Đám trưởng lão Hạo Nguyệt đồng tử đứng trên tường thành Kim Quang chứng kiến cảnh này liền nhẹ nhàng thở ra.
“Linh Quy kỳ do Diệu trưởng lão luyện chế quả nhiên thần diệu, có thể tập trung toàn bộ pháp lực của một tiểu đội lên người đội trưởng của họ khiến cho lực công kích của tu sĩ này bạo tăng mấy lần. Phương pháp như vậy quả thật vô cùng độc đáo.” Hạo Nguyệt đồng tử không ngừng tán thưởng.
Bên trong Tu Luyện Giới, phương pháp liên kết pháp lực giống như vậy không phải không có thế này lại cần đến cấm chế cực kỳ phức táp cộng thêm một vài điều kiện hà khắc mới có thể thực hiện. Ví dụ những tu sĩ này phải tu luyện cùng một loại công pháp hơn nữa phải không ngừng luyện tập trong thời gian dài mới có thể phối hợp với nhau một cách thuần thục. Vậy mà lúc này chỉ cần dựa vào một bộ lệnh kỳ đã có thể nảy sinh hiệu quả như thế, quả thật chỉ có thể dùng bốn từ vô cùng kinh người để hình dung.
Từ đó có thể thấy những câu tán thưởng của Hạo Nguyệt đồng tử cũng là phát ra từ đáy lòng. Ánh mắt của các trưởng lão khác nhìn về phía lão già họ Diêu lúc này cũng tràn đầy sự kính nể.
“Linh Quy kỳ chỉ có thể miễn cưỡng xem như đạt yêu cầu, thế nhưng linh khí này cũng có một nhược điểm là độ linh hoạt không cao vì vậy vẫn cần phải không ngừng cải thiện.” Lão già họ Diêu nghe vậy chỉ khẽ lắc đầu, tủm tỉm đáp lời, thần sắc cũng ẩn ẩn có chút tự đắc.
“Cánh quân tiên phong chịu tổn thương thế nhưng quân đoàn Ác Quỷ nhất định sẽ tổ chức những đợt phản công khác, các ngươi phải luôn chú ý đến tình hình chiến cuộc bên dưới!” Lão già họ Diêu rất nhanh khôi phục vẻ mặt bình thường, tiếp đó uyển chuyển đề nghị.
“Rõ.” Đám người Hạo Nguyệt vội vàng lên tiếng đáp ứng.
Trưởng lão họ Diêu vừa nói xong không lâu, quân đoàn Ác Quỷ đã như dự đoán của lão, rất nhanh làm ra hành động tiếp theo.
Cùng lúc đó phía sau quân đoàn Ác Quỷ đột ngột truyền ra một tiếng kèn trầm thấp khiến cho quỷ quân cùng quỷ thú đang nhe nanh múa vuốt xông về phía thành Kim Quang phải thình lình ngừng lại rồi nhao nhao bày ra thế trận phòng ngự.
Ngay sau đó, từ giữa trận hình tạo thành từ vài trăm đầu ác quỷ đột nhiên từng tiếng hò hét vang dội kéo theo từng đợt quỷ khí hắc sắc đại phóng. Chỉ thấy từng đoàn khói đen hiện ra rất nhanh đã tụ lại với nhau tạo thành vô số xúc tu màu đen cực lớn. Lại nghe từng tràng xé gió rít gào, xúc tu quái dị kia đã mang theo kình phong quật tới một tiểu đội tu sĩ trước nhất.
Mục tiêu của bọn chúng thình lình chính là tiểu đội do nam tử họ Mẫn dẫn đầu.
Vị đầu lĩnh Chân Đan cảnh này thấy vậy bèn cười lạnh một tiếng, tiếp đó không chút chậm trễ bấm niệm pháp quyết trong tay, tế ra một đạo kiếm quang màu xám nghênh đón một đạo xúc tu thô to. Chỉ thấy kiếm quang màu xám sau khi biến lớn chừng hơn trăm trượng đã dễ dàng chém đứt đạo công kích của đối phương.
Vù vù!
Những đạo xúc tu còn lúc này liền bất ngờ rẽ ngoặt, thay đổi phương hướng, vượt qua tu sĩ họ Mẫn để công kích những đội viên còn lại sau lưng hắn.
Xoẹt vài tiếng!
Bề mặt xúc tu bất ngờ tản ra vô số tơ mỏng màu đen chụp xuống hai mươi tên đội viên kia khiến cho tiếng kêu thảm thiết vang lên, hòa lẫn với từng tràng bạo tác đì đùng.
Những tu sĩ phía sau vốn đang chăm chú quán chú pháp lực toàn thân cho nam tử họ Mẫn, lúc này bất ngờ đón nhận công kích của đối phương liền rơi vào thế bị động. Liên tiếp bảy tám tên đệ tử hoặc bị bắn thành tổ ong vò vẽ hoặc là không bị phạm vào chỗ hiểm nhưng những địa phương khác bị xuyên thủng khiến cho bọn họ lập tức mất đi sức chiến đấu.
Nam tử họ Mẫn thấy thế lập tức biến sắc. Pháp quyết trên tay liền theo đó biến đổi liên hồi, khiến cho cự kiếm màu xám thình lình trở nên mơ hồ tiếp đó tách ra thành vài đạo kiếm quang cực lớn giống nhau như đúc.
Chính là bí thuật Kiếm Ảnh Phân Quang!
Những tiếng “Phốc phốc phốc!” trầm đục vang lên liên tiếp. Sau khi tiêu diệt những xúc tu còn lại, nam tử họ Mẫn bèn hừ lạnh một tiếng rồi khẽ vung tay. Lúc này, vô số kiếm ảnh hôi sắc liền trở nên mơ hồ, tiếp đó nhanh chóng hội tụ lại một cỗ, trong nháy mắt lần nữa ngưng tụ thành đạo kiếm quang lớn hơn trăm trượng.
Chỉ thấy đôi mắt nam tử họ Mẫn lóe lên ánh nhìn lãnh khốc, kiếm quang khổng lồ đã theo đó mạnh mẽ trảm xuống, mang theo khí thế sấm rền vang dội chém ngang quân trận hình tròn của ác quỷ.
Xoẹt xoẹt vài tiếng!
Lập tức, trận hình của ác quỷ liền hiện lên nhiều đóa hắc khí, ngưng tụ thành tấm chắn sáng rực một màu hắc ám. Nào ngờ, chỉ sau một tiếng đứt ngọt vang lên khẽ khàng, màn sáng vừa thành hình đã bị kiếm ảnh khổng lồ cứng rắn đè sập liền ầm ầm biến mất tán loạn. Nào ngờ thế công của kiếm ảnh vẫn không vì thế mà dừng lại mà tiếp tục mang theo khí thế Thái Sơn áp đỉnh ầm ầm oanh tạc trận thế của quỷ quân.
Một tiếng nổ rung trời chuyển đất vang lên, trong nháy mắt đã có trăm đầu ác quỷ bị kiếm quang nuốt chửng, kéo theo từng tràng kêu rên thảm thiết vụn vỡ. Sau khi đánh tan trận thế của quỷ quân, trận bàn màu trắng trên tay nam tử họ Mẫn bất chợt lóe lên mang theo thanh âm vô cùng trầm trọng:
“Mẫn Vinh, nhanh đi trợ giúp tiểu đội phía Đông Bắc!”
Tu sĩ họ mẫn nghe vậy bèn quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy xa xa phía Đông Bắc, gần ngàn tên quỷ quân đang hợp thành quân trận cỡ lớn không ngừng giằng co với hai đội tu sĩ Nhân tộc khiến cho những tu sĩ kia có phần rơi vào thế hạ phong. Mẫn Vinh thấy vậy liền không chút chậm trễ mang theo những đội viên còn lại bay nhanh về phía đó.
Rảo mắt quan sát toàn bộ chiến, có thể thấy tu sĩ Nhân tộc dựa vào địa lợi thuận lợi cộng thêm công tác chuẩn bị chu đáo cho nên lúc này tương đối chiếm được thượng phong. Ngược lại, quân đoàn Ác Quỷ tuy bày ra quân trận có thể nhất thời ngăn cản công kích của đối phương thế nhưng vì nguyên do không thể dịch chuyển đã khiến tính cơ động của bọn chúng theo đó giảm mạnh, từ đó tạo cơ hội cho tu sĩ đối phương tiến hành tiêu diệt từng bộ phận nhỏ. Về phần những quỷ thú kia, tuy sở hữu lực công kích cực kỳ kinh người thế nhưng vẫn không thể chống lại bí thuật liên kích của Kim Quang Quân, liền bị tiêu diệt từng con một.
Chiến cuộc kéo dài chừng vài canh giờ, phía sau quân đoàn Ác Quỷ đột ngột truyền đến từng hồi kèn hiệu khiến cho ác quỷ cùng quỷ thú vừa nghe thấy liền quay ngược về sau, đột ngột rút đi như thủy triều.
Bên trên thành Kim Quang, mấy vị trưởng lão phụ trách chỉ huy thấy vậy liền không chút chậm trễ phát ra quân lệnh, ngăn trở tất cả tiểu đội có ý định tiến hành truy kích.
“Trận chiến lần này, chúng ta xem như đạt được đại thắng, chẳng những khiến cho sĩ khí tăng cao lại còn có thể áp chế sâu sắc nhuệ khí của quân đoàn Ác Quỷ!” Những trưởng lão chỉ huy thấy vậy bèn thở phào một hơi, thần sắc mọi người đều hiện lên vẻ vui mừng không thể che giấu.
“Đây chỉ là thắng lợi trước mắt mà thôi, hiện tại cao hứng vẫn còn quá sớm. Khổ chiến thật sự chỉ sợ vẫn còn phía sau. Hơn nữa, quân đoàn Ác Quỷ lần này tiến công có chút đầu voi đuôi chuột, thật sự có chút kỳ quặc.” Sau khi nhàn nhạt nói ra một câu, lão già họ Diêu lập tức khẽ động thân hình, bay ngược trở về bên trong thành Kim Quang.
Đám người Hạo Nguyệt đồng tử nghe vậy lập tức không nói gì thêm.
Không lâu sau đó, tất cả tu sĩ bày trận bên ngoài đã đồng loạt phản hồi nội thành. Đại chiến lần này, nhân số thương vong của Kim Quang Quân có thể nói là không đáng kể, vì vậy xem như đại thắng cũng không ngoa, khiến cho khí thế của tu sĩ trong thành nhất thời tăng cao.
Trong lúc Kim Quang Quân đang thu dọn tàn cục, bên ngoài thành khôi Lỗi của Thiên Công Tông, gần ngàn tên đệ tử của tông môn này đang điều khiển phi thuyền cỡ lớn, phi xa các loại cùng cơ quan Khôi Lỗi Thú đủ loại kiểu dáng, lại thêm vô số khôi lỗi khổng lồ tiến hành đối chiến cùng vạn đầu ác quỷ.
Phi thuyền cỡ lớn thoạt nhìn giống như một chiếc thuyền hình lưỡi liềm cực lớn. Mỗi chiếc dài chừng ba mươi trượng. Trên thuyền có khoảng mười tên đệ tử Thiên Công Tông, hai bên là vô số họng pháo cường đại thỉnh thoảng phát từng đợt quang đoàn vừa thô vừa to.
Cơ quan phi xa so ra lại nhỏ hơn những phi thuyền bên cạnh không ít thế nhưng ưu điểm của chúng là động tác vô cùng linh hoạt, dưới sự yểm trợ của phi thuyền, không ngừng đảo quanh bay múa, hơn nữa còn không ngừng đánh ra từng đạo cột sáng khổng lồ đánh thẳng về phía quỷ quân kéo theo từng hồi kêu rên thảm thiết cùng cảnh tượng đầu rơi máu chảy. Mọi công kích của quân đoàn Ác Quỷ đều bị vòng sáng bảo hộ của cự thuyền ngăn lại.
Thành phần tác chiến của Thiên Công Tông còn có bốn năm nghìn khôi lỗi hình thú chậm chạp cao hơn trăm trượng. Những người rối này thoạt trông rất giống với yêu thú Cự Viên, toàn thân đao thương bất nhập, hai cánh tay dài ngoằng rủ xuống trông như một đôi cự trụ Kình Thiên vung vẩy một cạnh chậm chạp. Thế nhưng những đội quỷ tốt xui xẻo bị quét trúng, thân hình lập tức bay bổng lên cao tiếp đó liền bị cột sáng của phi thuyền và phi xa bắn nát.
Tình hình trước mắt cho thấy, tu sĩ Thiên Công Tông cũng đã hoàn toàn chiếm được thượng phong.
“Ô ô ô…”
Nhưng vào lúc này, phía sau quân đoàn Ác Quỷ lại đột ngột truyền đến một hồi kèn trầm thấp khiến cho quỷ quân bắt đầu lui ngược về sau. Lúc này, không ít quỷ tốt bởi vì không kịp đào tẩu, liền bị cột sáng phóng tới đánh cho nát bấy. Không bao lâu sau, thủy triều ác quỷ đã biến mất ở phía xa xa.
Tu sĩ Thiên Công Tông gặp tình hình này liền reo lên từng tràng hoan hô vang dội. Trên đài cao cách thành Khôi Lỗi chừng trăm trượng, một người đàn ông trung niên tóc trắng nhìn theo hướng rút lui của quỷ quân ở phía xa, hai hàng lông mày không khỏi nhíu lại một phát.
Cảnh tượng này gần như hoàn toàn tái diễn tại thành Hạo Khí và thành Phục Ma. Tuy chủ thành của Tứ đại quân đoàn đều bị quỷ quân dùng khí thế mãnh liệt như triều dâng điên cuồng đánh phá thế nhưng rốt cuộc bọn chúng đều bị tu sĩ Nhân tộc đánh lui. Tin tức thắng lợi của Tứ đại quân đoàn rất nhanh được truyền ra ngoài vì vậy cứ điểm tự nhiên cũng nhanh chóng nắm được tình hình khiến cho sĩ khí toàn quân nhất thời tăng cao.
…
Tại một địa phương vắng vẻ bên trong cứ điểm Thái Thiên, Liễu Minh đang khoanh chân ngồi trên bồ đoàn, trước người hắn là một mặt gương ánh vàng lớn chừng một xích. Chỉ thấy hai tay hắn không ngừng đánh ra từng đạp pháp quyết giống như để luyện chế vật sáng trước mặt.
“Liễu sư đệ, ngươi nghĩ sao về tin tức lần này?”
Lúc này, Hiểu Ngũ đang ngồi ngay ngắn ở phía đối diện, vừa nhìn Liễu Minh tế luyện pháp khi vừa cầm lấy ngọc giản truyền tin.
“Bởi không tận mắt quan sát trận chiến, ta không cách nào nhận xét chính xác. Thế nhưng dựa vào phán đoán của Liễu mỗ, công kích của quân đoàn Ác Quỷ hẳn sẽ không chỉ đơn giản như thế. Bốn thành trì lớn đồng loạt hứng chịu công kích lại có thể hoàn toàn thu được đại thắng, nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy có điều gì đó không được bình thường.” Liễu Minh nghe vậy bèn mở mắt, thản nhiên trả lời.
“Suy nghĩ của Liễu sư đệ cũng giống như ta. Quân đoàn Ác Quỷ tuyệt đối sẽ không làm chuyện vô ích như vậy, có lẽ bên trong còn ẩn chứa âm mưu thâm độc nào đó…” Ánh mắt của Hiểu Ngũ lộ ra vẻ do dự.
“Những chuyện này cứ giao cho người khác suy nghĩ, chúng ta vẫn nên thảo luận một chút về chiến thuật phòng ngự cho trận chiến sắp tới.” Liễu Minh dường như không quá để tâm đến sự lo lắng của cô gái trước mặt, bèn uyển chuyển thay đổi chủ đề.
“Đúng là như thế. Chiến cuộc bất lợi đã có những trưởng lão Thiên Tượng suy tính kỹ càng, chúng ta quả thật không cần buồn lo vô cớ.” Sau một thoáng ngây người, Hiểu Ngũ liền thoải mái gật đầu.