Mục lục
Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Sơ Dương: “..............?”

Mạc Tử Nghiên hôm nay lại đi gọi điện thoại cho cô kỳ thật là muốn gợi đòn à?

Diệp Sơ Dương cạn lời mắt trợn trắng, cuối cùng không nhìn xuống hỏi một câu, “Cho nên, chị rốt cuộc muốn làm gì? Chị đừng tưởng rằng Tô Dã đã trở về thì em không dám động đến chị, dù gì em cũng là ân nhân cứu mạng Tô Dã đấy.”

Lần trước Mạc Đình Xuyên có nói, Diệp Sơ Dương cô sắp trở thành ân nhân cứu mạng toàn vũ trụ, cho nên Tô Dã bên kia, khẳng định là thực sự tôn kính cô.

“Woa, Diệp Sơ Dương kia cậu nói lại không được. Lại đi dùng Tô Dã để uy hiếp chị à.” Mạc Tử Nghiên xua xua tay, tỏ vẻ nội tâm thực lẫn lộn, nhưng ngay sau đó cô đại khái cũng ý thức được chính mình có nhiều điểm vô nghĩa, nên lúc này đây không có nói thêm chuyện gì lung tung nữa, mà mở miệng nói “Được rồi được rồi, chị căn bản là định nói cho em một tin này.”

Nói câu đó xong, cô dừng lại một chút rồi nói tiếp, “Chị nghe Tô Dã và anh hai nói, tên đó của em biết em tham gia chương trình <Ta là quân nhân> nên đã nói bọn anh ấy đặc biệt chuẩn bị một phòng riêng.”

Diệp Sơ Dương: “...........”

Diệp Tu Bạch là nghiêm túc sao?

Diệp Sơ Dương hiện tại đều có thể nghĩ ra được sau khi chương trình phát sóng, những cư dân mạng sẽ vì những hành vi của cô và xoi mói cô.

Tuy nhiên, Diệp Sơ Dương thật ra lại cảm thấy, nếu Diệp Tu Bạch yêu cầu như vậy, thì chắc chắn đã an bài chuyện này thỏa đáng, nếu không Diệp Tu Bạch sao lại có thể xưng là Diệp Tu Bạch được chứ.

Với tư cập này, Diệp Sơ Dương nghĩ đi nghĩ lại cũng không có cỡ nào lo lắng.

“Cái tên này đối với em cũng thật là dụng tâm lương khổ.” (cái tên này: ý nói Diệp Tu Bạch) ngay lúc Diệp Sơ Dương đang trầm tư, Mạc Tử Nghiên nhịn không được cảm khái một tiếng.

Nghe vậy, Diệp Sơ Dương tức khắc ý vị không rõ cười một tiếng, cô nhướng mày hỏi lại “Sao nào? Ghen tỵ à? Nghe nói huấn luyện viên lần này chính là Tô Dã, đến lúc đó là Tô Dã sẽ mở cửa sau cho chị.”

“Anh ấy là một tên đầu gỗ, sao có thể mở cửa sau cho chị chứ.” Khi nói những lời này, đôi mắt của Mạc Tử Nghiên run rẩy hai lần.

Nếu huấn luyện viên đổi thành người khác, có khả năng sẽ được giao cho Mạc Đình Xuyên, Mạc Đình Xuyên sẽ làm khó em gái một chút đây.

Nhưng nếu là Tô Dã, tất nhiên anh ấy không dám.

*

Diệp Sơ Dương và Mạc Tử Nghiên hai người nói chuyện nửa ngày đều là xoay quanh chủ đề gameshow <Ta là quân nhân>, cuối cùng thời gian cũng không còn sớm, Mạc Tử Nghiên lúc này mới cúp điện thoại.

Mấy ngày tiếp theo, Diệp Sơ Dương vẫn luôn điều tra nguyên nhân dẫn đến cái chết của fan cuồng kia, nhưng liền ngay hôm sau, Kha Thanh lại gọi điện cho cô, nói chuyện này không cần truy cứu nữa.

Bởi vì, vụ án giết người này, hung thủ đã đến tự thú.

Khi nghe được một câu như thế, Diệp Sơ Dương khẳng định là không thể tin nổi.

Hơn nữa không chỉ có Diệp Sơ Dương, mà chính Kha Thanh cũng cảm thấy có chỗ nào đó kỳ kỳ quái quái.

Nhưng nếu hung thủ đã đến tự thú, thì bọn họ cũng chỉ có như vậy mà đi thẩm vấn tên hung thủ này thôi. Điều đáng nói là, theo như lời khai của tên hung thủ, chính xác bọn họ đã tra ra được hai tin mới mẻ.

Đó là, vì sao miệng vết thương của fan cuồng kia lại như là bị dã thú cắn xé, đáp án chính là hắn nói hắn nuôi một con chó ngao, nó đã cắn đối phương.

Toàn bộ cuộc thẩm vấn, chỉ có điều này là không liên quan gì đến lời khai.

Giám định pháp y cho thấy vết thương của người chết căn bản không phải là vết răng của chó ngao.

Vốn dĩ chuyện này là tiếp tục điều tra, nhưng phía trên lại muốn Kha Thanh dừng tay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK