữ bên ngoài càng khiến tại hạ thêm phần an tâm tiếp nhận nhiệm vụ.” Liễu Minh mỉm cười trả lời.

Nữ tử áo đỏ cùng đại hán vạm vỡ nghe vậy, sắc mặt liền trở nên có chút khó coi. Họ Liễu kia nói như vậy chẳng khác nghi ngờ bản lĩnh của bọn họ. Lão già lưng còng mặt không biểu tình, tựa hồ không hề nghe ra ý tứ của đối phương. Còn vị công tử ca phong nhã nghe vậy chỉ cười xòa mà thôi.

“Nếu như Liễu sư đệ đã nói như vậy, ta cũng không ngăn trở thêm nữ. Nếu thật sự phát hiện quỷ vật lợi hại vượt qua khả năng ứng phó hoặc có bất kỳ sự tình không ổn, chớ nên liều mạng, nhanh chóng trở về.” Nam tử họ Mẫn rốt cuộc đồng ý nhưng không quên dặn dò vài câu.

“Điều này là đương nhiên, tại hạ nhất định dốc sức hoàn thành nhiệm vụ.” Liễu Minh nghe vậy chỉ cười nhạt một tiếng.

Sau khi ôm quyền thi lễ với mọi người một cái, thân thể hắn liền nổi lên hắc khí cuồn cuộn, tiếp đó cả người liền trực tiếp nhảy xuống miệng hố sâu hút bên dưới.

Sau khi thương lượng vài câu, đám người nam tử họ Mẫn lập tức chia ra, ẩn nấp thân hình tại khu vực sát bên cửa động. Trong chớp mắt, miệng hố lại khôi phục trạng thái tĩnh lặng vốn có. Vừa tiến nhập vào bên trong màn khí âm lãnh, Liễu Minh đã khẽ ngưng đà rơi, một tay nhẹ nhàng vỗ lên túi Dưỡng Hồn buộc ở bên hông, phóng ra một đạo kim quang vô cùng chói mắt. Chính giữa ánh sáng vàng rực là một đầu bọ cạp lớn cỡ bàn tay, chính là bản thể của Hạt Nhi.

Cốt Hạt vừa rơi xuống mặt đất, thân thể đã thình lình phóng lớn nhiều lần. Chỉ thấy toàn thân của nó phát ra lưu quang màu vàng vô cùng chói mắt, thoạt nhìn giống như hỏa diễm ánh kim hừng hực thiêu đốt. Hơn nữa, ấn ký xuất hiện giữa trán Hạt Nhi lúc này cũng thình lình hiện ra trên đầu của bọ cạp, từ đó bắn ra một đạo cầu vồng chói mắt màu vàng kéo dài mấy trượng về phía trước. Âm khí xung quanh vừa mới chạm phải luồng sáng này liền như băng tuyết bị lửa thiêu đốt, nhanh chóng tán loạn khắp nơi.

Liễu Minh chứng kiến cảnh này không khỏi giật mình ngạc nhiên. Vừa rồi, hắn sở dĩ xung phong tiếp nhận nhiệm vụ tiên phong tìm kiếm Tạo Hóa Bát, chủ yếu là do Hạt Nhi đang ở trong túi Dưỡng Hồn đã cảm ứng được gì đó khiến cho tiêu ký kim quan trên trán đột nhiên chớp nháy liên hồi, đồng thời ý chí của nó còn phát ra khát vọng tiến nhập vào hố sâu bên dưới giống như cực kỳ thèm muốn đồ vật nào đó. Họ Liễu cân nhắc một hồi, tự tin bản thân sở hữu Minh Cốt Quyết cùng Long Hổ Minh Ngục Công hộ thể, căn bản không cần e sợ âm khí ở đây, chỉ cần không đụng phải quỷ vật Thiên Tượng cảnh với thực lực của hắn hoàn toàn dư sức bảo vệ bản thân, lúc này mới dám xung phong tiến về phía trước.

Đúng vào lúc này, hai mắt Hạt Nhi thình lình trở nên đỏ rực, kim quang ngoài thân cũng đột ngột sáng rực hẳn lên, thân hình khẽ nhoáng một cái đã lập tức phóng về phía trước với tốc độ nhanh đến không tưởng.

“Hạt Nhi!” Liễu Minh thấy vậy vội vã truyền âm quát to một tiếng.

Nào ngờ, Hạt Nhi giống như hoàn toàn không nghe được tiếng gọi của Liễu Minh, thân thể chớp động vài cái đã chui tọt vào âm khí dày đặc phía trước. Liễu Minh thấy vậy không chút chậm trễ đề cao tốc độ đuổi sát phía sau. Chỉ là tốc độ của Cốt Hạt thình lình bạo tăng đến chóng mặt, trong nháy mắt đã rời khỏi tầm mắt của họ Liễu khiến hắn trong lúc thúc giục độn quang đuổi theo, nội tâm không khỏi âm thầm kinh hãi.

Độ sâu của cái hố này đã vượt xa dự tính của hắn, từ lúc xuất phát đến giờ cả hai đã vượt qua đoạn đường không dưới trăm trượng thế nhưng đích đến vẫn chưa thấy đâu. Hơn nữa, càng tiến sâu xuống dưới, âm khí xung quanh càng trở nên dày đặc khiến cho tầm bao quát của thần thức hoàn toàn bị hạn chế. Lúc này nếu bị quỷ vật tập kích, mức độ nguy hiểm không cần nói cũng có thể tưởng tượng được.

Sau khi suy tính thật nhanh, Liễu Minh quyết định quay ngược về sau. Chỉ thấy hào quang trên người hắn liên tục chớp động, trong khoảnh khắc ba vòng bảo hộ bằng pháp lực đã được tạo ra mới khiến hắn cảm thấy an tâm hơn một chút. Tiếp theo, hắn khẽ bấm niệm pháp quyết trong tay, triệu tập một đạo kiếm quang màu tím mang theo lôi quang lập lòe đồng thời xé rách âm khí xung quanh giúp hắn dễ dàng đề cao tốc độ đuổi theo Hạt Nhi. Càng hướng sâu xuống dưới, thông đạo càng trở nên chật hẹp hơn trước. Khi họ Liễu đang muốn đẩy cao tốc độ, phía dưới lại đột nhiên truyền đến một tiếng kêu bén nhọn hòa lẫn âm thanh gào rú vô cùng đáng sợ.

Âm thanh bén nhọn kia thình lình lại chính là giọng của Hạt Nhi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK