Mục lục
Ma Thiên Ký
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Liễu Minh quằn quại bay ra hơn mười trượng rồi mới miễn cưỡng giữ vững thân thể, sắc mặt tái nhợt, liên tục phun ra mấy ngụm máu tươi.

Trên mặt của gã Thiên Tượng Quỷ Soái chợt hiện lên vẻ kinh nhạc, không ngờ đến tên tu sĩ Nhân tộc Giả Đan kỳ này trực tiếp nhận một kích gần như toàn lực của hắn mà cũng chỉ phun ra mấy ngụm máu tươi thôi.

Sắc mặt hắn trở nên nghiêm túc, cánh tay vung lên, hướng về phía Liễu Minh trảo một cái vào không khí.

Âm thanh chói tai “Ong ong” bộc phát giữa không trung, dấy lên một trận cuồng phong, lập tức từng tia từng tia ánh sáng màu đen hiển hiện trên bầu trời, trong nháy mắt ngưng tụ lại rồi hóa thành một cự phủ màu đen lớn chừng một căn phòng từ từ hiển hiện ra, đột ngột bổ xuống đỉnh đầu Liễu Minh.

Một luồng linh áp nặng nề bộc phát ra, đến cả vùng trời gần đó cũng vặn vẹo biến hình, đồng thời hiện ra những vết tích hình gợn sóng mà mắt thường có thể thấy được.

Linh áp rất nhanh tác dụng lên cơ thể của Liễu Minh, khiến cho thân thể hắn đột nhiên trầm xuống, xương thịt toàn thân phảng phất như sắp nổ tung ra vậy!

Liễu Minh kinh hãi, đang muốn thi triển động tác gì đó thì một luồng bạch quang từ phía Kim Quang Thành kích bắn đến, đánh lên cự phủ nhanh như chớp.

Hào quang hai màu đen trắng đột nhiên phát ra bốn phía, cả hai cách Liễu Minh rất gần, hắn suy nghĩ thật nhanh, hắc khí ngoài thân tuôn ra cuồn cuộn bảo vệ cơ thể, không để cho hào quang hai màu đả thương.

Giờ phút này hắn miễn cưỡng có thể nhìn rõ chính giữa bạch quang là một ngọc hoàn màu trắng chỉ dài khoảng một trượng, thủy khí bốc lên, mang theo những tia linh tính như vật còn sống.

Đây đúng là một món pháp bảo!

Trên tường thành phía tây thành Kim Quang, Lão già họ Diêu đang đứng trong gió, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về Thiên Tượng Quỷ Soái ở phía xa.

Chỉ thấy hai tay hắn liên tục đánh ra mấy đạo pháp quyết, ngọc hoàn màu trắng đang giằng co với cự phủ màu đen bỗng quang mang đại thịnh, “đùng” một tiếng, nó đem cự phủ màu đen bắn ra xa rồi lập tức bay nhanh về.

Phía trên ngọc hoàn bộc phát ra một luồng bạch quang, quấn Liễu Minh vào bên trong.

Liễu Minh biến sắc, xoay đầu nhìn về phía khối thi thể hắc bào không trọn vẹn đằng xa rồi đánh ra một đạo pháp quyết, một luồng kim quang kích bắn trở về.

Trong kim quang là một tấm phù lục màu vàng nhạt, đó đúng là phù lục Hoàng Cân Lực Sĩ.

Sử dụng Hoàng Cân Lực Sĩ Phù xem như phương pháp thế thân là biện pháp Liễu Minh đã sớm quen thuộc, quả nhiên hôm nay nó cũng phát huy tác dụng lớn.

Một khắc sau, bạch quang bao trọn lấy thân thể của Liễu Minh, cùng với ngọc hoàn màu trắng hóa thành một luồng cầu vồng rực rỡ phá không bay đi, khiến cho tên Quỷ Soái kia căn bản không kịp ra tay ngăn cản. Sau vài cái chớp động đã đáp xuống phía trên tường thành phía Tây thành Kim Quang.

“Đa tạ Diêu trưởng lão!”

Trên tường thành, sau khi Liễu Minh thu hồi phù lục Hoàng Cân Lực Sĩ, hắn quay lưng hướng về phía Lão già họ Diêu cúi người thi lễ một cái.

Lão già họ Diêu thu tầm mắt khỏi tay của Liễu Minh, hướng về phía hắn hơi hơi khoát tay áo, lập tức ánh mắt lại chuyển sang tình huống ngoài thành.

Giữa bầu trời ngoài thành, Ngân Khải Quỷ Soái nhăn mày, cũng không tiếp tục truy kích Liễu Minh nữa, hắn khẽ vẫy cánh tay, cự phủ màu đen liền hóa thành một luồng hắc quang bay trở về tay hắn.

Cùng lúc đó, quân đoàn Ác quỷ đang vây công Kim Quang Thành cũng từ từ lui về trong những tiếng la hét, tạm thời không tiếp tục cuộc chiến nữa.

Lão già họ Diêu thấy quỷ quân ngoài thành tạm thời rút lui thì thở dài một hơi, lão quay đầu, đang lúc muốn mở miệng hỏi gì đó thì một luồng ánh sáng màu xám chợt lóe đáp xuống, hiện ra bóng dáng của một nam tử tóc xám, đúng là trưởng lão họ Vệ.

“Diêu huynh!” Nam tử tóc xám bắt chuyện với Lão già họ Diêu, đồng thời chuyển mắt nhìn sang Liễu Minh.

“Gặp qua hai vị Thái Thượng trưởng lão!” lúc này Liễu Minh cúi người hành lễ.

“Ta còn nhớ rõ ngươi tên Liễu Minh đúng không. Có một khoảng thời gian được phái đến cứ điểm Thái Thiên.” Nam tử tóc xám nhìn qua Liễu Minh, trên mặt hiện lên một chút nghi ngờ.

“Đúng là đệ tử. Lần này phụng mệnh lệnh của Bành trưởng lão, từ cứ điểm Thái Thiên một đường đột phá vòng vây đến nơi này là có chuyện quan trọng cần bẩm báo với hai vị Thái thượng trưởng lão.” Giọng nói Liễu Minh rất cung kính.

Lão già họ Diêu cùng với nam tử tóc xám tuy trong lòng đã có chút suy đoán, sau khi nghe thế vẫn cảm thấy kinh ngạc.

Hôm nay cả Kim Quang Thành dường như đã hoàn toàn chặt đứt liên lạc với ngoại giới, lại càng không liên lạc được với cứ điểm Thái Thiên, tuy hai người bọn họ cũng muốn phái đệ tử phá vòng vây ra ngoài nhưng bởi vì nhiều nguyên nhân nên đều không thể thành công.

“Nơi này không phải chỗ nói chuyện, đến đây.” Lão già họ Diêu vung tay áo xoáy lên một trận bạch quang, bao trọn cả cơ thể của Liễu Minh, bay về phía tháp cao bên trong thành.

Nam tử tóc xám nhanh chóng nhắn nhủ với vài trưởng lão chấp sự cảnh giới Chân Đan trên tường thành canh phòng cẩn mật quân đoàn Ác quỷ bên ngoài thành, sau đó thân hình cũng vụt lên một cái đi theo Lão già họ Diêu.

“Người lúc nãy chẳng phải là Liễu Minh sao?” trong đám đệ tử thủ thành rất nhanh có người nhận ra được Liễu Minh.

Trong vòng năm năm nay, trong Kim Quang Quân thì Liễu Minh xem như là một nhân vật có chút danh tiếng, kẻ biết đến hẳn hiển nhiên không ít.

“Chẳng phải ta nghe nói hắn được phái đến cứ điểm Thái Thiên sao, sao lại xuất hiện ở đây nhỉ?”

“Lẽ nào hắn từ cứ điểm Thái Thiên tháo chạy đến đây?” tu sĩ xung quanh lần lượt bàn luận.

Bên kia thành, sau khi đồng tử Hạo Nguyệt và nam tử họ Cổ liếc nhìn nhau, cả hai cũng đồng thời nghi ngờ, bất quá lúc này Liễu Minh đã bị hai trưởng lão Diêu Vệ mang đi rồi nên hiển nhiên bọn họ không buông lời hỏi han được.

“Liễu sư đệ sao lại trở về rồi….”

Trên tường thành, Mẫn Vinh đội trưởng của tiểu đội thứ bảy nhìn thấy Liễu Minh cùng với hai vị trưởng lão Thiên Tượng đi vào chủ tháp trong thành, trong miệng cũng thì thào tự nói.

Dưới sự dẫn dắt của hai người Lão già họ Diêu, Liễu Minh trực tiếp đi đến một căn phòng kín mít trong chủ tháp, tay áo Lão già họ Diêu run lên rồi mở ra một cái kết giới cách âm.

"Được rồi, bây giờ không có chuyện gì nữa rồi."Lão giả họ Diêu nói thản nhiên.

"Hiện tại tình huống ở cứ điểm Thái Thiên như thế nào?" Trung niên tóc xám có chút vội vàng không kìm chế được mà hỏi.

"Mấy ngày trước, cứ điểm Thái Thiên bị quân đoàn ác quỷ tập kích bất ngờ. May mắn là trong thành có bốn vị trưởng lão liên thủ mở ra Thái Thiên trận cho nên mới khó khăn lắm đẩy lui được quỷ quân... Hôm nay cả tòa thành bị quỷ quân dùng Huyền Môn Quỷ Táng trận phong tỏa xung quanh. Tất cả tu sĩ trong thành cùng với bốn vị trưởng lão đều bị nhốt tạm thời bên trong cùng với tất cả tín hiệu đưa tin trong thành đều bị cắt đứt... Ngoài ra, còn có bốn gã cấp bậc Quỷ soái trấn thủ trong quân địch..."Liễu Minh không dám giấu diếm, một mạch tóm tắt đơn giản tình hình ở cứ điểm Thái Thiên kể lại rõ ràng.

"Huyền Môn Quỷ Táng trận! Thì ra là thế, không thể trách được..." Lão giả họ Diêu lộ vẻ đăm chiêu thở dài rồi nói ra.

Trung niên tóc xám nghe thấy còn có bốn gã Quỷ soái thì lông mày liền nhăn lại sít soát với nhau.

Hôn nay tại Kim Quang thành cũng có hai gã Quỷ soái Thiên Tượng cảnh, hẳn là ba thành trì khác cũng gặp tình huống không khác lắm. Vậy là quân đoàn ác quỷ dốc hết toàn lực liền muốn nhổ tận gốc tứ đại quân đoàn cùng một lần.

"Đúng rồi, Hỏa Diệp sư thúc có xuất hiện không?" Trung niên tóc xám nghỉ ngợi bỗng nhớ đến điều gì, mở miệng hỏi.

"Hỏa Diệp sư tổ chưa từng xuất hiện qua vậy nên Bành trưởng lão cùng trưởng lão ba tông phái khác bàn bạc. Quyết định Tứ đại tông phái mỗi bên đưa ra một ra đệ tử để phá vây rời khỏi thành, gấp rút chạy đến tứ đại chủ thành... Đây là Bành trưởng lão giao cho đệ tử để đưa cho hai vị trưởng lão." Trong lòng bàn tay Liễu Minh hiện cái mâm tròn nhỏ đang phát ra ngân quang.

Mâm tròn này dường như được đúc từ kim loại đặc thù nào đó mà thành. Nhìn qua thì không có chút bắt mắt nào nhưng lại tản ra một loại khí tức khó hiểu.

Lão giả họ Diêu cùng trung niên tóc xám nhìn thấy mâm tron trong tay Liễu Minh tức thì biến đổi sắc mặc. Hai người bất chợt liếc nhìn nhau.

"Bành trưởng lão còn có nhắn nhủ gì với chúng ta không?" Lão giả họ Diêu hít sâu một hơi rồi ngưng trọng mà hỏi.

"Bành trưởng lão nói rằng hiện tại tình thế sinh tử mất còn ngay trước mắt. Chỉ có thể sử dụng thủ đoạn này mới thay đổi được tình thế cho nên các quân đoàn khác cũng sẽ làm như vậy." Liễu Minh cung kính trả lời.

"Tấm lòng bọn hắn ta có thể hiểu được. Thật ra hai người bọn ta cũng đã sớm có ý định đó nhưng mà liên tục lo lắng vì không có tín vật thứ ba này mà thôi." Lão giả họ Diêu nhận lấy mâm tròn từ tay Liễu Minh, bình tĩnh nói ra.

Trung niên tóc xám cũng liên tiếp gật đầu.

"Đúng rồi, để tiến hành thì phương pháp cuối cùng cần ba cái tín vật. Cái nào cũng cần thiết nhưng phải có chú văn bí truyền, có lẽ Bành trưởng lão đã sắp đặt tốt?" Lão giả họ Diêu suy nghĩ một chút liền đưa mắt nhìn Liễu Minh nói.

"Trưởng lão không cần lo lắng, Bành trưởng lão đã truyền thụ chú văn cho đệ tử." Liễu Minh sắc mặt không đổi bình tĩnh nói ra.

"Vậy là tốt rồi, trên người người có vết thương nên lúc này hãy đi nghỉ ngơi. Một khi khởi động vẫn còn cần ngươi hỗ trợ." Lão giả họ Diêu khẽ gật đầu rồi nói.

Liễu Minh đồng ý liền đi đến đại sảnh kiếm nơi hẻo lánh rồi khoanh chân ngồi xuống.

Ở ngoài thành Khôi Lỗi Thiên Công tông, cùng lúc bị bao vây bởi mấy vạn ác quỷ của quân đoàn. Số lượng so với Kim Quang thành xem ra không ít hơn chút nào.

Nhưng lúc này quân đoàn ở ngoài thành có thể thấy dường như đang rối loạn. Tường thành phía Nam của tòa thành trên bình nguyên có xác Khôi Lỗi tầm cỡ vài trượng bị ném đi, từ dấu vết hư hao được nhìn thấy thì hình như vừa bị phá hỏng không lâu.

Tại gian đại điện trong nội thành Khôi Lỗi, thanh niên chất phác mặc áo bào vàng bây giờ quần áo trên cơ thể đều bị rách nát cùng với nhiều vết thương. Lúc này hắn đang khoanh chân ngồi dưới đất kèm theo một gã trung niên có dáng người cao gầy, tóc trắng đang đứng bên cạnh. Tay phát ra một tầng ánh sáng màu trắng bao phủ thành niên chất phác vào bên trong.

Bên cạnh thanh niên còn có một lão đầu người lùn thân mặc sam hồng. Vóc dáng có chút quái dị nhưng khí tức phát ra từ trên người so với trung niên tóc trắng thì không kém hơn chút nào.

Một lúc lâu sau, thanh niên chất phác mở mắt, vết thương trên người đã khép lại hơn một nửa.

"Đa tạ Càng trưởng lão ra tay trợ giúp, đệ tử đã không sao rồi!" Thanh niên chất phác đứng lên khom người nói ra.

"Được rồi, chuyện khác để sau, ngươi hãy nói tại sao từ cứ điểm Thái Thiên tới đây. Chắc hẳn là có chuyện quan trọng cần nói cho hai người chúng ta biết." Trung niên tóc trắng thu hồi bạch quang trên tay liền nhàn nhạt nói ra.

"Đúng vậy, Phòng trưởng lão có ý định sử dụng Khôi Lỗi Huyền Tôn." Thanh niên chất phát khẽ đảo tay, trong tay có một khối hình lục giác đang xoay tròn.

Trung niên tóc trắng nhìn thấy khiến đồng tử có chút co lại. Lão nhanh chóng cùng người lùn mặc áo đỏ thoáng trao đổi bằng ánh mắt, cả hai đều khẽ gật đầu.

Trong mật thất của tòa nhà hình tháp nào đó tại Phục Ma thành.

"Thì ra là thế, nếu Thạch trưởng lão đồng ý đánh thức Thị Ma Tích thì chúng ta cũng nên làm theo như vậy. Ngoại trừ cách này thì không còn phương pháp nào có thể xử lý được." Mỹ phụ họ kỳ thở dài mà nói.

Ở bên cạnh, sắc mặt thanh niên lông mày dài mặc áo đen có chút kích động.

Trước mặt hai người có một có gái che mặt đang nghiêm chỉnh khoanh tay đứng im, lồng ngực có chút nhấp nhô, dường như pháp lực đã không thể chống đỡ nổi.

"Truyền lệnh xuống, tất cả đệ tử Phục Ma quân trong thành chuẩn bị sẵn sàng, nửa ngày sau tiến công phản kích." Mỹ phụ họ Kỳ lạnh giọng phân phó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK