Kim sắc thần lôi khắc chế lam quang
Ngũ sắc lôi thần chém đầu bạch cốt.
(vuongtuphuong)
“Sơn Hà Đại trận” vây đối thủ
Kiếm “Hư Không” được hỗ trợ Thần Lôi
Một nhát chém ra Thi Ma phải lìa đời
Làm trận chiến tức thời thay cục diện
(andreyquoc)
Liễu Minh thấy cảnh này, sắc mặt đại biến hai tay liên tiếp đánh ra đạo đạo kiếm quyết. Kiếm quang kim sắc tiêu tán đi, một lần nữa biến thành một thanh kiếm nhỏ màu vàng kim, "Vèo" một tiếng, tránh thoát được công kích của cự mãng màu lam quay về bên cạnh hắn. Lần này tranh đấu chỉ trong chốc lát vậy mà kim quang của Hư Không Kiếm ảm đạm đi không ít, Linh tính có vẻ cũng bị hao tổn vài phần. Liễu Minh nhìn qua tiểu kiếm trong lòng nổi lên vài phần đau xót.
"Cẩn thận, cái này không phải lam quang diệt hồn bình thường, vốn dĩ nó không có lực cắn nuốt cường đại như vậy." Trong lòng Liễu Minh lại vang lên giọng nói của Ma Thiên.
Liễu Minh nghe vậy sắc mặt trầm xuống, vô số ý niệm chuyển qua trong đầu.
Khô Lâu đắc ý cười to một tiếng, lại phun ra một cỗ ánh sáng màu lam chui vào trong cơ thể cự mãng, ánh sáng màu lam vừa chui vào thân thể cự mãng lập tức lại cuồng trướng thêm vài phần, dưới bụng thình lình hiện ra bốn cái Long trảo. Cự mãng đột nhiên biến thành một con Giao Long màu lam, giương nanh múa vuốt đánh tới khí thế rất đỗi kinh người.
Liễu Minh điểm tay một cái đã thu Hư Không Kiếm Hoàn vào trong kiếm nang, nhìn thấy cự mãng màu lam ánh sáng quanh thân đại thịnh, trên người hắn phát ra tiếng sét đánh, vô số đạo kim hồ điện quang bắn ra. Kim sắc điện xà không ngừng múa lượn trên tay.
Hai tay hắn thoáng mơ hồ, xiết chặt thành hai nắm đấm, tung quyền về phía cự mãng.
"Phanh" một tiếng!
Hai nắm đấm vàng kim hung hăng đánh vào đỉnh đầu cự mãng màu lam. Cự mãng màu lam bị kim sắc điện quang bao bọc lại thân thể bỗng nhiên cứng đờ, tiếp theo một cỗ lực lượng đáng sợ từ hai nắm đấm truyền ra, thân hình cự mãng run lên bắt đầu tán loạn, mấy cái chớp động đã bạo liệt ra, biến thành băng tinh màu xanh da trời bay tứ tán.
Tình huống chuyển tiếp đột ngột, Khô Lâu khẽ giật mình rồi lập tức gầm lên một tiếng.
Diệt hồn lam quang này là hắn tiêu phí vô số thời gian từng chút từng chút kết thành, kết hợp với một tia Pháp Lực Phệ Hồn tạo nên uy lực hơn xa bình thường, có thể xem như là khắc tinh của hầu hết các loại Pháp Bảo, vậy mà bây giờ lại bị đối phương đánh cho trọng thương. Khô Lâu oa oa hú lên mấy tiếng quái dị, bất ngờ hiện ra một đôi xương trắng mãnh liệt lao về phía Liễu Minh. Thân ở không trung, hai cái tay trắng hếu của nó lóe lên biến thành hai cây đoản đao dài hơn một xích, mặt ngòai hào quang tỏa ra sáng chói mắt.
Khô Lâu vung bạch cốt song đao lên, ánh đao sáng như tuyết dưới nắng sớm, đánh ra một đạo đao mang hình chữ thập, tốc độ cực nhanh, vừa hiện ra tức thì biến mất sau đó bất ngờ đã hiện lên trước mặt Liễu Minh. Trong tay Liễu Minh hắc khí cuộn tràn, vung quyền lên ý định đón đỡ một kích này, nhưng ánh mắt nhìn qua đao ảnh hình chữ thập thì trong mắt lóe lên, nội tâm lại mơ hồ có cảm giác cực kỳ nguy hiểm. Nghĩ là làm, ngay lúc nghìn cân treo sợi tóc, hắn gầm nhẹ một tiếng nhanh chóng thu hồi nắm đấm, tay áo vung lên một viên Sơn Hà châu bay ra trước mặt.
Ánh sáng màu vàng lóe lên Sơn Hà Châu biến thành một ngọn tiểu sơn lớn hơn một trượng, tản ra từng vòng tia sáng màu vàng, chắn trước người Liễu Minh. "Xoẹt" một tiếng, đao quang chữ thập không ngờ đã cắt nát kim quang bên ngoài Sơn Hà châu tiếp đó bổ mạnh lên kiện pháp bảo này.
Một tiếng nổ mạnh vang lên!
Sơn Hà châu chấn động kịch liệt, giống như thiên thạch bay đi đánh vào mặt đất, tạo thành một tiếng “Ầm”. Cả tế đàn cũng theo đó mà rung lên không ngừng. Bất quá đao mang hình chữ thập cũng theo đó tiêu tán hoàn toàn.
Liễu Minh nhẹ điểm dưới chân một cái, thân thể bắn ra phía sau hơn mười trượng, hai mắt sáng lên có một tia lo sợ, Vừa rồi nếu hắn không dứt khoát, đưa tay đón đỡ một kích đó thì cánh tay lúc này chắc hẳn đã bị trọng thương.
Giáp bạc khô lâu gầm nhẹ một tiếng, trong tay bạch cốt song đao lại mãnh liệt vung vẩy một hồi, năm sáu đạo đao mang óng ánh liên tiếp bắn ra, đồng thời thân hình như ánh trăng mập mờ lóe lên, bên cạnh nổi lên hai cái đầu lâu màu xám. Hai cái đầu lâu nhoáng một cái biến mất vô tung, sau một khắc bỗng nhiên hiện ra sau lưng Liễu Minh, từ đó lại bắn ra hai đạo hỏa diễm màu xám kết hợp với năm sáu đạo ánh đao trước mặt, ngăn chặn đường lui của họ Liễu.
"Hừ!" Ánh mắt Liễu Minh trở nên lạnh lẽo, trong miệng hừ lạnh một tiếng, hai tay khẽ động bên cạnh của hắn ánh sáng màu vàng liên tục chớp động, bỗng nhiên hiện ra mười một khối Sơn Hà châu.
Khối Sơn Hà châu lúc trước bị đánh rơi dưới đất cũng kịp thời bay lên bên cạnh hắn. Bên ngoài mười hai khối Sơn Hà Châu tản ra kim quang mờ mịt, tạo thành một đám mây màu vàng đem Liễu Minh che chắn mưa gió không lọt.
Trong đám mây màu vàng đồng thời hiện ra mười hai hư ảnh màu đen, phảng phất như là một đầu đại mãng, ở trong đám mây thấp thoáng ẩn hiện.
Thân hình Liễu Minh nhoáng một cái cũng sáp nhập vào trong đám mây rồi biến mất. Thân thể của hắn vừa mới bay vào đám mây màu vàng thì ánh đao, hỏa diễm cũng đã đến nơi, trực tiếp bay vào trong đám mây màu vàng. Nhưng tình cảnh lại ngoài dự định, bất luận đao mang hay hỏa diễm khi tiến vào đều không phát ra một tiếng động nào cả, cảm giác như nó vừa đi vào trong một vũng bùn.
Khô Lâu giáp bạc thấy vậy bèn đình chỉ hành động đứng bên ngoài đám mây vàng quan sát chứ không dám xông vào một cách lỗ mãng. Không biết tại sao, đám mây trước mắt cho nó một loại cảm giác cực kỳ nguy hiểm. Ngay khi nó lo lắng lẫn do dự, không biết có nên phát động công kích lần nữa hay không thì đám mây vàng trước mặt bất ngờ lớn hơn một vòng, cuốn nó vào trong đó. Trong miệng Khô Lâu phát ra một tiếng gầm, dưới chân mãnh liệt lay động, thân thể liên tục lùi ra sau như muốn thoát khỏi đám mây. Nó mơ hồ có dự cảm, một khi bị đám mây vàng này vây hãm thì tánh mạng bản thân sẽ khó lòng giữ được.
Vào thời khắc này, chung quanh mây vàng một tầng sương mù nổi lên. Bắt đầu cuồn cuộn xoáy động từng vòng lớn hình thành một cột xoáy, từ trong lốc xoáy lại tản ra một cỗ vô hình hấp lực, lấy Khô Lâu làm tâm điểm điên cuồng lao tới.
Khô Lâu giáp bạc phát ra tiếng thét hoảng sợ. Xương trắng trên người tòa ra hào quang lóa mắt không ngừng giãy giụa. Nhưng bất luận nó có làm gì thì thân thể vẫn tự động bị cuốn vào trong lốc xoáy.
Vừa tiến vào bên trong vòng xoáy, trong nội tâm Khô Lâu giáp bạc càng kinh hãi hơn, trong vòng xoáy hấp lực lớn khủng khiếp nó cảm giác được không gian quanh đó cũng bị kịch liệt xoáy động. Khô Lâu liên tục gào thét, Pháp lực trên người vận chuyển tới cực hạn, nhưng mà thân thể dường như lâm vào vũng bùn, vô luận giãy giụa như thế nào cũng không thể thoát ra ngoài.
Trái lại, bởi vì vận chuyển pháp lực quá đỗi cộng thêm hấp lực từ bên ngoài, nên ma sát tăng cao làm cho bên ngoài thân hắn bắn ra những tia lửa nhỏ. Hai tay biến thành bạch cốt song đao liên tục đánh ra từng đợt đao mang, nhưng khi rơi vào trong vòng xoáy thì phảng phất như trâu đất xuống biển, một chút uy năng cũng không thể phát huy. Hai cái đầu lâu màu xám khi vừa rơi vào trong vòng xoáy cũng đã bị chấn nát, nó đã không còn cảm ứng được vị trí của nó.
May mắn thân thể của nó vô cùng cứng rắn nên nhất thời nửa khắc còn chưa bị hủy, trong lòng Khô Lâu giáp bạc trấn định lại, kiệt lực vận chuyển Pháp lực, trong đầu ý niệm nhanh chóng chuyển động, muốn tìm cách thoát thân. Nhưng vào lúc này bên trên vòng xoáy bóng người lóe lên. Chính là Liễu Minh chỉ là sắc mặt hắn lúc này đã trắng bệch.
Tình huống trước mắt là do hắn cố thúc giục mười hai khối Sơn Hà Châu, bố trí đại trận Sơn Hà, loại trận pháp này là do hắn luyện chế ba khối Sơn Hà Châu thành Động Thiên Pháp bảo, mới ngộ ra được. Phạm vi đại trận so với trước kia thì nhỏ hơn rất nhiều, nhưng uy lực lại mạnh mẽ hơn không ít, đặc biệt là cấm lực vây khốn đã đại tăng. Theo đó Pháp lực tiêu hao cũng lớn hơn rất nhiều. Liễu Minh hít một hơi thật sâu, ánh mắt nhìn Khô Lâu giáp bạc trong vòng xoáy, ánh mắt lóe lên hai tay thành trảo. Hư Không Kiếm từ bên hông bay ra, một cái mơ hồ đã biến thành kim sắc cự kiếm lớn hơn mười trượng. Trong miệng hắn lẩm bẩm, trong lòng bàn tay bắn ra hai đạo kim sắc hồ quang điện, rơi vào trên thân Hư Không Kiếm. Kim sắc cự kiếm trên không trung sau khi dung nhập hồ quang điện vào thì phát ra trận trận tiếng sét đánh. Uy thế kinh người.
Khô Lâu giáp bạc nhìn thấy cảnh này, trong nội tâm kích động mãnh liệt, thế nhưng chung quanh vòng xoáy lôi kéo càng lúc càng lớn, căn bản không cách nào giãy giụa được. Hư Không Kiếm được kim sắc điện hồ quấn quanh, thoạt nhìn dường như đã thành một thanh kiếm kim sắc lôi điện. Liễu Minh không chút dừng tay, trong miệng lại tiếp tục lẩm bẩm, Chân Đan mười ba lỗ bên trong Linh hải cũng theo đó chấn động mạnh mẽ. Phía trên Chân Đan, ngũ sắc lôi ấn hào quang lóe lên, một đạo ngũ sắc lôi điện to bằng ngón tay hiện ra trong lòng bàn tay Liễu Minh, đúng là Cửu Thiên Thần Lôi.
Trải qua nhiều năm tu vi hắn không ngừng nâng cao, đạo Cửu Thiên Thần Lôi ẩn chứa trong Chân Đan hắn đã biến thành ngũ sắc lôi ấn phát ra càng lớn mạnh, tuy rằng không có khả năng thi triển Thiên Lôi thuật tùy thời phát ra Cửu Thiên Thần Lôi, nhưng mà cách một đoạn thời gian, cũng có thể ngẫu nhiên phát ra một lượng nhỏ.
Cửu Thiên Thần Lôi cũng quấn quanh Hư Không Kiếm, ngũ sắc hồ quang điện chói mắt dị thường, tiếng sấm phát ra cũng lớn hơn gấp bội. Phía dưới vòng xoáy Khô Lâu giáp bạc nhìn thấy ngũ sắc lôi điện, trong mắt lam quang lập loè, rút cuộc lộ ra thần sắc sợ hãi. Kim sắc Thiên Lôi coi như bỏ qua, nhưng Cửu Thiên Thần Lôi lại là uy hiếp trí mạng với nó.
Ánh mắt Liễu Minh lóe lên, vung tay lên tất cả quang mang trên Cự Kiếm mang theo uy thế như lôi đình, hóa thành một đạo kiếm quang cự đại trảm xuống đầu Khô Lâu giáp bạc. Trong mắt Khô Lâu hiện lên một tia tuyệt vọng, hét lớn một tiếng hào quang trên người tỏa sáng, thân thể từ bên trong vòng xoáy cứng rắn nhấc lên nửa xích, song đao trong tay lóe lên đánh ra bảy tám đạo đao mang. Ánh mắt Liễu Minh lóe lên phất tay đánh ra một đạo kiếm quyết. Hư Không Cự Kiếm xoay vòng mãnh liệt quấn lấy đao mang bên dưới.
Phanh phanh phanh!
Bảy tám đạo đao mang giống như vỏ trứng nhẹ nhàng vỡ vụn, biến thành ánh huỳnh quang đầy trời. Hư Không Kiếm hơi chậm lại bất quá chỉ là một cái mơ hồ, đã xuất hiện ở đỉnh đầu Khô Lâu, nhanh như thiểm điện vòng qua cổ rồi xoắn một vòng. Ngũ sắc điện mang lóe lên thân thể Khô Lâu cứng đờ, hai cái hốc mắt trống rỗng lam sắc bên trong cũng theo đó mãnh liệt tiêu tán. Sau một khắc, đầu lâu nghiêng một cái rồi rớt xuống.
Tuy rằng thân thể của Khô Lâu giáp bạc vô cùng cứng rắn, nhưng mà Cửu Thiên Thần Lôi lại chính là khắc tinh của nó. Tinh phách Khô Lâu chưa kịp chạy đi, đã bị thần lôi tiêu diệt.
Sắc mặt Liễu Minh buông lỏng, phất tay đánh ra một đạo kiếm quyết, Hư Không Cự Kiếm hào quang tiêu tán, hóa thành một thanh tiểu kiếm, phát ra thanh âm rung động trầm thấp lóe lên bay trở về kiếm nang. Trước đó Hư Không Kiếm Hoàn đã bị tổn hại một chút Linh Tính, bây giờ lại bị cưỡng ép thúc giục, sau này chỉ sợ sẽ mất một quãng thời gian dài chăm sóc kỹ lưỡng mới có thể khôi phục lại như lúc toàn thịnh. Trong nội tâm Liễu Minh thoáng nghĩ, hai tay liên tiếp đánh ra mấy đạo pháp quyết, chui vào đám mây màu vàng.
Phần phật một tiếng!
Đại trận Sơn Hà nhanh chóng tán ra, hai mắt hắn tỏa sáng thân hình đã xuất hiện ở bên trong tế đàn.