Mục lục
Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tạ Linh Tê nhìn cô gái trẻ tuổi bất ngờ quỳ trước mặt mình, thần sắc trong mắt không rõ ràng.

Một lát sau cô ta mới lên tiếng nói: "Xin lỗi, nhân vật này là do tôi giành được. Không lí nào lại nhường cho cô!"

Vừa dứt lời, Vu Vũ Hân liền ngẩng đầu lên.

Sắc mặt của cô vô cùng bất ngờ và ngạc nhiên.

Vu Vũ Hân tưởng rằng Tạ Linh Tê là người dễ nói chuyện. Bởi trong phim và nhà bài phỏng vấn về Tạ Linh Tê mà cô từng tiếp xúc, Tạ Linh Tê là một cô gái rất dịu dàng.

Nhưng cô không ngờ rằng Tạ Linh Tê lại là người mặt dày tới vậy.

"Nhưng nhân vật này rõ ràng là em thử vai nhận được! Chị Linh Tê, em cầu xin chị, chị trả lại nhân vật này cho em đi! Em thực sự rất cần nhân vật này, em rất cần thù lao phim này!"

Vĩnh viễn không ai biết được cô đang lâm vào hoàn cảnh thế nào. Cũng không có ai biết được món tiền này quan trọng với cô ra sao.

Vu Vũ Hân cầu xin nhìn Tạ Linh Tê, chỉ khi cô chú ý tới ánh mắt lạnh lùng của đối phương cô mới bất ngờ ý thức được điều gì đó.

Tạ Linh Tê sẽ không trả lại nhân vật này cho cô.

Vu Vũ Hân đau khổ quỳ tại chỗ, giọng nói khàn đặc: "Tại so vậy? Rõ ràng là nhân vật tôi giành được? Cô là người đến sau dựa vào đâu mà ngang nhiên như vậy?"

"Ai bảo cô không đấu lại được tôi chứ." Tạ Linh Tê cười nhạt một tiếng sau đó đứng dậy khỏi ghế bỏ đi.

Các nhân viên xung quanh thấy vậy, ai nấy cũng có chút không nhẫn tâm.

Một cô gái trong số đó cuối cùng vẫn không đành lòng, bước tới đỡ Vu Vũ Hân dậy khẽ thì thầm bên tai cô: "Chị cũng đừng trách đạo diễn, Tạ Linh Tê có Trình Tử Giai chống lưng, không ai có thể làm gì họ."

Vu Vũ Hân nghe vậy không nói gì.

Cô chỉ lặng lẽ chớp chớp mắt sau đó gật đầu.

Cuối cùng, trước khi Vu Vũ Hân rời đi liền nói "cám ơn" với cô gái kia.

Cô gái đứng nguyên tại chỗ nhìn theo bóng lưng Vu Vũ Hân, trong lòng dấy lên một cảm giác rất kì lạ.

Cô cứ có cảm giác bóng lưng đó thật sự rất đáng thương và quá kiên định.

***

Đợi tới ngày hôm sau, cô gái đó cuối cùng cũng biết ý nghĩa bóng lưng đó của Vu Vũ Hân.

Khi Diệp Sơ Dương tới trường quay liền nghe được một tin tức chấn động.

Vu Vũ Hân chết rồi.

"Là ý gì?" Diệp Sơ Dương ngây người nhìn Hà Khâm đang nói chuyện.

Hà Khâm thấy vậy cũng không hề do dự liền nói toàn bộ chuyện xảy ra ngày hôm qua cho cô nghe.

"Thì chính là nữ diễn viên mới đóng vai Mai Phượng Viên đấy, hôm qua tới tìm đạo diễn và Tạ Linh Tê, hi vọng có thể nhận lại nhân vật, Tạ Linh Tê không những không trả lại còn mỉa mai cô ấy. Tối hôm qua cô ấy liền nhảy lầu tự sát"

Hà Khâm nói xong, sắc mặt vô cùng khó coi: "Tôi thực sự không hiểu, Tạ Linh Tê vốn dĩ đúng là đã cướp nhân vật của người ta, kết quả lại còn mặt dày đi mỉa mai người ta. Người gì mà thiếu đạo đức vậy chứ?"

Tối qua khi Vu Vũ Hân tới, mấy người họ đều không có mặt ở hiện trường.

Những việc này vẫn là những nhân viên có mặt tại hiện trường tối qua kể lại.

Có điều Hà Khâm cũng có thể tưởng tượng ra được cảnh tượng lúc đó.

Nghe xong, ánh mắt Diệp Sơ Dương nhìn lướt qua người Tạ Linh Tê ở phía xa, Tạ Linh Tê chắc cũng đã biết Vu Vũ Hân nhảy lầu tự sát, bây giờ sắc mặt cô ta đang vô cùng khó coi.

Diệp Sơ Dương lặng im một lát, giọng nói lạnh nhạt: "Có một số người là như vậy đấy."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK