Mục lục
Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe vậy, Diệp Tu Bạch liền nhướng mày, tiến sát lại gần người thiếu niên, cúi mắt hỏi: "Livestream?"

Diệp Sơ Dương: "... Không đời nào. Cháu đã nói rằng cả đời này chú đừng mơ vào phòng livestream của cháu nữa."

Thiếu niên mặt không cảm xúc nói xong câu này, liền nghiêm túc đứng dậy vỗ vai người đàn ông, sau đó ca cẩm một khúc hát, tâm trạng vui vẻ quay người rời đi.

Nhìn dáng vẻ đắc ý của thiếu niên, Diệp Tu Bạch trong lòng chỉ cảm thấy buồn cười.

Anh khẽ nhếch môi mỉm cười, đứng ở cửa sổ nhìn theo chiếc siêu xe Ferrari màu đỏ lao đi, cuối cùng lại về lại ghế tiếp tục làm công việc của mình.

***

Nhà hàng Cổ Tỉnh.

Diệp Sơ Dương bước xuống xe, trên gương mặt trắng hồng tinh tế vẫn đeo khẩu trang màu đen.

Khuôn mặt thiếu niên khá nhỏ, chiếc khẩu trang làm bằng sợi bông màu đen có thể che kín nửa khuôn mặt của cô, cô giơ tay kéo mũ xuống, sau khi nói số phòng với nhân viên phục vụ liền đi theo nhân viên phục vụ vào phòng.

Ôn Phi Vũ đã tới trước.

Thấy người thiếu niên mặc áo nỉ màu đen, đội mũ áo nỉ, đeo khẩu trang màu đen bước vào, anh liền bật cười bước lên đón.

"Diệp Cửu thiếu của chúng ta cuối cùng cũng có dáng vẻ minh tinh rồi."

Nhớ lại hồi Ôn Phi Vũ mới quen biết với Diệp Sơ Dương, người thiếu niên xuất sắc tướng mạo xuất chúng, chạy Lamborghini Sesto Elemento nhưng lại đi bầy sạp xem bói. Căn bản không hề có dáng dấp của thiếu gia nhà giàu hoặc minh tinh.

Đương nhiên khi đó Diệp Sơ Dương đích thực không nổi tiếng.

Không giống như bây giờ.

Diệp Sơ Dương vừa bước vào đã nghe thấy một câu như vậy liền bật cười.

Cô dứt khoát kéo mũ và khẩu trang xuống, để lộ gương mắt trắng trẻo tinh tế, đôi mắt đào hoa hẹp dài ướt át hơi cong lại, đáy mắt thấp thoáng nụ cười thoáng qua.

Cô nhét đại khẩu trang vào ngực, mỉm cười nói: "Chắc chắn rồi, dù sao thì bây giờ tôi cũng đã là minh tinh hạng mười tám rồi."

"Cậu mà là minh tinh hạng mười tám, những người khác sẽ chẳng còn đường sống." Ôn Phi Vũ cảm thấy buồn cười.

Bây giờ anh đang tiếp quản Giải Trí Tinh Quang, vì thế cũng có hiểu biết nhất định về những nam diễn viên mới vào nghề được nhiều người theo dõi trong làng giải trí.

Giống như Diệp Sơ Dương, người thiếu niên này dường như đã tạo nên kì tích.

Cho dù chỉ đóng một bộ phim "Hồi Sinh", thậm chí lúc này "Hồi Sinh" còn chưa công chiếu nhưng không thể không thừa nhận, danh tiếng và độ hot của Diệp Sơ Dương đã vượt xa những diễn viên mới vào nghề vừa mới nổi.

Gương mặt tinh tế của Diệp Sơ Dương đương nhiên cũng mang lại cho cô không ít điểm cộng, nhưng đồng thời, khả năng diễn xuất của cô khiến đạo diễn khen ngợi, nguyên tắc đối nhân xử thế khiến những tiền bối từng tiếp xúc với cô cũng đều rất yêu mến.

Đặc biệt là bây giờ cô còn nhận được cơ hội hợp tác với những cây đa cây đề tầm cỡ quốc tế như Jonathan.

Bất luận là danh tiếng trên diễn đàn hay thực lực, thế lực, cả làng giải trí không có ai vượt qua Diệp Sơ Dương.

Nghĩ tới đây Ôn Phi Vũ lại không khỏi cảm khái.

Diệp Sơ Dương ở bên cạnh nhìn dáng vẻ của anh như vậy liền nhún vai, nhìn có vẻ nghiêm túc: "Tôi là người tốt, từ trước tới giờ không cản được tại vận hoặc các đường khác của người khác."

Nói xong thiếu niên liền ngồi xuống cùng Ôn Phi Vũ.

Hai người ngồi đối diện, Ôn Phi Vũ cũng không xoắn việc đóng phim của Diệp Sơ Dương nữa, chỉ nói: "Tôi cũng không biết cậu thích ăn gì, vì thế chọn luôn ở đây."

Lần trước Diệp Sơ Dương cùng gia đình Ôn Phi Cũ cũng ăn ở nhà hàng Cổ Tỉnh này.

Khi đó khi mọi người ra khỏi phòng thậm chí còn chạm trán với Diệp Tu Bạch.

Chỉ có điều khi đó Diệp Tu Bạch qua cao ngạo lạnh lùng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK