“Hừ, năm xưa Ma Nha tiền bối niệm tình ngươi là Nhân tộc, tu luyện cũng không dễ, để tạo cơ hội cho ngươi hối cải, cho nên đã không tiếc tinh huyết trên một bàn tay hóa thành ngũ chỉ phong tạo thành phong trấn. Không ngờ ngươi lòng lang dạ sói, cuối cùng tà niệm vẫn không đổi.” Mộc Không tổ sư tức giận nói.
“Nói nhiều cũng vô ích, động thủ đi!” Huyền Vô Thường không muốn trả lời, y hừ lạnh một tiếng rồi hai tay liên tục bắt quyết, tiếp đó lại gầm nhẹ.
“Rẹt rẹt” mấy tiếng lớn
Từng cái xúc tu bằng máu tươi từ trong huyết hải quét ngang trận doanh của tu sĩ Nhân tộc.
Nơi chúng đi qua, dù là nhân tộc hay Minh trùng đều biến thành xác khô rơi xuống rào rào.
Trong lúc Mộc Không tổ sư và Huyền Vô Thường đối đáp, ba kẻ kia cũng xông vào trận doanh Nhân tộc từ ba hướng Bắc, Tây, Nam.
Ở phía bắc, tên đại hán râu quai nón kia đột nhiên hóa thành cự nhân cao chừng trăm trượng, cánh tay nổi đầy gân xanh chụp vào hư không, ánh sáng màu nâu lóe lên liền hóa thành ngọn núi nhỏ cùng màu.
Trong tiếng hét vang dội như sấm giữa trời quang, linh áp vô tận từ trong thân thể y bộc phát ra khiến cả Nhân tộc và Minh trùng đều hoa cả mắt, cơ hồ khó mà đứng vững.
Tiếp theo hai cánh tay y liền to thêm một vòng rồi xoay như chong chóng, đem ngọn núi nhỏ trong tay ném về một nơi nào đó trước mặt.
Một loạt tiếng “Ầm ầm” vang lên.
Lập tức có cả ngàn tu sĩ cùng Minh trùng cấp thấp liền hóa thành thịt vụn.
Cự nhân kia hưng phấn dùng hai tay liên tiếp đấm vào ngực mình rồi lại lao về một hướng khác.
Ở phía Tây, tình hình lại càng thảm liệt.
Tên thiếu niên mình quấn băng vải màu đen kia cười lạnh lùng, di chuyển như chớp trong biển người và trùng, chỉ thấy bóng không thấy người. Hơn nữa thân thể y giống như không xương, lúc thì kéo dài ra, lúc thì biến lớn, nhìn vừa rất ưu nhã lại vừa cực kỳ quỷ dị. Nơi y đi qua xuất hiện từng vết nứt không gian lớn nhỏ không đều.
Trước những vết nứt không gian xuất hiện như quỷ mị như vậy, dù là Nhân tộc hay Minh trùng, chỉ cần không cẩn thận liền bị cắt thành mấy khúc, chết mà không biết sao mình chết.
Ở phía Nam lại đầy sóng cuồn cuộn màu lục mang theo mùi xú uế lan tràn khắp nơi.
Trong lục vụ ngập trời, lão bà vốn dĩ trông già nua lại trở nên cực kỳ linh hoạt, thân hình như nhảy múa trong đó, vết nhăn đầy mặt cũng giãn ra, đôi mắt trở nên trong veo xanh biếc, giống như trong nháy mắt đã trẻ ra rất nhiều.
Trong vòng trăm trượng, tu sĩ Nhân tộc khi nhìn thấy lão bà kia nhảy múa, thì giống như bị mê hoặc trở nên ngây ngốc. Kẻ thì bị Minh trùng xé xác, kẻ lại bị độc vụ bao phủ.
Trong lục vụ, dù là Nhân tộc hay Minh trùng đều nhanh chóng bị hòa tan thành một dịch thể đặc quánh màu lục, theo điệu múa của lão bà, vụ khí liền cuốn hết những dịch thể này lại rồi bị lão bà hút vào miệng.
Sau khi hút dịch thể kia, dung nhan của bà ta cũng dần dần trẻ ra, mụn ghẻ trên người cũng dần biến mất, trong nháy mắt liền biến thành một mỹ phụ trung niên hơn bốn mươi tuổi.
Nhất thời, tiếng kêu thảm thiết vang lên tứ phía.
Tu sĩ đê giai và trung giai xung quanh đều không thể chống nổi một kích của tứ đại tà tu Thông Huyền cảnh kia, trong nháy mắt đã có mấy chục chiến đoàn tan rã.
Sau khi đám tà tu Thông Huyền này xuất hiện, thế cục vốn đã ổn định lại nổi phong ba.
Nhưng hiện tại hơn nửa Minh trùng trung đê giai đã trúng độc mà chết, liên minh sao có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy.
Có điều đại bộ phận Thông Huyền đại năng đã bị Minh Trùng Chi Mẫu ngăn cản, thế cục dần nằm ngoài tầm khống chế của Nhân tộc, biến thành một trận chiến sinh tử thực sự.
Tu sĩ Nhân tộc gấp gáp truyền âm với nhau, theo đó, những tu sĩ Chân Đan trở lên vốn đứng ở vùng trung tâm bày trận hoặc chỉ huy tác chiến đều được tổng động viên.
Những người này vốn là lực lượng tinh anh cuối cùng, được các môn phái cố sức giữ lại để làm người kế thừa sau này. Nhưng trước tình hình như vậy, cũng buộc phải điều động. Dù sao một khi bại trận, Trung Thiên đại lục chắc chắn bị chiếm đóng, ngay cả cơ hội phục hưng cũng chẳng còn.
Lập tức có rất nhiều tu sĩ lập thành pháp trận đối phó với tà tu Thông Huyền, lại có một số tu sĩ Thiên Tượng đứng ra chiến đấu trực tiếp với phân thân của Minh Trùng Chi Mẫu.
Cuộc chiến đã tiến vào giai đoạn ác liệt nhất từ trước tới nay.
Liễu Minh ở trong vùng trung tâm của trận chiến cũng nhận được truyền âm, khi hắn phát hiện tình hình không ổn thì xung quanh đã bị trung cao giai Minh trùng bao vây chặt.
Liễu Minh sa sầm nét mặt, nhanh chóng suy nghĩ đối sách.
Tình hình trước mắt, nhất định phải tính trước đường lui.
May mà Minh trùng xung quanh hắn tuy nhiều nhưng đều chỉ đến Chân Đan cảnh là cùng, như vậy hắn vẫn còn cơ hội chạy thoát.
Liễu Minh quát lớn một tiếng, toàn thân bao phủ hắc khí, hóa thành một con giao long màu đen không lùi mà xông thẳng về phía một đám Minh trùng không xa trước mặt.
Với thành tựu về Long Hổ Minh Ngục Công của hắn hiện nay, những vụ giao màu đen này đã có thể điều khiển như ý, lại phối hợp với Kiếm Ảnh Phân Quang Thuật của Khổ Luân Kiếm thì những Minh trùng Chân Đan cảnh bình thường kia chỉ cần đụng phải hắn liền hóa thành hư vô.