Mục lục
Ma Thiên Ký
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trở về chốn cũ rồi đây

Bóng hình người ấy đến nay đâu rồi

Chắc Hải tộc gây ra thôi

Chọc tổ kiến lửa đi đời bọn bay!

(andreyquoc)

“Liễu sư thúc có lẽ cũng biết. Hải Yêu Hoàng năm đó xưng hùng Thương Hải một trăm năm trước đã bị Thương Hải Vương Tộc hợp lực công kích đến nỗi mang theo thương thế bỏ chạy. Nào ngờ, kẻ này sau khi mất tích một thời gian ngắn, thời gian trước bỗng nhiên trở lại Thương Hải hơn nữa còn có tu vi tăng tiến mạnh mẽ, nghe nói đã đạt đến cảnh giới Chân Đan hậu kỳ. Sau khi tái xuất, Hải Yêu Hoàng lập tức sử dụng thực lực mạnh mẽ để hàng phục Thương Hải Vương Tộc sau đó xây lại Hải Hoàng Cung, từ đó bắt đầu xâm chiếm các hòn đảo nằm ở khu vực xung quanh… Hiện nay, ba phần tư lãnh địa Thương Hải đã bị Hải Hoàng Cung thống trị. Các tông môn của Nhân tộc tại đại lục Vân Xuyên liên hợp với nhau tuy rằng miễn cưỡng bảo trì trạng thái độc lập nhưng tình thế trước mắt ngày càng trở nên bất lợi, sợ rằng không có cách nào cầm cự quá lâu.” Trương Tú Nương thở dài một tiếng rồi chậm rãi nói ra.

“Không nghĩ tới Hải Yêu Hoàng cũng đã quay về khu vực Thương Hải, hơn nữa còn tu luyện đến cảnh giới hậu kỳ. Điều này quả thật kỳ lạ…” Liễu Minh nghe vậy bèn lẩm bẩm tự nói.

“Chẳng lẽ sư thúc biết rõ nguyên nhân khiến cho tu vi Hải Yêu Hoàng tiến nhanh như vậy?” Trương Tú Nương tỏ vẻ kinh ngạc.

“Tuy rằng không biết tình huống cụ thể nhưng có thể đoán được đại khái. Chuyện là như thế này, năm đó, thông qua vết nứt không gian tại khu mạch khoáng nằm dưới đáy biển, Liễu mỗ đã bị đưa đến đại lục Trung Thiên. Hải Yêu Hoàng cũng có mặt bên cạnh vì vậy có lẽ y cũng bị truyền tống đến đó, hơn nữa nhiều khả năng còn gặp được kỳ ngộ nào đó ở đại lục Trung Thiên mới khiến cho tu vi tăng tiến đến mức này.” Sau một thoáng trầm ngâm, Liễu Minh mới chậm rãi nói ra.

“Thì ra Liễu sư thúc đã bị truyền đến đại lục Trung Thiên!” Nghe nói đến vùng đất khởi nguyên của Nhân tộc, hai người Trương Tú Nương lập tức cả kinh, trên mặt đồng loạt nổi lên thần sắc hâm mộ.

So với đại lục Trung Thiên nổi tiếng bởi thiên địa linh khí nồng đậm dị thường cùng tài nguyên tu luyện phong phú, khu vực Thương Hải chỉ là nơi khỉ ho cò gáy, chó ăn đá gà ăn sỏi mà thôi.

“Liễu sư thúc gặp được kỳ ngộ như thế thật khiến người ta phải ngưỡng mộ. Xin thứ cho ta mạo muội, không biết tu vi của người giờ đã đạt đến mức nào? Có lẽ… có lẽ không chỉ dừng ở Hóa Tinh kỳ đúng không?” Thân là người sở hữu Thông Linh Kiếm Thể, Trương Tú Nương cực kỳ nhạy cảm với khí tức của đối phương.

Tại liên minh, nàng đã gặp không ít tu sĩ Hóa Tinh kỳ, thậm chí từng diện kiến qua hai vị Giả Đan trụ cột thế nhưng khí tức trên người Liễu Minh dường như không hề yếu hơn bọn họ.

“Ha ha, tại đại lục Trung Thiên, dưới cơ duyên xảo hợp, Liễu mỗ đã trở thành đệ tử Thái Thanh Môn, lúc này cũng đã tu luyện đến cảnh giới Chân Đan.” Liễu Minh cười cười nói ra.

Trương Tú Nương nghe vậy khẽ run lên, miệng mở há hốc đến nửa ngày sau cũng không khép lại được.

“Cái này… Liễu sư thúc… Không, Liễu tiền bối…” Huyết Tàn hoảng hốt bật dậy, nói năng cũng có chút lộn xộn.

Tại khu vực Thương hải, tu sĩ Chân Đan là tồn tại cao quý không tả nỗi. Hơn ngàn năm qua, nơi này cũng có mỗi Hải Yêu Hoàng có thể đạt đến đẳng cấp này. Hai người mặc dù là đệ tử của đại tông môn tại Vân Xuyên nhưng cũng không dám ngồi ngang hàng với tu sĩ Chân Đan cảnh.

“Các ngươi không cần như thế, ngồi xuống đi, ta còn có việc muốn hỏi.” Liễu Minh thản nhiên đề nghị.

“Chúng ta nào dám ngồi trước mặt tu sĩ Chân Đan.” Trương Tú Nương cười khổ một tiếng sau đó cung kính đáp lời.

Liễu Minh thấy vậy chỉ lắc đầu rồi nhẹ nhàng vung tay lên. Gần như lập tức, Trương Tú Nương cùng Huyết Tàn liền cảm thấy một một cỗ miên lực hùng hậu khiến cho bản thân không kìm được phải ngồi xuống bèn liếc nhìn nhau, trong mắt đều hiện lên một tia kinh hãi.

“Sự tình của Hải Yêu Hoàng tạm không nói đến. Vừa rồi ở bên ngoài, ta nghe nói các ngươi muốn lập cứ điểm tại đảo Song Ngao?” Sau khi suy nghĩ một chút, Liễu Minh mới lên tiếng hỏi thăm.

“Đây cũng là sự tình bất đắc dĩ. Để đối kháng sự xâm lấn của Hải Hoàng Cung, liên minh chỉ có thể tận lực tập hợp lực lượng, phái người tiến đến một ít địa phương chưa bị chiếm cứ để triệu tập hợp tu sĩ Nhân tộc. Đảo Song Ngao có diện tích rộng lớn, linh mạch phong phú, Nhân tộc cùng Dị tộc chiếm phần đông vì vậy cao tầng liên minh mới phái ta, Huyết Tàn sư đệ cùng Hàn Lê sư huynh của Nguyên Ma môn tới đây huy động lực lượng tán tu trên đảo.” Trương Tú Nương nghe vậy bèn lên tiếng giải thích.

“Hàn Lê… Vì sao đến giờ vẫn chưa thấy được tung tích của y?” Liễu Minh không khỏi nhớ lại lúc trước từng giao thủ qua với vị đệ tử Nguyên Ma môn này một lần khi cần xông vào Trấn Yêu tháp.

“Hàn sư huynh đã mất tích khi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ mấy ngày trước. Đến hôm nay vẫn không có được tin tức, chỉ sợ đã bị Hải tộc bắt đi hoặc là… không may vẫn lạc.” Huyết Tàn rầu rĩ tiếp lời.

“Vì đả kích liên minh Vân Xuyên của chúng ta, Hải tộc đã không ngại bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào. Việc ám sát đã trở thành sự tình thường thấy nhưng không thể ngăn được.” Trương Tú Nương tỏ vẻ oán hận.

Liễu Minh nghe vậy không khỏi trầm mặt, xem ra áp bách của Hải tộc với tu sĩ nhân loại còn vượt xa dự liệu của hắn.

“Bởi vì tính phức tạp trong nhân khẩu của đảo Song Ngao, Hải tộc cũng sớm ngắm đến nơi này nhằm lôi kéo thế lực của tu sĩ Dị tộc cũng nhằm xóa đi ảnh hưởng của tu sĩ Nhân tộc đến đảo này. Chỉ sợ sự tình hôm nay đã được trù tính từ lâu, nếu không có Liễu sư thúc xuất hiện kịp thời, kế hoạch của chúng e rằng cũng đã thành công.” Trương Tú Nương liếc nhìn Liễu Minh với vẻ cảm kích.

Liễu Minh nhẹ gật đầu, sau đó quay người nhìn đến hai gã Hải tộc đang bất tỉnh bên cạnh tiếp đó thình lình vung tay tung ra một đoàn hắc khí, tiến hành bí thuật sưu hồn lên người một trong số đó. Sau một lát, khi hắn thu tay về, thân thể tên Hải tộc kia liền không còn chút khí tức nào của sự sống. Tiếp đó, hắn lại tiến hành sưu hồn đối với kẻ còn lại.

“Liễu sư thúc đã thu được tin tức quan trọng nào chăng?” Trương Tú Nương vội hỏi.

Huyết Tàn cũng lộ ra vẻ mặt chăm chú.

"Ừ, đúng như lời ngươi nói, bọn họ đã triệu tập không ít nhân thủ tới một nơi gọi là đảo Lân Quang, nhằm chiếm lại đảo Song Ngao và một số hòn đảo quanh đây." Liễu Minh mở mắt, chậm rãi nói.

"Đảo Lân Quang, nơi này vãn bối biết, chỉ cách đảo Song Ngao này khoảng năm ngàn dặm mà thôi. Vốn dĩ cứ nghĩ rằng đó chỉ là một đảo hoang, không ngờ lại là sào huyệt hải tộc." Nghe vậy, Trương Tú Nương liền biến sắc.

"Còn một tin nữa, đó là Hàn Lê đạo hữu thực sự là đã rơi vào tay Hải Tộc, may mắn là vẫn còn sống. Lúc này đang bị giam giữ trong đảo Lân Quang." Liễu Minh tiếp tục nói, đồng thời búng ngón tay, bắn ra hai đạo điện quang về hướng thi thể hai tên Hải tộc, trong phút chốc hai cỗ thi thể đã hóa thành tro tàn.

Trương Tú Nương và Huyết Tàn nghe xong đều cảm thấy vui vẻ. Lát sau, hai người liếc nhìn nhau một cái rồi có phần do dự chắp tay nói với Liễu Minh:

"Vừa rồi Liễu sư thúc đại triển thần uy tiêu diệt tộc Tinh Tuyệt, giúp chúng vãn bối có thể sắp xếp các cứ điểm trên đảo. Có điều nếu mặc cho những tên Hải Tộc này ở bên cạnh đảo Song Ngao thì cứ điểm này cũng sẽ không được lâu dài. Không biết sư thúc có thể giúp thêm một lần, cứu Hàn Lê sư huynh ra, diệt trừ sào huyệt của Hải Tộc và chấn nhiếp các thế lực Dị tộc khác được chăng?" Bên kia, Huyết Tàn cũng đưa ánh mắt chờ đợi nhìn về hướng Liễu Minh.

"Mặc dù Liễu mỗ đã rời đi nơi này nhiều năm, thế nhưng vẫn xuất thân từ Man Quỷ Tông. Bây giờ nếu như đại lục Vân Xuyên gặp chuyện, đương nhiên tại hạ sẽ không khoanh tay đứng nhìn." Liễu Minh vui vẻ nói.

Hai người Trương Tú Nương nghe vậy thì trong lòng thoải mái hơn, vội vàng bái tạ. Sau đó, hai người tiếp tục sắp xếp các sự vụ của liên minh Vân Xuyên trong đảo Song Ngao rồi chuẩn bị tiến công đảo Lân Quang.

Chưa tới nửa giờ sau, dưới sự chú ý của các thế lực trong đảo, mấy trăm tu sĩ Nhân tộc liền tiến về hướng đảo Lân Quang.

Một nơi trên đại dương xanh thẳm, nước biển màu lam dưới ánh nắng mặt trời ánh lên những vầng hào quang êm dịu, làm cho con người ta cảm thấy thoải mái. Đúng lúc này, một tiếng xé gió từ không trung truyền tới.

Đưa mắt nhìn lại thì thấy đó là hơn mười chiếc thuyền được bao phủ trong màn hào quang vàng kim, bên trong mỗi chiếc thuyền là hai ba mươi đệ tử của liên minh Vân Xuyên.

Trên boong thuyền của một chiếc phi chu, Liễu Minh đang đứng sóng vai với Trương Tú Nương, gió biển thổi tới hai người làm vạt áo bay phấp phới. Lúc này, không thấy bóng dáng Huyết Tàn đâu cả, có lẽ đã đi xuống an bài công việc cho các đệ tử khác.

"Tú Nương, ta có một chuyện muốn thỉnh giáo." Liễu Minh chợt mở miệng nói.

