Âm thanh của Hải Yêu Hoàng vừa truyền xuống, không gian phía trên cung điện liền chấn động. Sau đó một một bàn tay lớn hơn mười trượng mang theo lam quang dần dần áp xuống vị trí ánh sáng màu bạc. Cự chưởng chưa hạ xuống nhưng uy áp cường đại đã bao phủ phạm vi trăm trượng phía dưới.
Diệp Thiên Mi đang ở trong Ngân quang cũng cảm thấy không khí xung quanh bị đè nén lại, nàng nhanh chóng ngưng tụ pháp lực, cự kiếm dưới chân cũng bị uy áp ép đến run lên bần bật, loạng choạng suýt ngã may mà vẫn trụ được. Khuôn mặt họ Diệp lạnh xuống, ánh mắt đẹp nhanh chóng chuyển động, một tay bấm niệm pháp quyết miệng phát ra một tiếng “Tật” khiến tám chuôi trường kiếm ngân sắc bên người đột nhiên lóe lên, nhanh chóng chui vào bên trong Cự Kiếm dưới chân nàng.
Cửu kiếm quy nhất ngay lập tức hình thành một quang trận bàng bạc to gần một mẫu bay lên, bên trong chứa đựng vô số ngân quang đang bay múa kéo theo một cột sáng Ngân sắc hình thành dưới mặt nước phóng lên trời. “Phốc” một tiếng, cột sáng Ngân sắc hóa thành một thanh kiếm bạc khổng lồ phóng thẳng lên trên, dưới ánh sáng chói lòa liền bổ một phát vào bàn tay không lồ màu lam kia.
Sau khi Kình Thiên Cự Kiếm phá thủng màn sáng lam sắc, một thân ảnh màu hồng nhạt nhanh chóng phá không bỏ chạy về hướng mặt biển phía trên. Hàng loạt những tiếng vỡ vụn vang lên phía sau, bàn tay khổng lồ bị chém làm hai nửa. Một điểm tinh quang màu bạc liền phá không xuyên qua đám vỡ vụn đó rồi biến mất không thấy tăm hơi.
Cùng một thời gian trong hầm băng tại cung điện dưới đáy biển. Có một khối băng trụ bao lấy một nữ tử, bản thể của Hải Yêu Hoàng đang lặng yên một bên, một tay vẫn đặt lên phía băng trụ, một tay bấm niệm pháp quyết. Sau khi bàn tay khổng lồ bị đánh nát, thân hình của gã liền run lên, hai mắt liền trợn ngược, mặt mũi tràn đầy dữ tợn, sau khi ngắm nhìn thật lâu nữ tử xinh đẹp trong băng trụ, thân hình khẽ chuyển động biến thành một hư ảnh lăng không biến mất.
Một lát sau, một tiếng rồng ngâm vang vọng đất trời phát ra từ trong tòa cung điện, một đầu Giao Long toàn thân màu lam nhạt to hơn mười trượng liền xông ra, giương nanh múa vuốt đuổi theo phương hướng mà Diệp Thiên Mi bỏ chạy. Trên đầu Giao Long có một chiếc sừng cong cong màu xanh da trời, thân thể của nó được phủ kín bằng lân phiến màu lam nhạt, bao phủ bên ngoài là một mảnh Lôi Điện thanh sắc dài và hẹp đang không ngừng lập lòe. Từ xa nhìn lại rất giống như khí thế của Chân Long, chỉ sau một chốc thời gian nó đã xuất hiện ở bên ngoài cấm chế dưới đáy biển sau đó liền phóng lên mặt biển phía trên. Trong nháy mắt, cầu vồng màu bạc đã bỏ chạy trong nước biển được mấy ngàn trượng và lên đến mặt biển, tạo nên một cơn sóng biển lớn hơn trăm trượng, thân hình vừa xuất hiện liền nhắm đến một hướng mà bay đi.
Một lát sau mặt biển mới trở lại yên tĩnh sau cơn sóng lớn, nhưng chưa được bao lâu lại một con Giao Long màu lam quang mang theo khí thế trùng thiên phá không cuộn tròn bay lên, ánh mắt nhanh chóng tập trung đến hướng chạy của Ngân sắc tinh hồng rồi vội vàng đuổi theo. Diệp Thiên Mi biến thành tinh hồng phía trước đã nhận ra đối phương đuổi theo không rời bởi những tiếng gầm gừ dữ dội vọng đến. Ngân quang lúc này lại hiện lên hàng loạt ngân săc phù văn đang nhanh chóng bạo liệt hóa thành một cỗ chấn động kinh người. Tinh hồng tỏa ra hào quang chói mắt, liền chớp nháy một cái lập tức đã xuất hiện ở cách xa sáu bảy mươi trượng. Độn tốc trở nên nhanh chóng hơn trước ít nhất hai lần.
Về phần Giao Long phía sau đuổi mãi không dời sau khi nhìn thấy cảnh này trong mắt liền rất kinh ngạc, sau đó một tia dữ tợn hiện lên, đồng thời trong miệng phát ra một tiếng rồng ngâm, thân hình lập tức biến mất. Từng vòng Lam Quang chói mắt liền nhanh chóng bộc phát ra hóa thành từng đợt sóng lam quang phô thiên cái địa bao phủ toàn thân gã, cùng với toàn thân bao phủ bởi từng vòng từng đợt lam quang độn tốc bởi vậy mà cũng tăng lên hơn một nửa.
Cả hai một trước một sau trong nháy mắt đã biến mất vô tung vô ảnh trên mặt biển.
**
“Cái gì? Hải Yêu Hoàng một thân một mình xông ra Hải Hoàng cung? Thật là quá tốt, đúng là trời giúp tộc ta rồi! Truyền lệnh xuống, sáu Đại Điện Chủ lập tức bắt đầu hành động, trước tiên diệt Hải Hoàng cung, sau đó mới tiến hành xử lý Hải Yêu Hoàng. Chờ sau khi chúng ta đánh bại hang ổ và vây cánh của gã, ta muốn xem một thân một mình Hải Yêu Hoàng có gì để đấu với toàn tộc ta.” Ở một chỗ đáy biển cách rất xa bên ngoài Hải Hoàng cung một lão già Hải tộc mình người đuôi cá đầu đội vương miện vàng kim trông rất uy nghiêm đang nghe một vệ sỹ bên cạnh bẩm báo tin tức liền cười to mà nói.
“Vâng, bệ hạ!” tên Hải tộc vệ sỹ lúc này liền tuân mệnh lui xuống.
“Hừ, Hải Yêu Hoàng, chờ bổn vương bắt lấy ngươi rồi sau đó cướp lấy Chân Đan xong luyện hóa Chân Nguyên của ngươi, chắc chắn có thể giúp ta một lần mà đột phá bình cảnh, lúc đấy ta chính là vương giả của khu vực Thương Hải này.” Ánh mắt Hải tộc lão giả lập lòe mà nhìn qua hướng của Hải Hoàng cung rồi lẩm bẩm nói, trên mặt hiện lên vẻ hưng phấn tột độ.
Sau thời gian một bữa cơm, vùng biển vốn đang yên tĩnh bỗng nhiên sôi trào hẳn lên. Từng đợt tiếng vang ầm ầm vọng đến, nước biển bắt đầu cuồn cuộn điên cuồng, từng đạo sóng lớn hơn mười trượng tiếp tục tiến đến, sau đó từng đợt Hải thú cực lớn to như những hòn đảo liên tiếp xuất hiện. Những con thú to lớn này toàn thân phủ khắp linh phiến, những cái miệng khổng lồ đầy răng nanh đang không ngừng phun ra nuốt vào nước biển, vừa mới trồi lên một lúc liền nhanh chóng hướng đến phía trước phá sóng mà đi. Trên tấm lưng to lớn của con Cự Thú đầy rẫy những người mặc áo giáp, đó là vệ sĩ Hải tộc, người nào cũng lăm lăm cầm Tam Xoa kích trên tay. Dưới ánh nắng chiếu rọi lên những tấm áo giáp của chúng làm lan tỏa ra những vòng sáng màu xanh da trời, từng đợt từng đợt nối tiếp nhau, xa xa mà nhìn trông khí thế vô cùng kinh người.
Trong lúc đó, chân trời phía xa kia lại truyền đến những tiếng kêu thanh minh to lớn của loài hải cầm. Rất nhanh sau đó có thể thấy được từng bầy hải cầm đông đúc tiến đến với tốc độ cực nhanh. Đây chính là loài hải cầm mà lúc trước Liễu Minh đã xem thấy trên biển, Thiện Sử Yêu Phong. Chỉ thấy từng trận cuồng phong mạnh mẽ hướng đến đại quân Hải Thú bên dưới. Mà sau khi chằng chịt đầy trời yêu cầm bay qua không bao lâu thì lại truyền ra những tiếng “Ông Ông” nổ lớn, khiến cho dưới mặt biển run rẩy không thôi. Từ xa có thể nhìn thấy những bóng đen to lớn xuất hiện, đó là hơn mười chiếc Phi Thuyền to như ngọn núi hiện ra. Những cự thuyền to tầm ba bốn trăm trượng, mặt ngoài đều những Linh Văn tinh mỹ màu xanh da trời, tại một số nơi còn tạc những gai nhọn hoắt to vài trượng đen nhánh trông dữ tợn dị thường. Trên boong thuyền có thể thấy được bóng người dày đặc, những giáp sĩ được võ trang toàn thân màu xanh da trời đứng thành hàng ngũ vô cùng chỉnh tề, sát khí trùng thiên, đây có thể là những dũng sĩ rất tinh nhuệ.
Trong đó trên một lối vào của một chiếc cự thuyền, một nữ tử mặc áo bào sặc sỡ đang đứng, đây chính là một cường giả Giả Đan của Vương tộc Thương Hải từng xuất hiện ở đảo Vân Xuyên, Chân Điềm. Sau lưng của nàng còn đứng hơn mười người, trên mặt họ có ba loại lân phiến là Hồng, Lam, Ngân của Hải tộc, ai ai cũng mang thần sắc nghiêm túc, quanh thân phát tán ra khí tức cường đại vô cùng. Họ chính là cường giả Hóa Tinh của tam tộc tại Vân Xuyên.
Phía sâu dưới đáy biển, có những bóng đen phát ra khí tức rất kinh người, chúng đang lặng lẽ bơi đến cung điện dưới đáy biển. Cầm đầu là một bóng đen cực lớn, đây chính là một con bạch tuộc cực lớn mang trên mình những yêu văn màu tím nhạt, có tám vòi mỗi vòi đều lớn hơn trăm trượng, ở phía trước đầu của nó là gương mặt tuyệt đẹp của một vị phu nhân, nhưng hai mắt của nàng luôn tỏa ra ánh sáng xanh lá chớp động, một tia cảm xúc tỏ ra cũng không có.
**
Cùng lúc đó.
Tại một lầu các có kiến trúc cao lớn gần cung điện đáy biển, có một nữ tử mặc một thân váy hồng đang đứng trong bóng tối, nhìn xem trên tay một khối mâm tròn tỏa ra những văn tự màu bạc, trong mắt nàng hiện lên một tia điên cuồng.
“Kha kha, không nghĩ tới Vương Tộc Thương Hải lại thật quyết đoán như vậy, Yêu Hoàng đại nhân vừa mới ly khai thì bên kia đã buông tay đánh một trận rồi. Đã như vậy ta và ngươi cũng nên bắt đầu hành động đi thôi. Những ngày qua ta đã ngầm giúp ngươi đuổi không biết bao nhiêu trận. Cường giả Yêu tộc phái đến chính là đợi ngày hôm nay.” Nữ tử phát ra những tiếng cười khe khẽ rồi quay người lại nói.
Từ chỗ bóng tối hiện ra một khuôn mặt, đây chính là Xích Lý một cường giả Hóa Tinh của Yêu tộc. Phía sau ả một đoạn không xa là một nữ tử tuyệt sắc da trắng như tuyết, nhưng mặt mũi lại tràn đầy kinh ngạc đó chính là Già Lam.
“Ngươi có thể bảo vệ ta trong sạch, ta vô cùng cảm kích, nhưng ta không cách nào hiểu được ngươi thân là Yêu tộc, lại là tâm phúc của Hải Yêu Hoàng, vì sao lại phản bội hắn để đầu nhập vào bổn tộc. Lúc trước nếu ngươi không dùng Tinh Diệu Kính liên lạc với tiền bối trong tộc, cũng cùng ta nói chuyện qua, ta tuyệt đối sẽ không tin những lời ngươi nói.” Già Lam chậm rãi hỏi lại.
“Hừ, chuyện của ta không cần phải nói cho một nhóc con Hải tộc biết rõ ngọn nguồn. Nếu không phải vì thân ngươi mang Mộng Yểm Chi Thể - có chút tác dụng đối với ta- thì ta đã mặc kệ sự sống chết của ngươi rồi. Được rồi, hiện tại Thương Hải Vương Tộc của ngươi đã có hành động, chúng ta bên này cũng muốn động thủ, nhớ rõ nghe lời ta mà làm việc. Đúng rồi, ta cũng muốn cho mỏ quặng bên kia biết tin tức để cho hắn cùng hành động, thay ta thu hút một số chú ý của thủ vệ. Hiện tại nơi này càng loạn càng tốt.” Xích Lý trừng mắt nhìn Già Lam rồi nói, rồi trong ngực móc ra một vật lớn chừng nửa tấc, đó là một quả tinh cầu bên ngoài sáng long lanh, chạm vào liền biến mất.
“Phốc” một tiếng.
Một phù văn óng ánh nhỏ cỡ hạt đậu lăng không hiện ra, rồi đón gió biến to thành như chiếc mũ rộng vành, ngay lập tức biến mất trong hư không.
“Đi thôi!”
Xích Lý liền ra lệnh, rồi thân hình khẽ đi xuống dưới lầu. Trong đôi mắt đẹp lấp lánh của Già Lam ánh lên dị sắc, hàm răng cũng khẽ cắn vào cặp môi đỏ mọng rồi vẫn theo đi xuống phía dưới.
**
Cùng một thời gian, tại huyệt động tại mạch khoáng dưới đáy biển. Bọn người Liễu Minh đang yên lặng chờ đợi. Bỗng nhiên trong không khí truyền đến một âm thanh rất nhỏ. Lam Tỳ đang ngồi một mình xếp bằng tại động quật. Đúng lúc này, tinh cầu to chừng nửa tấc bên hông của lão bỗng kêu lên một tiếng. Một màn như vậy đều thu hút sự chú ý của mọi người, không ít người bừng tỉnh chăm chú nhìn vào lão giả trước mặt mà đầy nghi hoặc. Nào ngờ vị cường giả Hóa Tinh này chỉ nhìn thoáng qua dây nhỏ trống rỗng bên hông, rồi mặt đầy vẻ giễu cợt, cũng không thèm mở miệng giải thích điều gì rồi hai mắt lại nhắm nghiền lại. Trong lòng bọn Liễu Minh cũng tràn đầy nghi hoặc, nhưng cũng chỉ có thể nhìn nhau chứ không dám có người nào lên tiếng. Toàn bộ động quật đều chìm trong không khí cực kỳ quỷ dị.