"Đa tạ ý tốt của Liễu đạo hữu. Có điều cũng không có gì cả, chỉ là một vị trưởng lão đức cao vọng trọng của bổn môn bỗng qua đời vì bệnh mà thôi." Tiêu Duyệt Bạch nghe vậy, cười khổ một tiếng trả lời.
Trong lời nói của y có ý từ chối nhã nhặn.
Liễu Minh nghe vậy, chợt nhớ tới lão giả mất mạng trên tế đàn lúc trước, trong lòng giật mình liền không hỏi nhiều nữa, nói vài câu với đại hán rồi cáo từ rời đi.
Tiêu Duyệt Bạch và Hàn Lê cùng tiễn Liễu Minh ra khỏi Nguyên Ma Môn, tới tận biên giới Thạch Lâm rồi mới quay trở về.
"Tiêu sư huynh, rốt cuộc là ai qua đời? Bây giờ, Liễu đạo hữu đã không còn ở đây nữa, huynh có thể nói cho đệ biết không?" Trên đường đi, Hàn Lê nhịn không được nữa đành mở miệng hỏi đại hán.
"Là gia sư qua đời." Tiêu Duyệt Bạch trầm mặc một lát, mới chậm rãi nói.
"Gia sư? Cái gì. . . Huynh nói là Tân sư bá, sao lại như vậy được?" Hàn Lê vừa nghe thì có chút hồ đồ, thế nhưng lập tức phản ứng kịp, nghẹn ngào hỏi lại.
"Chuyện này bây giờ chỉ có tầng lớp cao tầng biết mà thôi. Tông môn đang điều tra nguyên nhân cái chết của lão nhân gia. Dù sao thì dựa theo lẽ thường mà nói thì trước kia tuy rằng lão nhân gia có bị Ma Công cắn trả, không thể không bị vây trong cấm địa, thế nhưng lần này qua đời đột ngột như vậy thì vẫn vô cùng khả nghi. Trước mắt, Hàn sư đệ hãy bảo mật tin này, đừng nói cho các đệ tử bình thường." Tiêu Duyệt Bạch sắc mặt âm trầm trả lời.
Hàn Lê từ sớm đã khiếp sợ, liên tục gật đầu.
. . .
Sau khi Liễu Minh rời khỏi Nguyên Ma Môn thì lập tức tế ra phi chu, một đường đi thẳng về nước Đại Huyền.
Hơn hai tháng sau, cuối cùng hắn cũng về tới Man Quỷ Tông. Chuyến đi này của hắn chỉ kéo dài mấy tháng, vậy nên trong Man Quỷ Tông cũng chẳng có mấy người biết hắn đã rời khỏi tông môn cả.
Liễu Minh trở lại động phủ của mình, nghỉ ngơi trong ba ngày, sau đó bắt đầu luyện chế đầu lâu Huyết Hổ theo phương pháp ghi lại trên điển tịch Long Hổ Minh Ngục Công. Hơn mười ngày sau, hắn tiêu sái rời khỏi động phủ, trên người có thêm một lọ linh dịch màu đỏ tím đã được luyện chế cẩn thận, đi thẳng về hướng Âm khí chi huyệt mà trước kia đã từng tu luyện.
Thời gian trôi qua từng chút một, chẳng mấy chốc, Liễu Minh đã ở trong Âm Khí Chi Huyệt mấy tháng trời.
Một ngày kia, trong lúc một đám đệ tử Man Quỷ Tông đi qua Âm Khí chi huyệt thì chợt nghe bên trong truyền ra những tiếng nổ mạnh. Sau đó trong núi bỗng bắn ra một cột sáng đen thui, sau đó lập tức phân ra thành hai, mơ hồ hiện ra bóng dáng một đầu Giao Long màu đen và một đầu Cự Hổ màu đen. Hai ảo ảnh vừa hiện lên không trung thì lập tức lao vào nhau, một đầu phát ra những tiếng long ngâm, còn một đầu thì gầm lên mấy tiếng thật lớn, nhìn hai ảo ảnh sống động như những vật có thật.
Những đệ tử Man Quỷ Tông thấy cảnh này thì đều trợn mắt há mồm nhìn.
Trên một tòa núi nhỏ gần đó, một bóng người nhoáng lên hiện ra thân ảnh của Chưởng môn Man Quỷ Tông, y nhìn dị tượng trên không trung cách đó không xa, có chút giật mình.
"Khí tức thật kinh người, chẳng lẽ là vị sư đệ nào tiến cấp Ngưng Dịch hậu kỳ, đột phá bình cảnh trong âm huyệt này?" Bên cạnh Chưởng môn Man Quỷ Tông chợt chấn động, một lão giả bỗng hiện ra, mắt nhìn dị tượng trên không trung một hồi rồi mở miệng nói.
Lão giả này chính là Hoàng sư huynh, người lúc trước đã luyện chế Trọng Thủy Châu cho Liễu Minh .
Cùng lúc đó, bầu trời chợt có mấy tiếng xé gió ở xa xa truyền đến, theo đó là bóng các Linh Sư khác bay tới.
"Khí tức này tuy rằng cường đại, nhưng lại không phải là dấu hiệu lúc đột phá Ngưng Dịch cảnh hậu kỳ. Có lẽ là do mới luyện thành một công pháp nào đó, còn chưa thể thu liễm khí tức nên mới tạo thành cảnh tượng như vậy. Có điều, hình ảnh Long Hổ giao nhau này quả thực là ít thấy, ta thực sự là nhớ không ra bổn tông có công pháp nào sau khi tu thành sinh dị tượng như vậy. Hoàng sư đệ, đệ có biết là công pháp nào không?" Chưởng môn Man Quỷ Tông vốn định lắc đầu, thế nhưng sau khi suy nghĩ một chút thì nói.
"Nếu như Chưởng môn sư huynh đã nói như thế thì chắc là không sai. Nhưng mà là loại công pháp nào, sư đệ cũng thực sự không biết." Hoàng sư huynh mở trừng hai mắt, sau đó mới lắc đầu nói.
Lúc này, đột nhiên trên không trung truyền tới hai tiếng gió, lại có hai người vừa bay tới. Đó là một nữ tử trẻ tuổi tú lệ và một nam tử thân hình cao lớn, chính là Lâm Thải Vũ chi Quỷ Vũ và đại hán họ Lôi chi Thiên Cơ. Hai người vốn nghĩ rằng thiên tượng này là do Chưởng Môn hay Hoàng sư huynh gọi ra, thế nhưng khi nhìn thấy hai đầu Long Hổ trên không trung thì đều giật mình.
Mà trên không trung, hai đầu Long Hổ đang đan xen lẫn nhau, đột nhiên nổ mạnh ra, lại biến thành một cỗ hắc khí bay xuống, nhập vào đỉnh núi bên dưới, không thấy bóng dáng.
"Xem ra vị sư đệ này đã thu hồi công pháp, bây giờ chắc đang củng cố tu vi trong Âm huyệt, sợ rằng trong lúc nhất thời sẽ không ra ngoài gặp chúng ta được." Chưởng môn Man Quỷ Tông thấy vậy, có chút tiếc nuối nói.
"Sư huynh muốn biết là vị sư đệ nào ở trong âm huyệt còn không phải là chuyện dễ dàng sao. Chỉ cần gọi đệ tử trông coi âm huyệt tới là biết." Lâm Thải Vũ nghe vậy, nhẹ giọng cười.
"Ân, lời này của Lâm muội có lý, xem ra sư huynh đây có chút hồ đồ rồi." Chưởng môn Man Quỷ Tông nghe vậy, cười cười rồi bấm pháp quyết, mở miệng truyền âm.
Một lát sau, từ trong ngọn núi đối diện, một đệ tử áo lục hơn ba mươi tuổi sợ hãi bay tới.
"Đệ tử bái kiến Chưởng môn và các vị sư thúc!" Đệ tử này vừa thấy mọi người, thì cung kính tiến lên vái chào.
"Ta hỏi ngươi. Những ngày này, có ai vào Âm Khí chi huyệt?" Chưởng môn Man Quỷ Tông khoát tay chặn lại, chậm rãi hỏi.
"Bẩm báo Chưởng môn, hiện tại bên trong Âm khí chi huyệt chỉ có một mình Liễu Minh sư thúc." Đệ tử áo lục khom người trả lời.
"Cái gì, là Liễu sư đệ! Hắn đi vào lúc nào?" Chưởng môn Man Quỷ Tông nghe xong ngẩn ngơ, lập tức hỏi lại. Ba người khác cũng đồng dạng lắp bắp kinh hãi.
"Bẩm báo Chưởng môn, là một tháng trước!" Sau khi tính toán một chút, đệ tử áo lục thành thật trả lời.
"Tốt, ta đã biết, ngươi đi xuống trước đi." Thu lại vẻ kinh ngạc, Chưởng môn Man Quỷ Tông nói tiếp.
Đệ tử áo lục nghe vậy thì thi lễ cung kính rút lui.
"Lôi sư đệ, các ngươi thấy việc này thế nào?" Chưởng môn Man Quỷ Tông đợi đệ tử kia rời đi mới quay đầu, nghiêm nghị hỏi đám người đằng sau.
"Công pháp Liễu sư đệ thành công, bất kể thế nào thì đối với bản tông cũng là một tin tức tốt." Ánh mắt đại hán họ Lôi lóe lên rồi chậm rãi trả lời.
"Hắc hắc, Lôi sư đệ cần gì phải dùng mấy lời như thế lừa gạt ta, ngươi biết rõ điều ta muốn hỏi không phải là việc này mà." Chưởng môn Man Quỷ Tông nghe vậy, cười hắc hắc một tiếng.
"Xem ra Liễu sư đệ tu luyện nhanh như vậy, sư huynh có chút không quá yên tâm cũng đúng. Dù sao thì Liễu sư đệ cũng vừa mới tiến giai Linh Sư không bao lâu, trong thời gian ngắn lại tu luyện công pháp tới cảnh giới như thế, chỉ sợ khoảng cách tiến giai cảnh giới Ngưng Dịch trung kỳ cũng sẽ không quá xa. Sư huynh sợ Liễu sư đệ phục dụng đan dược hoặc tu luyện bí thuật kích phát tiềm lực, sẽ lầm đường lạc lối trong quá trình tu luyện phải không?" Lâm Thải Vũ cười nói.
"Không sai! Dù sao thì theo cách bình thường, Liễu sư đệ cũng không thể tu luyện nhanh như vậy được. Hơn nữa ta thấy dị tượng Liễu sư đệ thả ra có khí tức mạnh như thế, cũng không kém Ngưng Dịch hậu kỳ bao nhiêu. Thế nên ta mới lo hắn quá mức nóng lòng mà thôi." Chưởng môn Man Quỷ Tông có chút lo lắng nói.
"Liễu sư đệ chỉ cần không luyện theo lối tà tu thì chuyên tu luyện tới cảnh giới Ngưng Dịch trung kỳ nhanh như vậy cũng là dựa vào bản lĩnh của hắn. Dù sao thì toàn bộ Man Quỷ Tông chúng ta, Linh Sư Ngưng Dịch Trung kỳ cũng chẳng có mấy người. Còn về tu luyện bí thuật ngoài tông môn hay ăn đan dược để kích phát tiềm lực thì cũng là lựa chọn của bản thân hắn, chúng ta cũng không thể can thiệp được." Đại hán họ Lôi trầm mặc một lát rồi mới trả lời.
"Không sai! Mặc dù ta có chút giật mình về tốc độ tu luyện của Liễu sư đệ. Thế nhưng cũng chỉ có thể nói là cơ duyên của hắn không tệ mà thôi. Chưởng môn nếu không yên tâm thì nhắc nhở một chút là được. Còn về chuyện hắn có dùng thủ đoạn gì để kích phát tiềm lực hay không thì cũng không phải chuyện chúng ta có thể quan tâm được. Hắc hắc, nếu như lúc trẻ lão phu có biện pháp tu luyện nhanh như vậy thì cũng không bỏ qua đâu." Hoàng sư huynh cũng ngáp một cái nói.
"Chư vị sư đệ nói cũng có đạo lý. Có lẽ chỉ là công pháp tu luyện của Liễu sư đệ đạt tiểu thành mà thôi, muốn tiến giai cảnh giới trung kỳ còn cần một thời gian nữa. Thế nhưng nghĩ tới Ngạn sư thúc coi trọng hắn như vậy, ta thực sự hy vọng hắn không nên nóng lòng cầu thành quá." Sắc mặt Chưởng môn Man Quỷ Tông biến hóa một lúc, mới chậm rãi gật đầu nói.
Những người khác nghe vậy thì không có ý kiến gì nữa.
"Đúng rồi, Chưởng môn sư huynh. Ngạn sư thúc có tin tức gì về kết quả tỷ thí Tam Chân Lục Tử chưa? Cao sư điệt có hy vọng tiến vào danh sách Lục Tử không?" Đại hán họ Lôi chợt nhớ tới một chuyện hỏi.
"Ta mới vừa nhận được tin tức Ngạn sư thúc đưa về. Đã có kết quả Tam Chân, Lãnh Nguyệt sư thái cũng không trúng cử trong đó. Tam Chân là Thiên Sát Tử của Nguyên Ma Môn, Bạch Vấn Châu phía Hóa Nhất Tông và Hàn Xuân Thu bên Liệt Dương Cốc. Còn về Lục Tử, do người tham gia khá đông, quá trình tuyển chọn quá nghiêm khắc nên còn chưa có kết quả. Thế nhưng theo ý của Ngạn sư thúc thì tỷ lệ Cao Trùng vào Lục Tử không lớn lắm. Chỉ có Trương Tú Nương của Thiên Nguyệt Tông có hy vọng mà thôi. Dù sao thì thể chất Thông Linh Kiếm Thể nếu so với tên đệ tử Thiên Linh Mạch của Nguyên Ma Môn cũng sẽ không kém bao nhiêu." Chưởng môn Man Quỷ Tông nghe lời này, hơi nhướng mày, thở dài nói.
"Thì ra là thế, thực sự là đáng tiếc. Nếu tuyển chọn Lục Tử không dùng tư chất mà dùng thực lực thì không chừng Liễu sư đệ sẽ có cơ hội không nhỏ đâu." Đại hán họ Lôi nghe vậy, có chút tiếc nuối nói.
"Nếu chuyện tuyển chọn đám Lục Tử này mà không giới hạn tư chất thì người đầu tiên ta đề cử chính là Liễu sư đệ. Dù sao thì so với hắn, thực lực của Cao Trùng chưa bằng được." Chưởng môn Man Quỷ Tông tiếc nuối nói ra.