Cầu gió Đông, La Hầu ra sức mọn
Dốc tài vật, Liễu Giả up Chân Đan.
(Vạn Thế Ma Quân)
Chỉ thấy bóng người chợt lóe, Liễu Minh đã nhanh chóng xuất hiện bên trong ‘lồng giam’ màu xám.
“La Hầu tiền bối, tại hạ đã nắm được cảm ngộ tiến giai Chân Đan, khẩn mong tiền bối hiện thân tương kiến!” Họ Liễu vừa cao giọng thông báo vừa nhìn khắp bốn bề.
Không gian đặc thù này đến hôm nay đã rộng hơn mười dặm khiến giọng nói của hắn vang vọng không dứt. Trong hai mươi năm nay, Liễu Minh cũng từng mấy lần kêu gọi La Hầu thế nhưng đối phương vẫn chưa lần nào phản ứng. Nhưng lúc này, hắn vừa dứt lời, một thân ảnh quen thuộc đã chợt hiện ra.
“La Hầu tiền bối!” Liễu Minh sắc mặt vui vẻ, chắp tay thi lễ một cái.
Người tới chính là La Hầu!
La Hầu đưa mắt đánh giá Liễu Minh vài lần rồi khẽ gật đầu:
“Cũng không tệ lắm, trong lúc ta ngủ say, tu vi của ngươi đã tiến bộ rất nhanh!”
“Những lời tiền bối căn dặn, vãn bối vẫn luôn ghi nhớ trong lòng, chưa từng dám ngơi nghỉ việc tu luyện một cách liều mạng.” Liễu Minh đáp lời một cách bất đắc dĩ.
La Hầu nghe vậy chỉ cười hắc hắc chứ không nói gì.
“Lúc trước tiền bối đã nói, đến lúc cần sẽ sử dụng khả năng của lồng giam để hỗ trợ vãn bối tiến cấp Chân Đan. Hôm nay, mọi thứ đã được chuẩn bị kỹ càng.”
“Hừ, ta đã đáp ứng ngươi rồi tự nhiên sẽ làm được. Bất quá cơ hội như vậy chỉ có một lần, ngươi thực tin chắc bản thân đã chuẩn bị kỹ càng mọi thứ?” La Hầu thản nhiên nói
“Trong mấy chục năm gần đây, tại hạ vì chuẩn bị tiến giai Chân Đan đã góp nhặt không ít thủ đoạn vì vậy đối với bản thân vẫn có lòng tin rất lớn!” Liễu Minh nói như chém đinh chặt sắt.
“Tốt lắm, ngươi trước hết cứ chuẩn bị sẵn sàng. Ta ở nơi đây bất cứ lúc nào cũng có thể thúc giục lồng giam hỗ trợ quá trình tiến cấp.” La Hầu nghe vậy bèn nhẹ gật đầu.
“Đa tạ tiền bối!” Liễu Minh chắp tay thi lễ với họ La một cái rồi khẽ động thân hình rời khỏi không gian tù lung.
Gần như ngay lập tức, Liễu Minh đang ngồi trong hố sâu bỗng nhiên mở mắt, khẽ động thân hình, bay ra một bãi đất trống bằng phẳng.
“Hạt Nhi, thời gian tiếp theo ta muốn bắt đầu trùng kích cảnh giới Chân Đan. Đây là trận bàn cùng trận kỳ của đại trận Phổ Độ, ngươi đem chúng bố trí chung quanh sau đó giúp ta hộ pháp cẩn thận, đừng cho bất cứ vật gì quấy rầy đến quá trình tiến giai.” Liễu Minh vừa nói vừa lật tay lấy ra một chồng trận kỳ ánh kim cùng trận bàn, giao cho Hạt Nhi.
“Chủ nhân yên tâm. Ta nhất định không để kẻ nào làm phiền đến ngài!” Sau khi nhận lấy vật dụng cần thiết, Hạt Nhi liền gật đầu ra vẻ đã hiểu tiếp đó khẽ nhoáng thân hình xuất hiện cách đó không xa, bắt đầu bố trí một phen.
Cơ hội Kết Đan lần này tuy nói có chút bất ngờ. Nhưng cũng không nằm ngoài dự liệu của hắn, dù sao công pháp họ Liễu tu luyện cũng thuộc quỷ đạo nhất mạch vì thế Cửu U Minh Giới vẫn là địa điểm ngưng kết Chân Đan tốt hơn so với Ác Quỷ Đạo. Thậm chí có thể nói, Cửu U Minh Giới cũng là một trong những nơi bắt nguồn công pháp quỷ đạo. Về phần cấm chế thần bí dưới đáy sông Minh Hà chính là cơ duyên bất ngờ giúp hắn gia tăng vài phần thành công. Cho nên, hắn nhất định phải nắm lấy cơ hội ngàn năm một thuở trước mắt!
Nghĩ tới đây, Liễu Minh từ từ khép chặt hai mắt, bắt đầu tĩnh tọa điều tức bản thân. Nửa ngày sau, khi hắn lần nữa tỉnh lại, đôi mắt đã càng trở nên rạng rỡ hơn nữa còn ẩn ẩn xuất hiện hắc quang lưu chuyển. Vào lúc này, vô luận là thể xác, tinh thần hay là pháp lực đều được họ Liễu điều chỉnh đến trạng thái tốt nhất. Chỉ thấy Liễu Minh khẽ vung một tay, trên mặt đất đã có thanh quang lóe hiện mang theo một đống linh thạch sắc xanh lớn nhỏ ước chừng bốn năm mươi khối, đúng là Tụ Linh Thạch mà hắn thu được khi tham gia phế tích của Thượng giới trước đây. Lúc này, hai tay của hắn liên tục bay múa, đánh ra đạo đạo phù văn chia ra rải đều mặt đất chung quanh. Rất nhanh, phạm vi bán kính một trượng lấy hắn làm trung tâm đã xuất hiện từng đạo linh vân xanh nhạt tạo thành pháp trận hình tròn. Sau khi hoàn thành mọi việc, Liễu Minh lại nhìn chung quanh một vòng, xác nhân không còn gì sai sót bèn đan chéo hai tay cuốn lên từng đạo hắc khí nhấc bổng Tụ Linh Thạch trước người, bố trí chuẩn xác vào đường vân khảm trên mặt đất. Rất nhanh, một tòa pháp trận Tụ Linh đã được hoàn thành. Trong nháy mắt, lực hút vô hình lập tức dẫn dắt âm khí khắp nơi tụ lại nơi đây.
Âm khí nơi đáy dòng Minh Hà vốn dĩ dày đặc, lại thêm Tụ Linh trận tăng phúc liền trở nên nồng đậm gấp nhiều lần. Lúc này, quanh người Liễu Minh đã hiện lên một tầng âm khí đen kịt, hơn nữa trên đầu hắn còn mơ hồ hiện một vòng xoáy u ám đen kịt, mang theo khí lạnh giá buốt đến tận xương tủy. Cũng may, Liễu Minh những năm nay đã tu luyện Minh Cốt Quyết đến tầng thứ chín vì vậy năng lực chống cự với khí tức âm hàn cũng theo đó tăng lên không ít, tuy vẫn cảm nhận hàn ý dày đặc nhưng cũng không vì thế nảy sinh vấn đề bất ổn.
“Không xong, ta quên mất mật độ thiên địa linh khí tại Cửu U Minh Giới lại vô cùng mỏng manh, cho dù có bố trí Tụ Linh Trận cũng tụ tập được mỗi Cửu U âm khí!” Đột nhiên Liễu Minh vỗ đùi đánh đét một cái như nhận ra vấn đề quan trọng.
