Sau trở lại tông môn Liễu Minh mới biết được, Dương Càn ban đầu tiến giai ở cũng tạo nên một phen oanh động không nhỏ tại môn phái. Hơn nữa, nếu không phải sự tình Hải tộc xâm lấn đột ngột phát sinh, việc Man Quỷ Tông có thêm hai gã Linh sư trong thời gian ngắn đã khiến cao tầng tông môn chút nữa tin rằng đã đến thời điểm hưng vượng của mình.
Khí tức của Dương Càn hiện tại khiến cho Liễu Minh cảm giác càng thêm ổn trọng ngưng thực. Hiển nhiên vị đại sư huynh của Man Quỷ Tông cũng là góp gió thành bão chứ không phải may mắn mà thành công. Ngay lúc Liễu Minh và Dương Càn đang hàn huyên, giọng nói trầm vang của Ngạn sư thúc tổ thình lình vang lên.
“Tốt rồi,có gì muốn nói thì để sau đi. Hiện tại thừa dịp bổn tông có mặt đông đủ, chúng ta trước hết thương thảo vài sự việc cho tốt đã. “
Cường giả Hóa Tinh Kỳ duy nhất trong tông đã lên tiếng, tự nhiên không ai dám phản kháng, lập tức chia làm hai hàng nhanh chóng ổn định.
“Lôi sư điệt, ngươi là người tham chiến sớm nhất, trước tiên hãy đem sự tình liên quân cùng Hải tộc giao thủ nói qua một chút đi” Ngạn sư thúc tổ thấy vậy, thản nhiên nói ra.
“Vâng, chư vị sư huynh đệ thông linh tin tức, có lẽ đối với tình hình trước mặt đã có kiến giải riêng. Nhưng trên thực tế, chúng ta cùng Hải tộc giao thủ, so với suy đoán của mọi người còn kịch liệt hơn nhiều.” Đại hán họ Lôi ứng tiếng đứng dậy thần sắc ngưng trọng, nói với mọi người.
“Chúng ta xin được rửa tai lắng nghe.” Chưởng môn Man Quỷ Tông nghe vậy, sắc mặt khẽ biến nói.
Liễu Minh và các linh sư mới đến nghe vậy đều âm thầm cảm thấy bất an.
“Đại quân Hải tộc từ mấy năm trước bị chúng ta ngăn lại, song phương đều biết không thể tốc chiến tốc thắng, bèn xây dựng một tòa chiến thành kìm hãm lẫn nhau, chuẩn bị cho một cuộc chiến lâu dài. Nguyên lai một năm trước, Hóa Tinh Kỳ cường giả của hai bên vẫn chưa tham gia cuộc chiến, song phương có thể dùng chiến thành làm trung tâm để chiến đấu từ đó duy trì một cục diện bất bại. Nhưng từ một năm này, Hải tộc bỗng được tăng cường một lực lượng lớn, vô luận là ngoại hình hay thần thông đều có khác biệt không nhỏ so với Hải tộc trước đây cùng chúng ta tranh đấu, làm chúng ta nếm không ít đau khổ.
Về sau thông qua khai thác thông tin từ một gã Hải tộc bị bắt sống, từ trong miệng hắn biết được ở nơi xa xôi khác của đại dương bao la, vậy mà có đến ba đại Hải tộc cùng âm mưu xâm lấn đại lục Vân Xuyên của Nhân tộc chúng ta. Hơn nữa, bọn chúng cũng phái ra nhân thủ nhằm phân chia chén canh. Mà toán viện binh kia cũng có hai gã cường giả Hóa Tinh Kỳ. Kể từ đó, Hóa Tinh Kỳ tiền bối của chư tông càng không dám đơn giản ra mặt. Cho nên về sau mấy tông chúng ta tranh đấu đều rơi vào hạ phong, thậm chí trước đây không lâu còn bị Hải tộc đánh tới trước thành. Nếu không phải chúng ta hợp lực phát động vài chiêu sát thủ của chiến thành, làm cho Hải tộc ăn một cái thiệt thòi lớn, chỉ sợ bây giờ còn bị đối phương vây hãm.
Chư vị lúc trước thấy tình hình bên ngoài, chính là chúng ta đang phái ra nhân thủ tăng cường tu bổ những chỗ bị hủy hoại, trong thời gian ngắn nhất phải khôi phục lại tình trạng mạnh mẽ ban đầu. Mặt khác, một tháng trước đây, Hải tộc phái ra sứ giả, ngỏ ý chuẩn bị hủy bỏ ước định lúc trước ngăn cản cường giả Hóa tinh kỳ hai bên tham chiến, trừ khi mấy người Ngạn sư thúc phía chúng ta lại ra mặt cùng cường giả Hóa tinh kỳ Hải tộc ước đấu một phen. Nhưng mà trước đó, sau lần thứ nhất tranh đấu, Ngạn sư thúc và Linh Ngọc tiền bối đều có tổn thương đến nay vẫn chưa hồi phục. Hơn nữa đối phương hiện nay lại xuất hiện thêm cường giả Hóa tinh kỳ, nếu là dựa theo lời ước đấu mà nói, dưới tình huống bình thường, chúng ta không có nắm chắc phần thắng trong tay. Cũng may lúc này, mấy quốc gia trong đại lục cũng đã phái ra viện binh đi suốt ngày đêm, dự tính ba tháng sau có thể đến trợ giúp chúng ta. Cho nên hiện tại kế hoạch của chúng ta, chính là vô luận như thế nào cũng phải sống sót qua ba tháng thời gian này.
Cũng may Hải tộc tuy trong miệng nói muốn hủy bỏ hiệp nghị không cho phép Hóa Tinh Kỳ xuất thủ nhưng là vẫn kiêng kỵ Ngạn sư thúc cùng các vị tiền bối Hóa Tinh Kỳ khác hướng các tộc nhân Hải tộc khác ra tay trả thù sẽ gây ra hậu quả to lớn, cho nên vẫn chưa dám xuất động cường giả trong các trận giao chiến gần đây, xem ra còn có thể lại kéo dài thêm một đoạn thời gian nữa đấy.” Đại hán họ Lôi thần sắc thập phần nghiêm nghị cẩn thận giảng giải một phen.
“Sư thúc, người bị thương sao? Sao chưa từng nói qua việc này với người trong tông?“ Chưởng môn Man Quỷ Tông nghe xong những lời này, vội vàng hỏi thăm lão giả họ Ngạn.
“Yên tâm, ta lúc trước tuy rằng trúng phải một kích của một tên Hải tộc kia, bất quá bây giờ đã khôi phục bảy tám phần rồi, còn lại chỉ là vết thương nhẹ mà thôi. Lúc trước không nói cho các ngươi biết, cũng là sợ các ngươi lo lắng mà thôi. Dù sao tông môn còn cần bộ xương già này trấn giữ.” Ngạn sư thúc làm bộ dạng không để ý, cười cười nói ra.
“Sư điệt hổ thẹn, vậy mà lại để cho sư thúc đã lớn tuổi như vậy còn phải lao lực vì tông môn. Nếu lúc trước Lam sư huynh không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nói không chừng bổn tông đã có thể nhiều ra một cường giả Hóa Tinh Kỳ khác.” Chưởng môn Man Quỷ Tông thở dài một hơi, mặt mũi tràn đầy vẻ xấu hổ nói ra.
“Sự tình Lam sư huynh của ngươi quả thật là đáng tiếc, nhưng đây cũng là do phúc duyên của hắn quá mỏng, nếu không hắn bất quá là xuất môn xử lý một sự việc đơn giản, như thế nào lại mất tích hơn nữa bổn mạng bài lại bỗng nhiên nát bấy một cách khó hiểu, đến bây giờ còn không cách nào tìm được nguyên nhân vẫn lạc của hắn.” Ngạn sư thúc vừa nghe ba chữ 'Lam sư huynh' liền thở dài một hơi, thần sắc cũng theo đó trở nên buồn bã.
Liễu Minh tự nhiên không biết người được gọi là 'Lam sư huynh' rốt cuộc là ai, nhưng nhìn quanh ngoại trừ Dương Càn, Cao Trùng không hề tỏ vẻ khác lạ, còn lại các Linh Sư của Man Quỷ Tông thần sắc đều có chút mất tự nhiên, liền có thể biết được người này khẳng định không phải một người bình thường.
“Tốt rồi, chuyện xưa không nên nhắc lại. Hiện tại phải như thế nào vượt qua cửa ải khó khăn trước mắt mới là quan trọng nhất. Tuy rằng mấy lão già chúng ta đã quyết định áp dụng kế sách kéo dài thời gian, nhưng là phải phản kích Hải tộc mấy lần, làm cho chúng nếm chút đau khổ, mới có thể khiến chúng không bức bách chúng ta quá mức, như vậy mới có thời gian đợi đến lúc viện quân đến. Chưởng môn sư điệt, ta bảo ngươi mang đến những vật kia, thế nào rồi ?” Ngạn sư thúc ánh mắt lấp lánh, nhanh chóng khôi phục lại bình tĩnh hướng Man Quỷ Tông chưởng môn hỏi.
“Sư thúc yên tâm, những vật kia ta đều đã mang đến, hơn nữa còn có một chuyện kinh hỉ ngoài ý muốn. Đệ tử đã tìm được người phù hợp thúc giục đồ vật đó rồi, chính là người gần đây mới tiến giai - Liễu sư đệ.” Man Quỷ tông chưởng môn cung kính trả lời.
“Cái gì, ngươi đã tìm được người thúc giục được đồ vật đó? Liễu sư điệt, quả thật như thế sao?” Trên mặt Ngạn sư thúc lập tức lộ ra thần sắc cực kỳ mừng rỡ, đưa tầm mắt nhìn qua, liền nhìn trúng Liễu Minh.
Tuy rằng sau khi Liễu Minh tiến giai Linh sư, đây là lần đầu tiên hắn bái kiến vị sư thúc tổ này, nhưng ban đầu ở bí cảnh cùng về sau lúc tìm hiểu Lưu Ảnh Bích đã để lại cho vị cường giả Hóa Tinh Kỳ này ấn tượng không nhỏ. Về sau lại có Man Quỷ Tông chưởng môn cho người đưa tin, nói trong tông may mắn nhiều thêm một gã Linh sư, vì vậy Ngạn sư thúc tổ không hề ngạc nhiên vì xuất hiện của họ Liễu.
“Bẩm báo sư thúc, hoàn toàn chính xác, đệ tử đã có thể miễn cưỡng thao túng vật kia rồi, tuy rằng còn không quá thuần thục, nhưng nghĩ có lẽ có thể trong đại chiến vì bản tông mà ra sức.” Liễu Minh tự nhiên biết rõ thứ mà hai người bọn họ nói đến chính là Vạn Cốt Nhân Ma, bèn đứng dậy kính cẩn trả lời
“Hặc hặc, rất tốt, ta biết ngay Liễu sư điệt không phải người bình thường. Kể từ đó, thực lực Man Quỷ tông chúng ta có thể tăng lên không ít. Đúng rồi, sư điệt lưu lại một lát, ta có sự tình khác cũng muốn hỏi ngươi một chút.” Ngạn sư thúc nghe vậy vô cùng sung sướng, nhưng lập tức lại nhớ ra cái gì đó, vội dặn dò hai câu.
Liễu Minh tuy rằng cảm thấy kinh ngạc, nhưng cũng gật đầu đáp ứng.
“Sở sư điệt, ngươi cũng có mặt tại đây, xem ra chuyện giao cho ngươi làm, có lẽ đã hoàn thành.” Ngạn sư thúc đợi Liễu Minh ngồi xuống, mới quay đầu hỏi thăm Sở Kỳ của Âm Sát nhất mạch.
"Bẩm báo sư thúc, Man Lực Quỷ Vương tuy rằng bị phong ấn nhiều năm, nhưng mà ta cùng Băng sư muội dùng bí thuật tỉ mỉ tu bổ, hiện tại đã triệt để khôi phục phong thái trước đây. Chẳng qua việc thiếu đi thủ cấp đã khiến thực lực của nó cũng chỉ còn lại ba thành mà thôi.” Sở Kỳ nghe vậy, lúc này đứng dậy kính cẩn trả lời.
“Hừ, nếu không phải Băng nha đầu chủ quan, để cho gian tế Hải tộc có cơ hội trộm đi đầu lâu, chúng ta có Quỷ Vương trong tay mà nói, há lại phải lo lắng Hải tộc nhân nhiều thêm hai gã cường giả Hóa Tinh Kỳ hay sao. Đúng rồi, Băng nha đầu vì sao không đến, vừa rồi thời điểm nghênh đón các ngươi, ta còn trông thấy nàng cơ mà?"
“Băng sư muội tự nhận có tội bên người, không dám tự tiện bái kiến gặp sư thúc. Thật ra nàng ấy cũng không ngờ, đệ tử mình yêu thương nhất lại là gian tế Hải tộc. Hơn nữa, đối phương còn chọn đúng thời điểm vừa mới tìm được đầu lâu Quỷ Vương để ra tay bất ngờ. Nếu không sư muội làm thế nào lại để cho một gã Linh Đồ đắc thủ kia chứ. Cũng may dù cho chỉ có ba thành Man Lực Quỷ Vương, tin tưởng cũng đủ để ứng phó với cường giả Hóa Tinh Kỳ bình thường.” Sở Kỳ nghe vậy nội tâm rùng mình, vội vàng cúi đầu nói.
“Đúng vậy, kì thật nếu là Man Lực Quỷ Vương nguyên vẹn, chỉ sợ chúng ta cũng không có khả năng dễ dàng điều khiển như vậy.” Chưởng môn Man Quỷ Tông cũng nói thêm vào.
“Được rồi, chỉ cần Âm Sát nhất mạch có thể thao túng Quỷ Vương vì bản tông lập đại công, sự tình Quỷ Vương ta sẽ không truy cứu nữa.” Ngạn sư thúc nhướng mày, sau một lúc lâu, mới thở dài một hơi nói ra như thế.
“Đa tạ sư thúc thành toàn!” Sở Kỳ nghe vậy, liền rối rít tạ ơn.
Liễu Minh nghe đến đó, không khỏi cảm thấy ngạc nhiên.
Thật không ngờ, Man Quỷ Tông dưới tình huống thiếu khuyết đầu lâu Quỷ Vương vẫn có thể khiến cho Man Lực Quỷ Vương năm đó uy chấn Đại Huyền chư tông khôi phục thần uy , hơn nữa tựa hồ còn muốn dùng nó trong cuộc chiến với Hải tộc. Các Linh Sư khác nghe vậy cũng không lộ ra nhiều biểu hiện kinh ngạc, hiển nhiên đối với chuyện này bọn họ cũng đã biết được một hai. Từ đó có thể thấy được, thực lực Man Quỷ Tông không hề tầm thường, nội tình thật sự cũng tuyệt không phải đơn giản như biểu hiện bên ngoài.
Thời gian kế tiếp, Ngạn sư thúc cùng một đám Linh sư Man Quỷ Tông thảo luận việc chuẩn bị cho trận chiến sắp tới. Đến khi mọi việc đều được bàn bạc ổn thỏa, mọi người mới đồng loạt hướng Ngạn sư thúc cáo từ rời đi.
Nháy mắt, trong đại điện chỉ còn lại hai người Liễu Minh cùng vị Ngạn sư thúc tổ kia.
“Liễu sư điệt, lần trước khi ngươi quan sát Lưu Ảnh Bích có xuất hiện điều gì dị thường không?” Ngạn sư thúc đem Liễu Minh lưu lại, thế nhưng câu nói đầu tiên đã khiến cho hắn lắp bắp kinh hãi.
Liễu Minh trong lòng nhảy dựng, nhưng ngoài mặt không lộ chút dị sắc nào, ngược lại thập phần kính cẩn trả lời
“Sư thúc sao lại hỏi như thế? Đệ tử tại thời điểm quan sát Lưu Ảnh Bích cũng không thấy có điều gì dị thường “