Vì trong lòng anh rất rõ rằng, nếu đối phương chụp Diệp Sơ Dương, vậy thì chắc chắn sẽ chụp cả anh vào nữa.
Vì thế, anh đang làm gì thế này?
Người đàn ông nghĩ tới đây, vừa đẩy xe, lông mày cũng lập tức khẽ nhíu lại.
Đợi tới khi Diệp Sơ Dương ôm hai cây cải trắng quay đầu lại nhìn thì thấy anh dường như đang nhíu mày rầu rĩ vò mái tóc ngắn của mình. Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, mái tóc ngắn đen nhánh gọn gàng của Diệp Tu Bạch đã trở lên rối bời.
Có điều, trong mắt cô gái như Diệp Sơ Dương, dáng vẻ tóc rối của đối phương toát lên vẻ đẹp ngang tàn.
"..."
Khóe môi Diệp Sơ Dương bất giác co giật, trong lòng nghĩ thầm mình thực sự đã bị gương mặt của chú út hạ gục chết tại trận rồi.
Nói thực lòng, nhìn khắp showbiz, Diệp Sơ Dương chưa thấy ai đẹp trai bằng chú út nhà mình.
Quả nhiên, mắt nhìn người là thứ có được do bắt bẻ, soi mói mà ra.
Cô đứng đó nghĩ vẩn vơ một hồi, cuối cùng mới nhớ ra mình cần bỏ cây cải trắng đang ôm trong tay vào xe đẩy.
Diệp Sơ Dương bước về phía người đàn ông, ngước mắt nhìn đối phương.
Vừa nhìn đã thấy sự bực dọc trong mắt Diệp Tu Bạch.
Cô hơi sững người.
Chú út nhà cô hình như đang cáu giận, rõ ràng vừa nãy vẫn bình thường mà.
Thế là cô kéo khẩu trang xuống, xoa cằm, hỏi một tiếng: "Chú út, chú sao vậy?"
Giọng nói bất ngờ của thiếu niên giống như một làn gió nhẹ vuốt ve mặt hồ đang gợn sóng, trái tim Diệp Tu Bạch cũng ngay lập tức bình tĩnh trở lại.
Ánh mắt anh dường như không chịu kiểm soát liếc nhìn lên khuôn mặt đối phương, quan sát kĩ lưỡng diện mạo, thần sắc, thậm chí là làn môi đỏ mọng của đối phương.
Dáng môi của thằng nhóc nhà mình nhìn có vẻ rất thích hợp để hôn.
Nhưng...
Việc này có liên quan gì tới anh?
Diệp Tu Bạch nghĩ thầm, hôm nay mình đúng là điên rồi.
Anh mím chặt môi, giọng nói bất ngờ trở nên lạnh nhạt: "Không sao."
Diệp Sơ Dương: "Ờ."
Quỷ mới tin hai chữ "không sao".
Nhưng chú út nhà cô đã nói vậy thì chắc là không sao, dù sao cũng không liên quan gì tới cô.
Chuyến đi mua đồ này chắc chắn sẽ kết thúc trong không khí không mấy vui vẻ. Tuy đây là lần đầu tiên Diệp Sơ Dương chứng kiến tính tình mưa nắng thất thường của chú út nhà mình nhưng cũng hiểu đối phương là người không thích nói nhiều.
Vì thế, cô cũng không chủ động bắt chuyện khi thấy anh trầm ngâm suốt đường đi.
Diệp Sơ Dương đi theo sau lưng anh, bước đi chậm rãi. Tuy nhiên cũng đúng lúc này cô bất ngờ cảm nhận được tiếng bước chân có phần vội vã ở phía sau.
Còn chưa đợi cô quay đầu lại nhìn thì đã nghe thấy tiếng thở dốc, cùng lúc đó cô liền thấy vạt áo mình bị kéo lại.
"Công tử?"
Nghe thấy hai chữ có vẻ không ăn nhập này, Diệp Sơ Dương cuối cùng cũng dứt khoát quay đầu lại nhìn.
Chỉ thấy hai cô gái chừng mười lăm, mười sáu tuổi có phần căng thẳng nhìn cô, hai đôi mắt to tròn bối rối và kích động, rõ ràng là dáng vẻ điển hình của fans gặp được idol.
Diệp Sơ Dương chớp chớp mắt, nghĩ ngay tới cách fans nhà mình gọi mình là "công tử."
Chỉ vì cô đóng vai Tạ Mục Hàm trong Hồi Sinh, Tạ Mục Hàm được gọi là Tạ công tử gia đình quyền quý, thế là fans liền gọi cô là "công tử."