Hắn tu luyện Minh Cốt Quyết tuy có thể chuyển hóa âm khí thành pháp lực để sử dụng thế nhưng bản thân nói cho cùng vẫn là tu sĩ Nhân tộc. Hôm nay quá trình ngưng kết Chân Đan nếu không được thiên địa linh khí phụ trợ sẽ khó có thể thành công. Hắn vừa rồi xuống tay bố trí pháp trận Tụ Linh loại nhỏ cũng vì đề cao mật độ linh khí xung quanh. Thế nhưng giờ phút này, thiên địa linh khí lại vô cùng mỏng manh vì vậy Tụ Linh Trận chỉ có thể ngưng tụ lượng lớn âm khí giá rét mà thôi. Tiến vào Cửu U Minh Giới hơn mười năm nay, hắn vẫn luôn dựa vào đan dược và linh thạch để khôi phục pháp lực, bởi vậy không cần lo lắng đến vấn đề thiên địa linh khí thế nhưng hạn chế này hiện nay lại trở thành phiền toái lớn nhất.
“Chờ đã, linh thạch, có rồi!” Liễu Minh trong lòng khẽ động giống như nghĩ tới điều gì.
Chỉ thấy Liễu Minh khẽ vung tay, mặt đất bên dưới đã xuất hiện một ngọn núi nhỏ chỉ toàn linh thạch, trong đó phần lớn đều là thượng phẩm linh thạch, chừng hơn vạn khối. Số lượng trung phẩm và hạ phẩm linh thạch càng nhiều đến mức không thể tả xiết. Những thứ này chính là toàn bộ vốn liếng mà hắn gom góp những năm gần đây. Hôm nay, hắn đã bất chấp tất cả, phóng xuất toàn bộ. Tuy rằng có chút đau lòng thế nhưng vấn đề linh khí được giải quyết khiến hắn an tâm hơn nhiều, trên người hắc khí tuôn ra quấn lấy linh thạch nằm trên mặt đất.
Rầm rầm rầm!
Hắc khí quấn lấy mấy vạn khối linh thạch, lập tức làm chúng vỡ vụn ra. Ngay lập tức, từng luồng thiên địa linh khí cực kỳ tinh thuần tràn ra khắp bốn phương tám hướng, sau đó dưới tác dụng của pháp trận Tụ Linh, chúng quay ngược lại hội tụ vào khu vực trung tâm - phía bên trong vòng xoáy âm khí. Lúc này, thiên địa linh khí đã hóa thành đám mây trắng tràn vào đám sương mù đen, bao phủ toàn bộ thân hình Liễu Minh. Vòng xoáy trên đỉnh đầu hắn cũng dần dần biến thành hai màu đen trắng xen kẽ nhau. Hạt nhi thấy vậy liền vội vàng lẩm bẩm đọc pháp quyết, liên tục điều khiển trận kỳ trong tay. Đại trận Phổ Độ muốn vận hành bình thường cần đến hai người điều khiển, nhưng bây giờ không phải lúc đối địch mà chỉ để che dấu hiện tượng dao động pháp lực khi Liễu Minh tiến giai, để tránh gặp phải phiền toái thì chỉ cần một mình Hạt nhi là đủ.
Dưới sự chủ trì của Cốt Hạt, một màn sáng màu vàng nhạt dần dần được hình thành bao phủ cả Liễu Minh và trận pháp Tụ Linh khiến tất cả động tĩnh bên trong đều không truyền ra bên ngoài cấm chế. Ở chính giữa trận pháp Tụ Linh, Liễu Minh cảm giác như đang ngâm mình trong một dòng suối nóng lạnh luân phiên làm hắn cảm thấy vô cùng thoải mái. Một cảm giác khoan khoái dễ chịu khó có thể diễn tả bằng lời theo tứ chi bách hải truyền vào trong thần thức hải của hắn. Lúc này, họ Liễu nhắm nghiền hai mắt, tinh thần đã tiến vào cảnh giới vô ngã. Rất lâu sau, hắn từ từ mở mắt, bên trong linh hải liền có một luồng pháp lực cực kỳ tinh thuần đang bắt đầu vận chuyển chậm rãi.
"La Hầu tiền bối, bắt đầu được rồi." Hắn nói thầm một câu rồi lật tay lấy ra bảy tám cái bình nhỏ, đổ ra các loại đan dược phụ trợ bên trong, chỉ cần loại nào có chút tác dụng với việc kết đan, hắn đều mang ra sử dụng.
Đột nhiên, bên trong Linh Hải truyền đến một tiếng vang nhỏ, một đốm bọt khí nhỏ như hạt đậu chợt hiện ra mang theo pháp lực ấm áp điên cuồng tràn ra. Lúc này, tất cả các luồng pháp lực tập trung vào người làm thân thể hắn chấn động mạnh một cái. Trong cơ thể hắn, một trăm năm mươi ba khỏa kết tinh pháp lực ở giai đoạn Giả Đan đang tụ lại ở ngay trên Linh Hải, được linh lực bao phủ liền lóe linh quang, lập tức rung động theo tiết tấu nhất định.
Hiện tại, vòng xoáy hai màu đen trắng phía trên đầu hắn đang xoay càng lúc càng nhanh dần dần hình thành một cái phễu, từng luồng linh khí đen trắng vô cùng tinh thuần đang không ngừng dũng mãnh tràn vào Thiên linh cái của Liễu Minh, len lỏi vào trong các đường kinh mạch của hắn rồi hội tụ ở Linh Hải, chui vào trong Giả Đan. Dần dần xung quanh "Giả Đan" sáng lóng lánh bắt đầu có từng đoàn từng đoàn sương mù hai màu đen trắng lượn lờ.
Thời gian chầm chậm trôi qua, nháy mắt đã trải qua một năm.
Một ngày nào đó, bầu trời phía trên Minh Hà luôn luôn âm u mờ mịt tự nhiên xuất hiện vô số lốc xoáy. Ngay sau đó, gió lớn nổi lên, làm cho các vùng khí lưu xung quanh mấy trăm dặm trở bị hỗn loạn, Minh Hà vốn bình tĩnh cũng trở nên giận dữ, bắn lên vô số bọt nước. Bầu trời cũng dần dần hình thành một đám mây đen vô cùng lớn, không gian tối sầm lại. Sau một khắc, bên trong mây đen truyền ra âm thanh đùng đoàng kinh thiên động địa, vô số tia sét như những con điện xà lập lòe hiện lên.
Trong cơn gió dữ dội, sấm sét ầm vang cả trời đất.
Bên dưới đám mây đen, tất cả Âm Thú của Minh Hà cũng cảm nhận được khí thế to lớn của lôi vân, bèn theo bản năng bỏ chạy tán loạn. Đúng lúc này, bên trong lòng sông chợt xuất hiện một vòng xoáy hơn trượng rồi nhanh chóng mở rộng ra, chỉ chốc lát đã lên tới hai ba mươi trượng.
Rầm rầm!
Ở giữa vòng xoáy, một bóng đen phi thân ra, đứng ở ngay dưới lôi vân, hắc khí trên người hắn tản ra lộ ra một khuôn mặt bình thường, là một nam tử áo đỏ. Chính là Liễu Minh. Chỉ thấy bây giờ toàn thân hắn cơ bắp căng cứng, gân xanh lộ rõ, bên ngoài bao phủ một màn sương đen mỏng giống như đang được một con rắn lớn quấn lấy. Liễu Minh vừa xuất hiện, những tia sét giống như thấy chỗ để trút giận, tiếng sấm càng mạnh mẽ hơn, những tia sét chợt lóe liên tục, từ trên lôi vân lao xuống bóng người phía dưới