Nửa canh giờ sau, hai người Liễu Minh được đồng tử dẫn đường, đi ra khỏi sơn cốc.
Thần sắc Liễu Minh thì tràn đầy vẻ đăm chiêu, còn trong ánh mắt Chưởng Môn Man Quỷ Tông thì khó nén nổi sự hưng phấn.
Sau khi đồng tử thi lễ rồi quay trở vào sơn cốc, Chưởng Môn Man Quỷ Tông liền lấy từ trong ngực áo ra một quyển điển tịch mỏng giao cho Liễu Minh, tươi cười nói :
“Đây là bản ghi chép về những tâm đắc khi điều khiển Vạn Cốt Nhân Ma của tổ sư gia lưu lại năm đó, sư đệ hãy nhận lấy nghiên cứu thật kỹ. Lần này Vạn Cốt Nhân Ma có thể lại nhìn thấy ánh mặt trời, tất cả đều là nhờ vào Minh Cốt Quyết của Liễu sư đệ. Sư đệ hãy mau chóng tìm hiểu thấu triệt quyển điển tịch này, nói không chừng sau đây không lâu sẽ phải sử dụng tới đấy.”
Liễu Minh bỗng giật mình, nhưng ngay sau đó liền lên tiếng đáp ứng, liên tục gật đầu đồng ý.
Vì vậy Chưởng môn Man Quỷ Tông chỉ dặn dò thêm vài câu, sau đó mới chia tay Liễu Minh, mỗi người phóng lên trời bay về một hướng.
Liễu Minh vừa điều khiển đám mây, vừa vuốt vuốt tấm lệnh bài làm bằng xương trắng trong tay kia, nhớ lại hình dáng thực sự của Vạn Cốt Nhân Ma chứng kiến trong cốc lúc trước, trong lòng không khỏi có cảm giác rung động sâu sắc.
Trình độ của bộ Vạn Cốt Nhân Ma kia sau khi hóa thành khổng lồ hơn hẳn so với tưởng tượng của hắn, chỉ sợ thật sự có thực lực sánh ngang với Hóa Tinh Kỳ.
Nhưng hiển nhiên Liễu Minh không thể mang Nhân Ma này ra bên ngoài cấm địa, vì thé cho nên sau khi chứng kiến mình có thể nhờ bạch cốt lệnh bài điều khiển Nhân Ma, Chưởng môn Man Quỷ Tông chỉ đồng ý có thể cùng Liễu Minh đến sơn cốc thêm mấy lần, để hắn có thể luyện tập phương pháp điều khiển nhiều hơn một chút.
Trong lòng Liễu Minh suy nghĩ miên man như vậy, bất tri bất giác đã trở lại động phủ trên Cửu Anh Sơn, sau đó liền đi vào trong mật thất khoanh chân ngồi xuống, cả người rơi vào trầm ngâm.
Trọng bảo như Vạn Cốt Nhân Ma này mà Chưởng môn Man Quỷ Tông cũng muốn lấy ra sử dụng, có thể thấy được tình hình thực tế của trận đại chiến giữa chư tông và Hải tộc ở biên giới thật sự không quá khả quan.
Với tu vi hiện tại của hắn, nếu đụng phải tu luyện giả Hải tộc Ngưng Dịch kỳ sơ trung giai, tự hỏi còn có thể tự bảo vệ tính mạng. Nhưng nếu gặp phải cường giả Hải tộc có thực lực Ngưng Dịch kỳ cao giai hoặc là Hóa Tinh kỳ, chỉ sợ cũng có nguy hiểm vẫn lạc.
Mà nếu hắn điều khiển Vạn Cốt Nhân Ma có chiến lực tương đương với Hóa Tinh sơ kỳ trước mặt Hải Tộc nhân, e rằng việc bị cường giả Hải tộc cấp bậc như vậy để mắt tới cũng chỉ là sớm hay muộn mà thôi.
Liễu Minh nghĩ tới đây, không khỏi cười khổ một tiếng.
Hắn vốn cho rằng sau khi tiến giai Linh Sư sẽ không cần lo lắng đến vấn đề an nguy của bản thân, thực không ngờ lại gặp phải loại chuyện này nhanh như vậy.
Với tình hình bây giờ của Man Quỷ Tông, hắn cũng không thể cự tuyệt trách nhiệm điều khiển Vạn Cốt Nhân Ma, vậy thì con đường duy nhất có thể đảm bảo thêm một chút cho sự an toàn của mình trong đại chiến với Hải tộc cũng chỉ có mau chóng tăng thêm thực lực của mình mà thôi.
Chỉ cần trước khi hắn đi biên giới, nâng cao thực lực bản thân thêm một khoảng lớn là có thể nắm chắc việc tự bảo vệ mình thêm mấy phần.
Liễu Minh nghĩ tới đây, dứt khoát nhắm hai mắt lại, đồng thời hào quang trong Thần Thức Hải lóe lên, một quyển điển tịch dày cộp được khí đen quấn quanh bỗng dưng xuất hiện.
Đúng là bản Long Hổ Minh Ngục Công kia!
Từ khi hắn nhận được quyển điển tịch này đến nay mới chỉ kịp đọc lướt qua một lần, sau đó vì cảm thấy quá thâm ảo nên cũng chưa động tới.
Mà giờ đây sau khi tiến giai Linh Sư, vì nguyên nhân phải củng cố tu vi nên trong khoảng thời gian này hắn sẽ chính thức tìm hiểu môn công pháp này.
Thời gian tiếp theo, Liễu Minh lật giờ từng trang điển tịch màu đen trong Thần Thức Hải, bắt đầu tìm hiểu thật kỹ.
Một lúc lâu sau, Liễu Minh mới mở to hai mắt, thần sắc trên mặt nửa mừng nửa lo.
Trước kia khi hắn đọc qua bộ điển tịch này, bởi vì tu vi không đủ nên trong mười câu thì phải có đến bảy tám câu không hiểu, ngoại trừ biết rõ Long Hổ Minh Ngục Công là một môn công pháp Quỷ đạo ra, cũng không tìm hiểu thêm được gì cả.
Nhưng hiện tại khi dùng tu vi Linh Sư tìm hiểu công pháp này, hắn lập tức cảm giác trong đầu sáng tỏ thông suốt, rất nhiều chỗ không hiểu trước kia thoáng cái đã trở nên rõ ràng.
Tuy hắn không có khả năng tìm hiểu thấu triệt Long Hổ Minh Ngục Công một cách dễ dàng như vậy, nhưng thoáng cái đã hiểu rõ sáu bảy phần, còn lại một bộ phận quá mức tối nghĩa, sau này bỏ thêm chút thời gian nghiên cứu, chắc hẳn có thể tìm hiểu toàn bộ.
Cứ như vậy, Liễu Minh rút cuộc cũng hiểu được Long Hổ Minh Ngục Công là dạng công pháp gì.
Công pháp này có chút tương tự như Minh Cốt Quyết, nhưng cũng có nhiều chỗ lại hoàn toàn khác biệt.
Giống nhau ở chỗ, tu luyện công pháp này cũng có hiệu quả cường hóa thân thể và gia tăng lực lượng kỳ diệu như Minh Cốt Quyết. Điểm khác với Minh Cốt Quyết là trình độ cường hóa của Long Hổ Minh Ngục Công trên phương diện luyện thể còn hơn xa Minh Cốt Quyết.
Nếu nói sau khi tu luyện Minh Cốt Quyết có sáu thành hiệu quả đều ở Pháp lực, thì Long Hổ Minh Ngục Công lại có chín thành đều tập trung tại luyện thể, chỉ có một thành là đề cao Pháp lực.
Một điều càng làm cho lòng người kinh hãi đó là, dựa theo những ghi chép trên điển tịch thì công pháp này chia làm sáu tầng, ứng với sáu tiểu cảnh giới của Ngưng Dịch và Hóa Tinh Kỳ. Mỗi khi tu luyện thành công một tầng, người tu luyện lại có thể biến ảo thêm một rồng một hổ, nếu như tu luyện thành công toàn bộ sáu tầng, liền có thể đồng thời thả ra lực lượng sáu đạo Long Hổ, sau khi tu luyện đến tầng ba, còn có thể có thêm một loại đại thần thông gọi là Minh Ngục, có thể làm cho địch nhân bất tri bất giác rơi vào trong ảo cảnh.
Sau khi tiến giai Linh Sư, Liễu Minh đã từng đi đến Tàng Kinh Các trong tông, xem xét một vài công pháp cấp Linh Sư bổn tông, nhưng tuyệt không có loại nào khoa trương như Long Hổ Minh Ngục Công.
Nếu tất cả miêu tả trong điển tịch đều là thật, vậy môn công pháp Long Hổ Minh Ngục Công này tuyệt đối là một trong những môn công pháp Quỷ đạo cao cấp nhất.
Liễu Minh nghĩ đến đây, hai mắt không kìm được mà lộ vẻ cuồng nhiệt, nhưng sau khi nhớ tới chỗ hà khắc khi tu luyện công pháp này, khóe miệng không khỏi nhếch lên. Long Hổ Minh Ngục Công không phải chỉ dựa vào thổ nạp Thiên Địa Nguyên khí bình thường, mà thường cách một khoảng thời gian đều phải tu luyện trong địa phương có Âm Khí nồng đậm mới có thể tinh tiến.
Nhưng Âm khí là thứ tà môn nhường nào, tu luyện giả bình thường bị nó ăn mòn trong thời gian dài có khả năng rất lớn bị hóa thành quái vật nửa người nửa quỷ.
Liễu Minh cau mày suy nghĩ, sau một hồi lâu mới thở dài một hơi, xem ra vẫn phải tạm thời gác việc này lại.
Tuy Long Hổ Minh Ngục Công này ảo diệu vượt xa dự đoán của Liễu Minh, nhưng trên điển tịch không có bí thuật nào có thể tu luyện trong thời gian ngắn, không có tác dụng quá lớn với hắn trong đại chiến với Hải tộc sắp bộc phát tới đây.
Như vậy, nếu hắn muốn nâng cao thực lực trong thời gian ngắn, chỉ có cách thông qua một ít ngoại lực mà thôi.
Trong lòng Liễu Minh suy nghĩ như vậy, vô thức đưa tay sờ lên Tu Di Loa trên cánh tay.
Ở bên trong không gian bảo vật này có chứa một giọt Nhất Nguyên Trọng Thủy.
Với trọng lượng của vật này, nếu luyện chế nó thành “Trọng Thủy Châu” trong truyền thuyết thì khẳng định uy lực sẽ cực kỳ khủng bố.
Mặt khác trong tay hắn còn có một vài kiện Linh Khí cũng đều có thể tế luyện một lần nữa, khi thi triển liền phát huy được uy lực chính thức của chúng. Trừ những thứ đó, hiện tại hắn đã đột phá Ngưng Dịch kỳ, tu vi bình cảnh trước kia cũng không tồn tại nữa, đương nhiên lại có thể dựa vào sử dụng một ít Linh đan Linh dược để trực tiếp tăng tiến Pháp lực.
Sau khi suy nghĩ như vậy, trong lòng Liễu Minh đã có một kế hoạch.
Sáng sớm ngày hôm sau, hắn rời khỏi Cửu Anh Sơn, bay thật nhanh về phía một ngọn núi nào đó trong tông.
Một lát sau, hắn đã xuất hiện trước một vách đá gần ngọn núi chính của chi Luyện Thi.
Phía trên vách đá cách mặt đất vài chục trượng có một cánh cửa đá màu đỏ thẫm, hơn nữa khi đến chỗ cách cửa đá khoảng vài chục trượng, rõ ràng có thể cảm ứng được từng luồng khí nóng hầm hập tỏa ra.
Cánh cửa này dường như có nhiệt độ cực cao.
Liễu Minh cũng không cảm thấy bất ngờ gì với việc này, bên ngoài cơ thể chỉ lóe lên ánh sáng màu lam nhạt đã dễ dàng ngăn cách hoàn toàn khí nóng.
“Phanh, phanh …” vài tiếng vang lên!
Liễu Minh dừng lại cách cửa đá vài trượng, đồng thời ngón tay búng ra vài cái.
Một lát sau, cánh cửa đá đột ngột mở ra, một gã thanh niên cường tráng dáng thấp lùn chừng hai mươi tuổi từ bên trong bước ra, vừa nhìn thấy Liễu Minh trẻ tuổi như vậy liền khẽ giật mình lên tiếng hỏi :
“Các hạ là …”
“Hoàng sư huynh có ở bên trong không, Cửu Anh Sơn Liễu Minh đặc biệt tới bái phỏng.” Liễu Minh bất động thanh sắc nói.
“Cái gì, ngươi chính là Liễu sư thúc mới tiến giai gần đây! Sư thúc kính xin đợi một lát, ta sẽ đi thông báo cho gia sư một tiếng.” Gã thanh niên nghe xong lời đó, lắp bắp kinh hãi, lúc này có chút sợ hãi nói.
Nhưng thanh niên chưa kịp xoay người lại thì phía sau lưng đã truyền ra thanh âm thản nhiên của một lão giả :
“Không cần, hãy để cho Liễu đạo hữu vào đi. Ta cũng muốn gặp vị tiểu sư đệ mới tiến giai này.”
Thanh âm tuy không lớn, nhưng khi đến tai thanh niên như tiếng sấm nổ vang.
Gã thanh niên cường tráng giật mình khựng người lại, vội nghiêng người nhường đường.
Liễu Minh cũng không khách khí nữa, thân hình khẽ chuyển động, thoáng cái đã tiến vào trong thông đạo phía sau cửa đá.
Sau thời gian ước chừng uống cạn một chén trà nhỏ, Liễu Minh đang ngồi trong một gian đại sảnh mát lạnh, phía đối diện là một lão giả mặc áo đen, dáng người cao gầy, khuôn mặt bình thường nhưng hai mắt lại sáng ngời có thần.
“Nói như vậy, ngươi muốn lão phu giúp ngươi luyện chế một kiên Linh Khí. Tuy nhiên sao Liễu sư đệ lại tìm ta, ở phường thị xung quanh cũng không thiếu Luyện Khí Sư có đủ năng lực để luyện chế Linh Khí bình thường a.” Lão giả áo đen giống như cười mà không phải cười nói.
“Ta đã sớm nghe Khuê sư huynh nói Hoàng sư huynh mới là một trong số ít ỏi Luyện Khí Đại Sư của Đại Huyền Quốc, không phải là những Luyện Khí Sư bình thường trong phường thị có thể so sánh được. Hơn nữa nếu là Linh Khí bình thường, ta cũng sẽ không phiền đến sư huynh, thứ đồ vật cần luyện chế lần này quả thực không tầm thường, chỉ sợ cũng chỉ có Hoàng sư huynh mới có thể luyện chế thành công.” Liễu Minh nghiêm mặt trả lời.
“A, thậm chí còn có loại chuyện này. Không biết rút cuộc sư đệ muốn luyện chế vật gì, trước tiên cứ nói cho lão phu nghe thử.” Lão giả áo đen nghe vậy, thần sắc hơi đổi.
“Như vậy đi, ta sẽ lấy tài liệu luyện chế chính lần này ra cho Hoàng sư huynh xem xét, sau đó hẵng bàn tới những chuyện khác.” Liễu Minh mở to hai mắt, sau đó mặt không đổi sắc nói.
“Được!”
Lão giả áo đen lập tức đáp ứng.
Tuy nhiên lúc này, Liễu Minh cũng không có lập tức lấy ra, ngược lại liếc sang phía gã thanh niên cường tráng đang đứng một bên.
Lúc này lão giả áo đen mới hơi giật mình, lập tức quay đầu phân phó môn hạ đệ tử của mình một tiếng.
Gã thanh niên hiểu ý kính cẩn đáp ứng một tiếng, nhanh chóng thối lui ra khỏi đại sảnh.
Lúc này tay áo Liễu Minh mới run lên, vài tấm Phù lục bay nhanh xuống mặt đất, lóe lên rồi chui vào trong đó không thấy bóng dáng.
Một khắc sau, bỗng nhiên phù văn màu trắng xuất hiện, chớp động trên mặt đất một hồi, sau đó rõ ràng hiện ra một tầng tinh quang nhàn nhạt.
Lão giả áo đen thấy thế, mặc dù không ngăn cản gì, nhưng trên mặt lại hiện lên vẻ kinh ngạc.
Liễu Minh làm xong tất cả những việc này, một tay mới lật lại, một cái đỉnh nhỏ màu bạc bỗng xuất hiện, sau khi nhoáng lên liền biến thành một cái đỉnh cao nửa trượng.
“Oanh” một tiếng, cự đỉnh rơi mạnh xuống mặt đất, đất đá vụn văng tung tóe, ba cái chân đỉnh ngập sâu vào mặt đất hơn một nửa mới chịu dừng lại.