"Liễu sư thúc mời nói." Trương Tú Nương đang dùng tay sửa lại mấy lọn tóc rối vì bị gió thổi, nghe vậy thì cung kính nói.

"Là thế này, hơn một trăm năm trước, ta và Diệp Thiên Mi Diệp đạo hữu của quý tông có chút chuyện cần tới đảo Miết Nguyên, sau đó vô ý gặp phải Hải Yêu Hoàng rồi bị y bắt giữ. Sau đó ta tới đại lục Trung Thiên, không biết Diệp tiên tử ra sao? Nàng có bình yên trở về đại lục Vân Xuyên không?" Nói đến đây, ánh mắt Liễu Minh hiện lên chút nhu tình, chậm rãi hỏi.

"Năm đó sau khi Liễu sư thúc mất tích, nghe nói Man Quỷ Tông đã phái nhiều người đi khắp nơi tìm tung tích của người, thế nhưng đều không có kết quả... Còn Diệp sư thúc thì đã trốn ra được Hải Hoàng Cung, về tới tông môn." Trương Tú Nương suy nghĩ một chút rồi mở miệng nói.

"Như vậy, bây giờ Diệp tiên tử ra sao rồi?" Nội tâm Liễu Minh buông lỏng, dùng giọng điệu tùy ý hỏi thêm một câu.

"Bây giờ Diệp sư thúc cũng không ở trong tông, chuẩn xác mà nói... có lẽ là không rõ tung tích." Trương Tú Nương thở dài nói.

"Tung tích không rõ? Sao lại như vậy?" Liễu Minh nghe vậy thì sững sờ, vội vàng hỏi.

"Chuyện này vãn bối cũng không rõ lắm. Trước kia, sau khi trận chiến trong cung Hải Hoàng qua đi mấy năm, trong một lần Diệp sư thúc ra ngoài thì không còn tin tức báo về nữa. Bổn tông đã phái nhiều người tìm kiếm, thế nhưng cũng không thu hoạch được gì cả. Thế nhưng tới nay bổn mệnh bài của Diệp sư thúc vẫn chưa vỡ vụn nên hiện giờ có lẽ vẫn còn sống." Trương Tú Nương lắc đầu nói.

Liễu Minh nhíu mày, khi nghĩ bằng vào thực lực của Diệp Thiên My thì trong Thương Hải Chi Vực này ngoài tu sĩ Chân Đan ra chắc không ai có thể động được tới nàng, lúc này mới hơi chút yên tâm.

"Đúng rồi, ngươi có biết Diệp đạo hữu mất tích ở đâu không?" Liễu Minh trầm mặc một chút rồi lại mở miệng hỏi.

"Việc này thuộc về cơ mật trong tông nên ngoại trừ Chưởng môn và các Trưởng lão thì rất ít người biết, tiểu nữ cũng không rõ lắm." Trương Tú Nương thấp giọng nói.

Liễu Minh gật nhẹ đầu, không nói gì nữa.

Bên kia, Trương Tú Nương liếc trộm Liễu Minh, khi thấy trên mặt hắn tràn đầy vẻ lo lắng thì trong lòng không hiểu sao lại có vài phần không thoải mái.

Đúng lúc này, từ phía sau, một hồi tiếng bước chân truyền tới, đúng là Huyết Tàn.

"Liễu sư thúc, còn hơn một canh giờ nữa là chúng ta sẽ đến đảo Lân Quang." Huyết Tàn vung tay lên, một tấm hải đồ liền xuất hiện trước mặt Liễu Minh.

"Tốt, dựa vào trí nhớ của hai tên Hải tộc kia, sào huyệt này có thể sẽ có một tên Hải tộc Hóa Tinh kỳ và một đại trận phòng hộ có phần lợi hại. Những chuyện này ngươi cứ giao cho ta, các ngươi chỉ cần đối phó với mấy tên Hải tộc cấp thấp kia là được." Liễu Minh có chút không tập trung nói.

Huyết Tàn vội vàng đáp ứng rồi xoay người đi xuống dưới sắp xếp.

Liễu Minh thu lại hải đồ, đôi mắt nhìn về mặt biển nơi xa, khuôn mặt bình tĩnh, không biết đang suy nghĩ điều gì. Trương Tú Nương thấy vậy cũng yên lặng đứng bên cạnh Liễu Minh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK